Nghe được thanh âm Lý Đội Trưởng, Vương Liệt toàn thân run lên nhưng rất nhanh liền thu liễm tâm thần nói:

- Lý Đội Trưởng, vừa rồi chúng ta đi qua ngươi cũng đã kiểm tra kỹ một lần, làm sao lại như thế này?

- Thành Chủ ra lệnh lập tức đóng cửa thành, ngươi không nghe thấy sao?

Lý Đội Trưởng sắc mặt khó coi vô cùng, hắn biết rõ ý tứ trong lời nói của Vương Liệt, nếu như ta có vấn đề gì thì ngươi cũng không thể nào thoát được.

- Chúng ta đã ước định tụ hợp bên trong Lạc Nhật Sơn Mạch, thời gian không thể trì hoãn, xin từ biệt.

Vương Liệt chắp tay một cái, lập tức hất áo bào lên nói:

- Các huynh đệ, đi!

- Vương Liệt!

Lý Đội Trưởng gào thét phẫn nộ tới cực điểm nhưng mà Vương Liệt căn bản không để ý tới hắn, chậm rãi biến mất ở bên trong bóng đêm ngoài cửa thành.

- Đoàn Trưởng, ngươi quá bá khí! Lần này ngươi quả thật quá ngầu a!

đoàn viên Lạc Nhật Liệp Hồn Đoàn lập tức cười lên, hướng về phía Vương Liệt giơ ngón tay cái.

- Về sau đoán chừng muốn tại Tiêu Thành lăn lộn cũng có chút khó rồi.

Vương Liệt thở dài, hôm nay đắc tội cũng không chỉ là Lý Đội Trưởng kia mà là Tiêu gia a.

- Không chừng rời đi Tiêu Thành mới là chính xác, đến lúc đó để Vương Mãnh, Nhị Cẩu bọn hắn an bài già trẻ trong nhà, dù sao Tiêu Thành những gia tộc kia lão tử đã sớm nhìn không thuận mắt.

Vương Viêm âm thanh lạnh lùng nói.

- Vương Liệt Đại Ca, các vị, là ta liên lụy các ngươi.

Tiêu Phàm xuất hiện ở bên cạnh đám người Vương Liệt, hơi hơi thi lễ nói.

- Tiêu huynh đệ, đừng khách khí như vậy.

Vương Liệt giả bộ cả giận nói, lại nói ra:

- Đúng rồi, Hồn Thạch lần trước chúng ta đoán chừng trong thời gian ngắn cũng không có cách nào giao cho ngươi.

- Những Hồn Thạch đó các ngươi giữ đi, xem như tạ ơn các ngươi giúp chúng ta ra khỏi thành, bằng không chúng ta đều đã táng mạng tại Tiêu Thành rồi.

Tiêu Phàm tự nhiên cũng không muốn những Hồn Thạch đó, hơn nữa hắn ngay từ lúc đầu đã không đem đám Hồn Thạch kia để trong lòng.

- Hồn Thạch mặc dù không có cách nào cho ngươi, nhưng ngươi muốn binh khí thì ta ngược lại có thể lập tức đám ứng.

Vương Liệt cười cười dẫn tức đám người nhanh chóng hướng về Lạc Nhật Sơn Mạch.

Sau một lúc đám người cũng đã cách Tiêu Thành hai,ba mươi dặm, bọn họ đi đến một hạp cốc bên trong Lạc Nhật Sơn Mạch.

- Tiêu huynh đệ, nơi này là nơi ở của Liệp Hồn Đoàn chúng ta, ngươi có muốn gia nhập cùng chúng ta không?, lấy thực lực của ngươi hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức vị Đoàn Trưởng.

Vương Liệt cầm một thanh trường kiếm sáng bóng đi đến.

- Vương Liệt Đại Ca, chỉ sợ hiện giờ chưa được, ta muốn đòi lại món nợ ở Tiêu gia, ta phải mạnh hơn nữa!

Tiêu Phàm trầm giọng nói, vừa nghĩ tới những người ở Tiêu gia kia, hắn liền phẫn nộ không thôi.

- Ta biết, chân long nhất định sẽ có một ngày nhất phi trùng thiên, Tiêu gia không lưu được ngươi, Liệp Hồn Đoàn ta càng không được, cầm lấy, đây là Nhị Phẩm Hồn binh dùng răng của Hắc Giáp Cự Mãng chế tạo, cẩn thận một chút, nó rất sắc bén đấy.

Vương Liệt cười cười, trực tiếp đem trường kiếm trong tay ném cho Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cầm trong tay, một đạo hàn quang lăng lệ lóe lên trong mắt hắn, Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói:

- Kiếm tốt! Nếu đã dùng răng Hắc Giáp Cự Mãng chế tạo vậy liền kêu là Độc Nha đi!

Nhìn bảo kiếm tới tay, Tiêu Phàm đối với binh khí của Chiến Hồn Đại Lục cũng có một nhân thức mới, Hồn Binh tổng cộng chia làm Cửu Phẩm, Nhất Phẩm thấp nhất, Cửu Phẩm cao nhất.

Một kiện Nhị Phẩm Hồn Binh chí ít cũng cần hơn ngàn Hạ Phẩm Hồn Thạch mới có thể mua được, thậm chí cần đến mấy ngàn Hạ Phẩm Hồn Thạch, hơn nữa cũng cần Nhị Phẩm Chú Tạo Sư mới có thể tạo ra.

Trải qua vô số tuế nguyệt phát triển, Chú Tạo Sư cũng trở thành một trong tam đại nghề nghiệp của Chiến Hồn Đại Lục, nói đến tam đại nghề nghiệp Chiến Hồn Đại Lục thì đây chính là không ai không biết không người không hay, cho dù tiểu hài tử cũng có thể nói ra, đó chính là Liệp Hồn Sư, Luyện Dược Sư, cùng Chú Tạo Sư.

Vương Liệt có thể tìm Nhị Phẩm Chú Tạo Sư chế tạo Nhị Phẩm Hồn binh đã là không dễ, phần nhân tình này, Tiêu Phàm chỉ có thể ghi tạc trong lòng.

- Tiêu huynh đệ, Tiêu lão gia tử, các ngươi sau này có tính toán gì không?

Vương Liệt lại mở miệng hỏi.

Tiêu Phàm không nói, hắn đối với Chiến Hồn Đại Lục không có hiểu biết bao nhiêu đành phải đưa mắt nhìn Tiêu Hạo Thiên, Tiêu Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn về chân trời, ánh mắt lộ ra thần sắc mê mang, hồi lâu mới nhìn Tiêu Phàm nói:

- Phàm Nhi, ngươi đi Yến Thành đi, gia nhập Chiến Vương Học Viện.

- Chiến Vương Học Viện?

mấy người Vương Liệt nghe vậy con ngươi co rụt lại, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, bọn hắn biết rõ Chiến Vương Học Viện đại biểu cho cái gì, người từ nơi đó đi ra yếu nhất cũng là Chiến Tôn a, hơn nữa đại bộ phận học sinh thành công tốt nghiệp đều từ Chiến Tông cảnh trở lên.

Chẳng lẽ Tiêu Phàm thiên phú như cường đại như thế, Chiến Hồn thức tỉnh Tứ Phẩm trở lên?

- Chiến Vương Học Viện? Rất mạnh sao?

vẻ mặt Tiêu Phàm vô cùng nghi hoặc, hắn đối với những sự tình này hoàn toàn không biết gì cả, bất quá nghe thấy hai chữ Chiến Vương, trong lòng hắn lại vô cùng kiên định.

- Tiêu huynh đệ, ngươi biết Chiến Vương Học Viện tại Đại Yên Vương Triều có vị trí như thế nào không?

Nghe Tiêu Phàm nói, sắc mặt Vương Liệt co lại, giải thích:

- Toàn bộ Đại Yên Vương Triều mạnh nhất không phải Vương Tộc, cũng không phải các đại gia tộc mà là Chiến Vương Học Viện, bởi vì chín thành Chiến Vương mấy trăm năm qua tại Đại Yên Vương Triều đều là từ Chiến Vương Học Viện đi ra cả.

Muốn đi vào Chiến Vương Học Viện nhất định phải thức tỉnh Chiến Hồn Tứ Phẩm trở lên, hơn nữa cái quy củ này cũng chỉ thích hợp cho Vương Tộc và các đại gia tộc, những người đến từ nơi hẻo lánh như chúng ta muốn đi vào Chiến Vương Học Viện chí ít cũng cần thức tỉnh Ngũ Phẩm Chiến Hồn, bởi vì có Chiến Vương Học Viện nên Đại Yên Vương Triều mới có thể ngạo nghễ đứng bên trong một đám Vương Triều. Vương Liệt càng nói càng kích động, đối với Chiến Vương Học Viện tràn ngập ước ao và kính sợ.

Chỉ là đáng tiếc, bọn hắn cả một đời cũng không có khả năng gia nhập Chiến Vương Học Viện, Chiến Hồn cơ bản đã quyết định thành tựu trong tương lai bọn hắn của bọn hắn.

- Chiến Vương Học Viện tính là gì, Thần Phong Học Viện mới là mạnh nhất.

Tiểu Ma Nữ nhỏ giọng thầm thì nói, một bộ dáng không phục.

- Tiểu muội muội, nếu là mấy trăm năm trước ngươi nói Thần Phong Học Viện mạnh nhất thì chúng ta đều tin, nhưng hiện tại Chiến Vương Học Viện quật khởi, Thần Phong Học Viện đã xuống dốc, ta còn nghe nói Thần Phong Học Viện hiện tại mấy chục năm qua đều không chiêu sinh.

Vương Liệt lắc đầu thở dài một hơi.

- Gia nhập học viện gì ta cảm thấy không quan trọng, mọi thứ còn phải dựa vào cố gắng của bản thân.

Tiêu Phàm gật gật đầu, đem danh tự hai cái học viện nhớ vào trong đầu.

Kiếp trước, thân làm nhân tài thế kỷ 21, hắn thấy hệ thống thiết bị học viện hiện đại mặc dù trọng yếu nhưng nếu như một người không được cố gắng thì cho dù điều kiện hỗ trợ có tốt đến đâu thì cũng bằng thừa.

- Phàm Nhi, ngươi có thể nhìn thấu điểm này, gia gia rất vui mừng.

Tiêu Hạo Thiên hài lòng nhìn Tiêu Phàm.

- Gia gia, người không đến Yến Thành?

Tiêu Phàm cau mày, hắn vừa rồi chưa kịp hiểu ẩn ý trong lời của Tiêu Hạo Thiên, hiện tại hắn đã minh bạch.

- Yên tâm đi, ta chính dự định đi ra ngoài một chút, sau đó ta sẽ đến tìm ngươi.

Tiêu Hạo Thiên cười nói, bất quá sâu trong mắt hắn ẩn chứa một đạo tinh quang, trong lòng trầm ngâm nói:

- Bây giờ đã không cần phải quan tâm an nguy của Tiêu gia nữa, sự tình của Trường Phong, ta nhất định phải tra rõ ràng.

Nếu như Tiêu Phàm biết rõ ý nghĩ trong lòng Tiêu Hạo Thiên thì nhất định sẽ chấn kinh không thôi, Tiêu lão gia tử sở dĩ không muốn cùng đám người Tiêu gia tranh luận cũng bởi vì hắn vốn đã muốn rời khỏi Tiêu gia mà thôi.

Sáng sớm hôm sau khi Tiêu Phàm tỉnh lại, đã không thấy Tiêu hạo thiên đâu nữa, Tiêu Phàm trong lòng lo lắng, hắn ẩn ẩn cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra.

Sau khi từ biệt Lạc Nhật Liệp Hồn Đoàn, Tiêu Phàm, Tiểu Ma Nữ cùng Tiểu Kim cũng xuất phát trực chỉ mục tiêu Đô Thành Đại Yên Vương Triều: Yến Thành!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play