[Lãnh Hàn Mộc Nhi: Đại thần, anh đừng đùa như vậy -_- ]
[Minh Long Dạ Quang: Tiểu Lãnh Mộc, em không thích anh gọi em như thế à?]
[Lãnh Hàn Mộc Nhi: Yes.]
[Minh Long Dạ Quang: Uhm, Tiểu Lãnh Mộc, ….]
[Lãnh Hàn Mộc Nhi: Đại thần, từ khi nào mà anh mất hết phong phạm của đại thần vậy? Không sợ người khác biết thì sẽ cười vào mặt anh sao?]
[Minh Long Dạ Quang: Họ nghĩ như thế nào, anh không quan tâm, anh chỉ quan tâm đến em.]
[Lãnh Mộc Hàn Nhi: Khụ khụ,…Đại thần, chúng ta đi phụ bản thôi.]
[Minh Long Dạ Quang:….Em ngại a~]
[Lãnh Hàn Mộc Nhi:…..]
—————————————————————————–
Cuối cùng, Vân Mộc đã đưa ra 1 lựa chọn hoàn toàn chuẩn xác. Bởi vì Minh đại thần nhà chúng ta vừa vào phụ bản đã chém giết điên cuồng rồi, làm có tâm trí mà chat với Vân Mộc. Vân Mộc ngồi treo máy thở dài: “Đại thần, anh đừng nhây như vậy, em không quen đâu TT^TT”. Một bên thở dài, một bên thì điên cuồng thao tác, bàn phím cùng chuột của vị đại thần nào đó dường như muốn phát sáng cả căn phòng thì phải. (* Trúc: “Ba ơi, ba bình tĩnh chút cho con nhờ…”) Vừa mở được quyển sách ra để đọc thì thông báo lại kêu:
“Minh Long Dạ Quang cùng Lãnh Hàn Mộc Nhi phối hợp ăn ý, vượt qua phụ bản Tình Duyên, phá vỡ kỷ lục cũ, nhận thưởng đôi nhẫn Kim Long, Phượng Hoàng”
Vân Mộc mắt tròn mắt dẹp: “What???? Lại loạn thông báo rồi, đại thần, anh xuống tay nhẹ nhàng một chút không được sao -_-“
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT