Chỉ một câu nói đã khiến người đang ở trong mộng bừng tỉnh!

Sau khi Xích Hùng nghe Thẩm Phong “chỉ điểm”, lập tức ý thức được bản thân mình trước nay đúng là chỉ sử dụng man lực, khiến cho động tác vô cùng cứng ngắc, hoàn toàn không chú ý đến tầm quan trọng của “Nhu” và “Đúng dịp”, mình căn bản chưa bao giờ suy nghĩ đến cương nhu kết hợp mới là vương đạo!

Quả nhiên ánh mắt của cao thủ không hề tầm thường, chỉ liếc mắt đã nhìn thấu được chỗ thiếu hụt của mình, đồng thời còn đưa cho sáng kiến hữu dụng nhất.

-Đa tạ tiền bối chỉ điểm!

Xích Hùng lộ ra cảm kích từ nội tâm đối với Thẩm Phong, phải biết rằng càng tu luyện đến đẳng cấp cao thì thời gian tích lũy đã không còn quan trọng mà điều quan trọng nhất chính là cảm ngộ.

Thẩm Phong đã chỉ rõ hướng đi cho mình, thậm chí còn không tiếc tiêu tốn thời gian để chỉ điểm rõ ràng.

Phần ân huệ này nặng tựa như núi Thái Sơn!

Trong lòng Xích Hùng vô cùng cảm động, biết đây là kỳ ngộ ngàn năm có một, không thể bỏ qua, vội vàng đem tay mình một lần nữa nắm chặt vào bàn tay của thiếu niên.

-Xin tiền bối chỉ giáo!

Lần này, Xích Hùng mang theo lòng cảm ơn, thành kính và ước ao, thái độ khiêm nhường đối với lần so tay này.

Thẩm Phong nở nụ cười, mục đích cuối cùng của mình coi như đã đạt được rồi rồi!

Bộ phim mà mình diễn nay giờ chỉ vì muốn kiếm điểm sức mạnh sao?

Không!

Mình không chỉ cần điểm sức mạnh, mà phải làm cho vị đại hán mặc nữ trang này quỳ xuống cầu xin đưa điểm thì mới thỏa mãn!

Thật xấu hổ, bây giờ đó không phải chỉ là suy nghĩ mà mình đã thật sự làm được!

...

...

Ở cuối ngã tư đường, có một người tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình so tay của hai người Thẩm Phong và Xích Hùng, phát mộng nửa ngày, cuối cùng thu được một kết luận rất đơn giản. Vĩnh viễn không nên xem thường bất kỳ ai, cho dù là người nhìn như gà mờ, ví dụ như thiếu niên trước mắt đây.

Vẻ mặt Quỷ Dạ Hỏa đầy phiền muộn, đi tới chỗ khác châm một điếu thuốc, ai có thể liên tưởng đến một thiếu niên gầy yếu mở một sạp hàng so tay ben đường lại là cường giả Bá Vương xưng bá một phương!

Vạn nhất dưới tình huống vô ý không cẩn thận trêu trọc hắn, có lẽ chết lúc nào cũng không hay biết, mẹ kiếp, thế giới này quá đáng sợ rồi!

Quỷ Dạ Hỏa dùng sức hít một hơi thuốc, tận lực bảo trì hình tượng lãnh khốc, nhưng trên thực tế đôi tay hắn đang không ngừng phát run, căn bản không thể dừng lại.

Bởi vì khoảng năm phút trước đã phát sinh một truyện nào đó, khiến Quỷ Dạ Hỏa chỉ cần nghĩ đến đã sợ hãi.

Năm phút đồng hồ trước, hắn và Xích Hùng cùng nhau đi tới chợ tạp hóa, nhiệm vụ của bọn họ là tạo nên một khung cảnh hỗn loạn, hấp dẫn đội Chấp Pháp hoàng thất tới đây.

Lúc đó bọn họ đã phát hiện ra điều khác thường ở góc phố này, một đám người nối đuôi nhau xếp hàng, là địa điểm thích hợp nhất để tạo nên rối loạn.

Vì vậy, Quỷ Dạ Hỏa và Xích Hùng bàn kế, nhưng khi bàn kế hoạch làm sao để tạo rối loạn thì lại sinh ra mâu thuẫn.

Hắn thì không sợ phiền phức cũng không lo làm lớn chuyện, vì vậy bày ra âm mưu giết một tên dân thường để tạo thành hỗn loạn.

Còn Xích Hùng kiên quyết giữ ý kiến không giết kẻ vô tội, thái độ vô cùng cứng rắn, cho nên cuối cùng Xích Hùng trực tiếp hiện thân, lấy Uy Thế Linh Năng là phương pháp tạo nên hỗn loạn.

Quỷ Dạ Hỏa càng nghĩ càng cảm thấy sợ, bởi vì lúc đó mục tiêu đầu tiên của mình chính là Thẩm Phong. Trước đấy suy nghĩ của mình rất đơn giản, khi phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Thẩm Phong, như vậy chỉ cần giết chết Thẩm Phong thì sẽ có thể gây ra rối loạn lớn nhất.

Suy nghĩ này Quỷ Dạ Hỏa dự đoán chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, nhưng mẹ nó chứ, ai có thể nghĩ đến thiếu niên nhìn như không đỡ nổi một đòn này lại chỉ trong chớp mắt đã hạ gục Xích Hùng cơ chứ, hơn nữa lại còn là cường giả Bá Vương cảnh?

Nếu không phải Xích Hùng kiên trì nguyên tắc không giết kẻ vô tội, thì có lẽ bây giờ mình đã là một xác chết!

Đây là câu chuyện trào phúng cỡ nào a!

Quỷ Dạ Hỏa phun ra mấy ngụm khói thuốc, nghĩ lại mà sợ, vừa cảm kích, nhìn về phía Xích Hùng đang bị “dạy dỗ” kia, trong lòng có phần hâm mộ, nhưng đa phần là vui mừng cho Xích Hùng.

Có thể được cường giả Bá Vương cảnh chỉ điểm, đây là cơ hội có thể gặp mà không thể cầu, vô cùng khó khăn.

“Hả?”

Quỷ Dạ Hỏa đột nhiên cảm nhận được có mười tia Sinh Mệnh khí tức đang chạy về phía này.

“Cuối cùng cũng tới?”

Đội Chấp Pháp hoàng thất đến rồi.

Đây là đội Chấp Pháp chịu sự quản lí của hoàng gia Đế quốc, là đội quân chính nghĩa khiến cho những tội phạm bị treo giải phải kiêng kị và sợ hãi, có thể nói là cường giả nhiều như mây.

Ba vị chấp pháp trưởng quan, người quản lí đội Chấp Pháp hoàng thất là siêu cấp cường giả Lĩnh Chủ cảnh, cho dù là tội phạm bị truy nã cấp S khi đối mặt với ba vị này thì cũng phải kiêng kị ba phần.

Có điều dựa theo những gì cảm ứng được về cường độ khí tức, ba vị chấp pháp đều không tới, người tới chỉ là thành viên bình thường của đội Chấp Pháp, nhưng một lần đã đến mười mấy người, cũng đủ khiến cho đối thủ đau đầu về phương thức chiến đấu mạnh mẽ của họ.

“Thật nhức đầu nha!”

Lông mày Quỷ Dạ Hỏa hơi nhíu lên, dựa theo kế hoạch đã có từ trước, sau khi đội Chấp Pháp hoàng thất chạy tới, hắn và Xích Hùng phải lập tức nhanh chóng chạy đi, tránh trường hợp gặp phải chấp pháp trưởng quan. Đối với mình và Xích Hùng thì cường giả Lĩnh Chủ cảnh như chấp pháp trưởng quan là đối thủ không thể chống lại được.

Tuy rằng người tới chỉ là thành viên bình thường của đội Chấp Pháp, nhưng không thể đảm bảo là chấp pháp trưởng sẽ không tới ngay sau đó. Hiện tại nếu bị thành viên đội Chấp Pháp ngăn cản rất có thể sẽ gặp phải rắc rối.

Nhân lúc này chạy đi là tốt nhất!

Nhưng...

Quỷ Dạ Hỏa liếc nhìn Xích Hùng đang mụ mị về so tay không thể thoát ra được, lập tức bỏ đi suy nghĩ này.

Có thể được cường giả Bá Vương cảnh chỉ điểm là việc tốt đến cỡ nào!

“Ôi, nhức đầu quá a!”

Quỷ Dạ Hỏa ngoài miệng oán trách nhưng ánh mắt rất kiên định, hắn ném tàn thuốc trong tay đi, chậm rãi đi đến phương hướng của đội Chấp Pháp.

Kỳ ngộ lớn như vậy, mình đâu phải người ngốc mà để cho quần chúng xông đến phá hoại!

Khóe miệng Quỷ Dạ Hỏa hiện lên một tia cười nhạt.

Ở phía sau hắn bỗng hiện lên sáu đóa băng sắc lam Quỷ Hỏa bông bềnh khiến người ta sợ hãi, phảng phất như Cửu U ác quỷ dưới vực sâu gào thét.

...

...

“Điểm sức mạnh đến từ Xích Hùng là 11050 điểm, hiện tại ngài đang có 96503 điểm sức mạnh.”

Đây là lần thứ n hắn đẩy đổ tay Xích Hùng, chỉ cần một lát nữa thôi hắn có thể vượt qua cửa ải 10 vạn điểm, hiện tại Bạo Lực đã đề thăng lên cấp 7, khiến cho tâm trạng bây giờ của Thẩm Phong vô cùng tốt.

Nhưng Thẩm Hoa không nghĩ tới chính là Xích Hùng dưới sự chỉ điểm của mình đã thật sự đề cao được thực lực. Tuy rằng chỉ tăng thêm 500 điểm nhưng cũng xem như có tiến bộ cực lớn, điều đó chí ít chứng minh được chỉ điểm của Thẩm Hoa có tác dụng.

“Chẳng lẽ mình còn có thiên phú làm danh sư dạy học?”

Thẩm Phong cười đắc ý, càng lúc càng mê muội với việc “chỉ điểm giang sơn”, nhìn Xích Hùng và nói:

-Nhu và dùng lực đúng thời điểm thì ngươi đã học được chút da lông, nếu muốn tiến bộ thì bản thân ngươi càng phải chăm chỉ rèn luyện hơn, còn hiện tại bản vương sẽ dạy ngươi một chiêu.

Ánh mắt Xích Hùng sáng lên, kích động trả lời:

-Kính xin tiền bối dạy bảo!

Thẩm Phong nghiêm túc nói:

-Ngươi không phát hiện bản thân mình ngoại trừ quá cương thì còn một khuyết điểm chí mạng khác là quá “thẳng” sao? Ngươi luôn ở...thời điểm cần phát lực nhất mới dùng lực, chưa bao giờ dựa theo tình huống mà thay đổi các chiêu thức khác nhau. Vì vậy từ bây giờ ngươi cần luyện tập biến hóa thêm, đôi khi chỉ cần một chiêu bất ngờ cũng có hiệu quả kinh ngạc.

Xích Hùng suy nghĩ rồi gật đầu, quả nhiên là cao thủ nên cách nhìn rất đặc biệt, mình luôn luôn trực tiếp cương mãnh, đã hình thành phong cách rồi, không ngờ ưu điểm đó lại trở thành khuyết điểm.

Ngày trước mù quáng theo đuổi, lúc này cuối cùng mình cũng tỉnh ngộ!

-Nghe được lời nói của tiền bối, đã giúp cho vãn bối bớt đi mười năm khổ tu.

Xích Hùng vô cùng xúc động, may mắn hôm nay gặp được cao nhân, nếu không biết đến bao giờ mình mới có thể tiến lên một bước nữa.

Xích Hùng đang chuẩn bị nói cảm tạ, chợt cảm nhận được mấy luồng khí tức mang theo địch ý phóng tới, hơn nữa hơi thở kia rất mạnh, khiến tim mình theo bản năng đập nhanh.

-Ai!?

Xích Hùng kinh hãi ngẩng đầu, chỉ thấy nơi xa xa có một bóng người đứng trên tòa cao ốc.

Nói là người cũng không chính xác lắm, vì nửa người dưới của người đó là ngựa, đây là Bán Nhân Mã?

Bởi vì khoảng cách quá xa nên Xích Hùng không cách nào nhìn thấy rõ mặt của Bán Nhân Mã này, tuy nhiên cho dù như vậy nhưng vẫn khiến cho Xích Hùng cảm nhận được sát ý đối phương!

Đây là một vị cao thủ trong cao thủ, hơn nữa mục tiêu của hắn chính là mình!

Trên trán Xích Hùng toát ra một tia mồ hôi lạnh!

Bên cạnh đội trưởng đội vũ cảnh luôn im lặng lại phát ra tiếng gào vui mừng.

-A Nhĩ Pháp, chấp pháp trưởng quan, ngài rốt cuộc đã tới!

Hóa ra người này chính là đại danh đỉnh đỉnh chấp pháp trưởng quan của đội Chấp Pháp hoàng thất!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play