Tiêu Phàm hơi động niệm, U Linh Chiến Hồn liền trở lại bên trong đan điền, khí tức so với trước đó lại cường đại hơn mấy lần.

- Trước đó U Linh Chiến Hồn thôn phệ Lục Phẩm Chiến Hồn: Xích Diễm Thiên Hùng của Tôn Tử, vốn còn một tia thuộc tính hỏa nhưng hiện tại lại biến mất vô tung vô ảnh?

Tiêu Phàm cẩn thận quan sát biến hóa của U Linh Chiến Hồn, hắn phát hiện một sự tình quỷ dị.

Trong đầu Tiêu Phàm không ngừng suy nghĩ, trong lòng chấn động vô cùng:

- Chẳng lẽ Chiến Hồn Lục Phẩm: Xích Diễm Thiên Hùng thực sự bị U Linh Chiến Hồn thôn phệ luyện hóa? Nếu như thực sự là như thế thì U Linh Chiến Hồn cũng quá nghịch thiên a.

Có thể thôn phệ Chiến Hồn khác để trưởng thành thì đây là một Chiến Hồn cực kỳ đáng sợ a.

Hắn cũng đã bắt đầu hiểu tại sao hai đại Viện Trưởng trước đó lại nhận định U Linh Chiến Hồn chỉ là Tứ Phẩm Chiến Hồn, trong đó xem ra còn rất nhiều nguyên nhân.

Có lẽ Hồn Lực ba động lúc ấy của U Linh Chiến Hồn xác thực chỉ là Tứ Phẩm Chiến Hồn mà thôi, sau khi thôn phệ Chiến Hồn: Xích Diễm Thiên Hùng thì mới phát sinh một chút biến hóa vi diệu.

- Mặc kệ, nếu như U Linh Chiến Hồn chỉ là Tứ Phẩm Chiến Hồn nhưng có thể thôn phệ Chiến Hồn khác để đột phá thì chỉ có thêm một chút phiền phức mà thôi, hơn nữa suy đoán của ta hiện tại cũng chưa chắc là đúng.

Tiêu Phàm thầm nghĩ.

Sau đó hắn lại kiểm tra Hồn Lực, làm cho hắn mừng rỡ là chất lượng và số lượng của Hồn Lực cường đại hơn lúc trước gập mười lần, nếu như hiện tại lại đối chiến với Địch Hàn thì hắn nắm chắc một quyền miểu sát!

- Quách lão quỷ, ngươi tới làm gì?

Sau một lúc Tiêu Phàm lại đứng lên cảnh giác nhìn Quách Sĩ Thần.

- Nghe nói ngươi lại thắng 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch?

Quách Sĩ Thần cười cười, nói:

- Bất quá, ta không phải vì chuyện này mà đến, ta cố ý đến xem các ngươi tu luyện thế nào rồi, đã quen thuộc với Thần Phong Học Viện chưa?

Nếu như không biết bộ mặt thật của Quách Sĩ Thần thì nhất định sẽ bị hắn lừa gạt, tên này quả thật rất đáng ăn đòn.

Tiêu Phàm nắm nắm đấm kẹp chặt Hồn Giới trong tay, hắn sợ Quách Sĩ Thần lại đoạt đi.

- Hiện tại xem ra ta lo lắng có chút dư thừa, không nghĩ tới các ngươi nhanh như vậy mà đã đột phá Chiến Tôn cảnh.

Mấy người Tiêu Phàm không nói, Quách Sĩ Thần cũng không hề xấu hổ.

Quách Sĩ Thần tiện tay vung lên, ở trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện nhiều Tứ Phẩm dược dịch, cười nói:

- Đây là Tứ Phẩm Luyện Thể Dịch, các ngươi hiện tại cũng là Chiến Tôn cảnh, vừa lúc có thể dùng.

- Ngươi có hảo tâm như vậy?

Tiểu Ma Nữ ngoài ý muốn nhìn Quách Sĩ Thần, ba người Tiêu Phàm cũng lộ ra thần sắc giống vậy, thậm chí ngay cả Tiểu Kim cũng lộ ra vẻ xem thường.

- Các ngươi đều là học viên của ta, ta đối tốt với các ngươi phông phải là rất bình thường sao?

Quách Sĩ Thần cười cười, dùng tay che miêng ho khục một tiếng nói:

- Bất quá, Tứ Phẩm Luyện Thể Dịch này lại làm ta hao tốn 40 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, tăng thêm chi phí vận chuyển thì coi như là 50 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch a.

- Ngươi đi ăn cướp luôn đi!

Bàn Tử quát to:

- Một bình Tứ Phẩm Luyện Thể Dịch liền 50 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, ngươi thu 10 vạn? Quách lão quỷ, lòng dạ ngươi cũng quá hiểm độc a.

- Không biết kính già yêu trẻ, nên đá.

Quách Sĩ Thần phong khinh vân đạm nói một câu, một cước áp vào trên mông của Bàn Tử, Bàn Tử bay ra mấy chục mét làm bụi bay mịt trời.

- Quách lão quỷ, ta không để yên cho ngươi!

Thanh âm phẫn nộ của Bàn Tử truyền đến, nhưng khi thấy Quách Sĩ Thần mĩm cười liền ngậm chặt miệng lại.

- Tốt a, coi như 50 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, các ngươi dù sao cũng là học trò ta, ta giảm giá cho các ngươi.

Quách Sĩ Thần thấy sự tình tốt sắp bị bể kèo liền nói.

- 10 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch thì chúng ta mua, thêm một đồng cũngkhông được.

Lăng Phong mở miệng, ngữ khí chắc chắn.

- Thêm chút đi, thêm chút.

Quách Sĩ Thần sắc mặt tối đen, vội vàng cười làm lành nói, Tứ Phẩm Luyện Thể Dịch này mỗi một bình đều tốn của hắn 20 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, nếu bán 10 vạn cho đám Tiêu Phàm thì hắn tuyệt đối sẽ lỗ thâm xương, sự tình này hắn nhất định không làm.

- Nhị Phẩm Ngưng Lộ Thảo, Nhị Phẩm Ô Thiệt Lan, Nhị Phẩm Chi Tuyết Thảo, Tam Phẩm Tam Vĩ Phong Diệp...

Đột nhiên, một đạo thanh âm bình thản vang lên, chỉ thấy Tiêu Phàm mở ra một cái bình ngọc, tay phải nhẹ nhàng ba động không khí trên miệng bình, một bên ngửi mùi vừa lên tiếng.

Được Vô Tận Chiến Hồn, tương đương với được truyền thừa của mạch này, trong đó không thiếu thuật chế thuốc cùng rèn đúc, cái loại ngửi mùi đoán dược liệu này chỉ là tiểu đạo mà thôi.

Chỉ là hắn hiện tại chỉ có thể ngửi ra Linh Thảo gì, còn chưa thể phân rõ mỗi loại Linh Thảo là bao nhiêu phân lượng.

Lăng Phong, Tiểu Ma Nữ và Bàn Tử sớm đã trợn mắt hốc mồm, Quách Sĩ Thần và Phúc bá cũng trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn xem Tiêu Phàm, mỗi loại Linh Thảo danh tự từ hắn trong miệng thốt ra.

- Hết thảy mười ba loại Linh Thảo, chỉ có Tứ Phẩm Tẩy Cốt Hoa có chút giá trị, Tứ Phẩm Luyện Dược Sư bình thường luyện chế, mua sắm những tài liệu này cần tốn khoảng 10 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, cộng thêm tiền công Tứ Phẩm Luyện Dược Sư tính 5 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, hết thảy 15 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch.

Tiêu Phàm nhàn nhạt mở miệng.

- 15 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch? Tốt, vậy liền 15 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch.

Quách Sĩ Thần nghe vậy ánh mắt sáng lên, nhưng trong lòng thì chấn động vô cùng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới Tiêu Phàm tại phương diện chế thuốc cũng có tạo nghệ cao như thế.

Nhưng mà Tiêu Phàm lại lắc đầu, nói:

- Đáng tiếc, dược dịch này rõ ràng không phải Nguyên Dịch mà đã pha loãng ra gấp trăm lầ, giá trị cũng chỉ 1500 Hạ Phẩm Hồn Thạch, hình như Viện Trưởng đại nhân ngài đã bị người ta lừa rồi.

Nghe nói như thế, sắc mặt Quách Sĩ Thần lập tức cứng đờ, nếu quả thật như lời Tiêu Phàm nói thì hắn quả thật đã bị người ta chơi một vố lớn, hắn vội vàng giả vờ giả vịt phẫn nộ nói:

- Đám gia hỏa Luyện Dược Sư Công Hội kia quả thật không tốt lành gì.

- Viện Trưởng, đây là 1 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, bốn bình này chúng ta mua.

Tiêu Phàm cười cười, từ bên trong Hồn Giới lấy ra 1 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch, sau đó cầm bốn bình dược dịch trở về.

Mấy người Lăng Phong một mặt cười trên nỗi đau của người khác, bọn hắn rất muốn làm cho Quách Sĩ Thần chịu thiệt thòi.

- Tiểu tử ngươi!

Quách Sĩ Thần nhất thời không biết làm sao phản bác, đành phải khoát tay một cái nói:

- Thôi, chẳng phải chỉ mấy vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch sao.

Mặc dù nói như vậy nhưng đám người Tiêu Phàm rõ ràng cảm giác được Quách Sĩ Thần trong long đang rỉ máu nha.

- Buổi tối hôm nay tiếp tục chạy 200 vòng.

Phúc bá đột nhiên mở miệng, một chỉ đánh ra trong nháy mắt phong ấn Hồn

Lực mấy người.

- 200 vòng quá ít, dứt khoát 400 vòng đi, dù gì thì các ngươi cũng là Chiến Tôn cảnh.

Quách Sĩ Thần cười khan nói.

Đám người Tiêu Phàm tức giận mắng một lượt, đây rõ ràng là lấy công báo tư thù, bọn họ cũng chẳng thể nào phản kháng chỉ có thể kiên trì rời khỏi viện tử.

- Sĩ Thần, Chiến Hồn của Tiêu Phàm?

Khi bọn Tiêu Phàm rời đi, mắt Phúc bá đột nhiên lộ ra tinh quang nói.

- Hẳn không sai, đáng tiếc lão Viện Trưởng cũng không biết đã đi đâu, nếu không nhất định sẽ thu hắn làm đồ đệ.

Quách Sĩ Thần tựa như đột nhiên biến thành một người khác.

- Đúng là thiên đạo kỳ diệu, một tên tiểu tử bị gia tộc trục xuất lại có được Chiến Hồn trong truyền thuyết.

Phúc bá đắng chát cười một tiếng, nói:

- Có muốn nhắc nhở hắn một chút hay không? Để hắn trước mặt người khác không tùy tiện thể hiện Chiến Hồn

- Không cần, biết rõ cũng không phải là chuyện tốt, dù sao chỉ có lúc đột phá mới phát hiện điểm dị thường của Chiến Hồn này, lúc bình thường nhiều nhất chỉ giống như một cái Chiến Hồn Tứ Phẩm bình thường mà thôi.

Quách Sĩ Thần lắc đầu.

- Thiên phú Luyện Dược và Võ Đạo của tên này cũng rất kinh khủng a, Chiến Sư cảnh liền lĩnh ngộ Quyền Thế, hơn nữa còn khả năng tiến giai Tứ Phẩm Luyện Dược Sư, ngày đó nếu như không phải ngươi để hắn gia nhập Thần Phong Học Viện thì Thần Phong Học Viện ta đã đánh mất một tên siêu cấp thiên tài rồi.

Phúc bá lại thở dài.

- Đúng vậy a, có lẽ đây là sự tình ta làm tuyệt vời nhất từ khi ta thay lão Viện Trưởng đến nay.

Quách Sĩ Thần hít một ngụm lương khí, trên mặt hiện ra một nụ cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play