Nơi họp mặt của hội độc thân có hại là phòng nghỉ ngơi ở tầng cao nhất câu lạc bộ, ban đầu là mười hai người bây giờ lại có thêm một người đàn ông, cho nên cũng nhiều hơn một đề tài.
Lúc Viêm Liệt và Bắc Đường Yên đến thì nơi này chỉ có một nửa người, phục vụ đưa lên một chút thức ăn để hai người giải quyết bữa trưa, khoảng ba mươi phút sau những người còn lại cũng đến đông đủ, khi người cuối cùng đến Viêm Liệt cảm giác hơi thở của mỗi người trở nên bất đồng, không giống vẻ mệt mỏi mới vừa rồi, tất cả đều trở nên sinh động, sau đó Viêm Liệt đón nhận hai mươi hai con mắt làm lễ rửa tội, trở thành tiêu điểm trong phòng này.
“Viêm Liệt, bạn trai tớ, Liệt, những người này đều là bạn tốt của em, tên gọi là gì không quan trọng, sau này anh nhìn thấy mấy cô ấy thì đi đường vòng là tốt rồi, các cô ấy thuộc loại nguy hiểm.” Bắc Đường Yên chờ mọi người đến đông đủ mới giới thiệu ngắn gọn.
“Chào mọi người, rất hân hạnh được quen biết.” Bị nhiều mỹ nữ nhìn chằm chằm như vậy làm Viêm Liệt có chút khẩn trương, nhưng khi anh nghĩ đến những người này đều là bạn tốt của Bắc Đường Yên thì bình tĩnh hơn rất nhiều.
“Không tệ.” Người bình luận đầu tiên chính là Hắc Tiệp Sa, cô là nhà thiết kế cho nên quan tâm nhất chính là vẻ bề ngoài, dáng người và khí chất, ở hai phương diện trên thì người đàn ông này không tệ.
Những người còn lại cũng không nói gì, chỉ gật đầu rồi cười cười, chẳng qua là đem ánh mắt thu hồi trở lại, thăm dò chuyển qua chuyển lại giữa anh và Bắc Đường Yên, mỗi người có một thái độ khác nhau.
“Không cần để ý, anh đem các cô ấy xem là một đám điên khùng là được rồi.” Bắc Đường Yên nắm tay Viêm Liệt ngồi xuống, nụ cười trên mặt hết sức rõ ràng, nhìn bộ dáng của các đại gia như vậy là cô biết Viêm Liệt đã qua cửa, cô có thể không cao hứng sao.
Mọi người bắt đầu tán gẫu, Viêm Liệt không có chen vào nói mà chỉ ngồi ở một bên lắng nghe, thỉnh thoảng kinh ngạc bởi vì nội dung nói chuyện của các cô, không có biện pháp mà....đề tài nói chuyện của những cô gái này hết sức rộng lớn, thiên văn địa lý, chính trị quốc gia, khoai tây cải trắng, cái phương diện nào cũng có, hơn nữa chuyện gì cũng có thể lấy ra tán gẫu, giống như cái cô gái gọi là Diệu Thu Thu nói gần đây cô ấy trộm được vật nào có giá trị, còn có một người giống như là xã hội đen – Hoả Viêm, nghe nói cô ấy mới mua một mô hình xe tăng thu nhỏ, còn cái cô gái mặt lạnh như băng hình như mới giết đại thiếu gia giàu có nào đó....anh nghe nói đến nỗi chóng mặt, nhưng mà mặc dù nghe rất không thực tế, nhưng anh tin tưởng những điều này là thật, từ trên người các cô này không che dấu một chút khí thế nào, anh có thể cảm giác được các cô gái này rất kinh khủng.
Tán gẫu đang đến hồi cao trào thì chuông điện thoại vang lên, trong nháy mắt những người đang nói chuyện với nhau dừng lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Viêm Liệt, anh xin lỗi đứng dậy.
“Thật ngại quá, các bạn cứ tiếp tục, tôi nghe điện thoại.” Xin lỗi cười cười, Viêm Liệt đi tới một góc lấy điện thoại di động ra, là Âu Nhược Nhã điện tới, Viêm Liệt nhìn Bắc Đường Yên, cô không có nhìn anh mà đang nói chuyện cùng các bạn tốt.
“Này, tiểu Nhã.” Viêm Liệt nhận điện thoại, trong giọng nói mang theo bất đắc dĩ rõ ràng.
“Viêm Liệt, em đang ở trên sân thượng tập đoàn Bắc Đường, em chờ anh ba mươi phút, nếu như anh không đến, em lập tức nhảy xuống, nếu em chết thì tất cả đều là vì anh, anh nhất định sẽ hối hận cả đời.”
Giọng nói của Âu Nhược Nhã làm cho cả người anh run lên, vừa dứt lời điện thoại liền bị ngắt, Viêm Liệt nhìn chằm chằm điện thoại nửa ngày, chau mày, thần sắc lo lắng.
Mặc dù hôm nay là ngày cá tháng tư, nhưng mà Viêm Liệt cũng không nhận thấy Âu Nhược Nhã đang nói giỡn, trong giọng nói kia tràn đầy nghiêm túc và tuyệt vọng, làm cho anh chỉ cần nghe cũng có thể cảm giác được, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, vì sao tiểu Nhã lại dùng cách thức này để uy hiếp anh gặp mặt.
“Sao vậy?” Bắc Đường Yên đứng sau lưng Viêm Liệt, giọng nói lạnh nhạt hỏi.
Viêm Liệt xoay người nhìn cô, muốn từ trên gương mặt cô nhìn ra được chút gì, nhưng Bắc Đường Yên không có biểu tình gì, Viêm Liệt có chút chần chờ mở miệng, “Yên, em biết gì đó có đúng hay không?”
Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt, cũng không trả lời, chẳng qua là trong ánh mắt sâu thẳm đó không biết là đang suy nghĩ gì, giờ phút này đột nhiên Viêm Liệt cảm thấy mình chưa bao giờ hiểu rõ cô gái trước mặt này.
“Nói cho anh biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có chuyện gì mà anh không biết, mới vừa rồi tiểu Nhã gọi điện muốn thấy anh, nếu không cô ấy sẽ tự sát!”
Phản ứng của Bắc Đường Yên làm anh càng thêm khẳng định cô có chuyện gì đó gạt mình.
“Bây giờ là em và bạn tốt gặp mặt, nếu như anh muốn biết cái gì, chờ tối về em sẽ cho anh biết, được không?” Bắc Đường Yên thở dài như có như không, giọng nói cũng chậm lại, đây coi như là cô đã thoả hiệp.
“Không, bây giờ anh phải biết, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, hơn nữa, anh muốn đi gặp tiểu Nhã, cô ấy muốn tự sát, anh không thể không đi coi.” Viêm Liệt rất kiên trì, hết sức kiên trì, đây là chuyện liên quan đến một mạng người.
Sắc mặt Bắc Đường Yên trong nháy mắt trở nên khó coi, trong mắt thoáng qua tia tức giận.
“Anh cứ như vậy quan tâm đến sống chết của cô ta?” Giọng nói Bắc Đường Yên lạnh nhạt, nhưng mà Viêm Liệt đang hốt hoảng cho nên cũng không để ý.
“Dĩ nhiên, anh làm sao có thể không quan tâm, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, em có muốn nói cho anh biết hay không, quên đi, em không nói cũng được, bây giờ anh phải đi, thật xin lỗi.”
Viêm Liệt rất kích động, anh dĩ nhiên là quan tâm, cho dù đối phương không phải Âu Nhược Nhã mà là một người xa lạ, nhưng mà đây là chuyện liên quan đến mạng người, huống chi Âu Nhược Nhã lại là bạn học của anh, ở chung một chỗ học tập và làm việc hơn ba năm, anh làm sao có thể không quan tâm, nhưng mà, vẻ mặt lạnh lùng của Bắc Đường Yên lúc đó làm anh không muốn hỏi nữa, trực tiếp rời đi, anh biết bỏ đi trong trường hợp như thế này rất là mất lịch sự, làm Bắc Đường Yên rất tức giận, nhưng anh không thể bỏ mặt Âu Nhược Nhã, coi như cô chỉ nói giỡn anh cũng phải đi xem một chút, sau đó hỏi cô ấy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
“Viêm Liệt, anh xác định muốn rời đi ngay bây giờ, em đem anh đến đây giới thiệu cho bạn tốt, sau đó anh vì một cô gái mà bỏ đi sao?” Giọng nói Bắc Đường Yên càng ngày càng lạnh, trong đó xen lẫn thất vọng và uy hiếp, làm cho bước chân Viêm Liệt dừng lại.
“Thật xin lỗi.” Cuối cùng Viêm Liệt vẫn lựa chọn rời đi, sau khi anh biến mất ở cửa phòng nghỉ ngơi thì trong phòng lâm vào một mảnh trầm mặc.
“Yên, người đàn ông của cậu rất có cá tính.” Lời nói ác độc của Tư Đồ Tử phá vỡ không khí im lặng trong phòng, trong giọng nói đều là nhạo báng, cô cũng được coi là đại diện cho phần tử ôm bom liều chết.
“Chậc chậc, Yên, như thế nào lại thành như vậy, ngay cả đàn ông cũng không giải quyết được, không giống với cá tính của cậu mà.” Lời nói đổ thêm dầu vào lửa này tuyệt đối là của Hoả Viêm, cười nhạo trên mặt hết sức rõ ràng.
“Yên, lần này cậu chia tay quá nhanh.” Lăng Ngạo Vũ tổng kết bằng một câu nói.
Về chuyện của Viêm Liệt mọi người cũng biết một ít, mặc dù bình thường không liên lạc với nhau nhưng tình cảm của mười hai người các cô còn thân hơn chị em ruột thịt, bên người bạn tốt xuất hiện một người đàn ông, đương nhiên đại gia các cô cũng sẽ quan tâm, giống như là điều tra về Viêm Liệt cũng là dùng tin tức tình báo của Hoả Viêm, thu mua tập đoàn Âu thị cũng có công lao của Lăng Ngạo Vũ, mọi người đều là người thông minh, đại khái cũng biết được chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng mà mọi người cũng không lo lắng lắm, các cô tin tưởng vào mình, hơn nữa tin tưởng vào bạn tốt của mình, Bắc Đường Yên nhất định sẽ xử lý được.
“Hừ, lần này là tớ sơ sót, tớ sẽ xử lý tốt, Hiên, tớ muốn tới quốc gia địa ngục của cậu chơi hai ngày, sẽ không chào đoán tớ đi.” Sắc mặt Bắc Đường Yên vẫn khó coi như cũ, nhưng mà nhìn thấy trong mắt các đại gia là sự quan tâm thì cô cũng hoà hoãn rất nhiều, cô cảm giác mình cần một thời gian để tỉnh táo lại, suy nghĩ thật tốt về vấn đề của Viêm Liệt, quyết định đến quốc gia của Hoàng Phủ Hiên giải sầu đi.
“Hết sức hoan nghênh.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT