Nay liên tục thành công hai lần, Trương Tiểu Kiếm càng bình tĩnh hơn.
- Nhìn thấy căn phòng đằng trước không? - Trương Tiểu Kiếm dẫn theo Hồng Lôi
tiếp tục cướp đoạt: - Trong đó nhất định là có thứ tốt. Nếu anh nói không sai,
nhất định là vũ khí loại cực phẩm.
- Này… Không mơ hồ như vậy chứ? - Hồng Lôi lẩm bẩm đi qua, kết quả vừa vào
cửa liền nhìn ngốc.
Trên nền đặt ba bộ dụng cụ sơ cứu (First Aid Kits) đặt ngay ngắn chỉnh tề! Bên
cạnh còn đặt bốn bình thức uống năng lượng! (Energy Drink)
Mẹ kiếp, đây là sự thật sao?!
Lại mở cửa, ba khẩu M4 (Assault Rifles M416)! Ống hãm giật (Compensator
Muzzle)! Ẩn tia lửa (Flash Hider)! Nòng giảm thanh (Supperssor)! Băng đạn mở
rộng và thay nhanh (Extended QuickDraw Mag)! Tay cầm thẳng (Vertical
Foregrip)!
Đạn bách phát bách trúng đã được lên đầy!
+1, +2, +1, +3, +2…
- Đậu móa! Đậu móa! Hồng Lôi vừa lấy trang bị vừa rú lên: - Mẹ nó mấy thứ này
đều là trang bị đỉnh cấp a! Bố bay hai trăm giờ, cũng chỉ nhìn thấy trên người
của kẻ giết mình mà thôi! Mẹ nó, bố cũng có ngày hôm nay! Bố cũng có thể nhặt
được trang bị đỉnh cấp!
Nhất định là may mắn! Nhất định là!
Hồng Lôi nhặt hết đồ vật trên đất nhét vào ba lô, vừa nhét vừa kêu:
- Kiếm ca, Kiếm ca mau đến, cực phẩm!
- Chú cứ lấy đi. - Trương Tiểu Kiếm he he cười lạnh: - Bên này anh cũng không
thua chú đâu. Thấy căn phòng đằng trước không? Tất yếu có 98K! (Sniper Rifles
Kar98K)
Hồng Lôi:
- Anh lại chém…
Sau đó hắn liền thấy Trương Tiểu Kiếm vác một khẩu 98K xuất hiện trước mặt
hắn.
+4…
- Kiếm ca, anh thật là thần! Hôm nay miệng của anh được cúng rồi à?! - Tròng
mắt Hồng Lôi suýt nữa thì lồi ra ngoài, đầy mặt kinh sợ nói: - Nói chỗ này
giàu thì chỗ này liền giàu. Em chơi game này lâu như thế còn chưa bao giờ giàu
đến vậy. Anh nhìn xem trang bị của em đi, anh mau nhìn xem!
Trương Tiểu Kiếm tùy tiện liếc nhìn, nói:
- Chú nhặt mấy thứ rác rưởi đó làm gì?
Sau đó lại ném một khẩu 98K qua…
98K chính là loại súng tốt nhất trong game này, nói vậy trong một ván chưa
chắc đã có một khẩu. Kết quả Trương Tiểu Kiếm vừa tìm đã lấy ra hai khẩu! Vẫn
là loot được từ trong loại thôn quả phụ nghèo nhất này!
Hồng Lôi theo bản năng liếc nhìn qua Trương Tiểu Kiếm, sau đó…
Mẹ nó! Ba lô lv.3 áo giáp lv.3 mũ giáp lv.3 lưng đeo 98K! Chờ chút! Thứ treo
trên họng súng kia là cái gì?! Cái kia chính là 8x scope trong truyền thuyết
sao?!
- Kiếm ca, trang bị của hai ta… - Hồng Lôi hưng phấn đến mức hai tay run rẩy:
- Là muốn đi giết người sao?
+3…
- Vớ vẩn, thế còn phải hỏi sao? - Hệ thống trong tay, thiên hạ ta có, lúc
Trương Tiểu Kiếm đã hoàn toàn bị thuyết phục bởi uy lực khôn cùng của hệ
thống, cười ha ha nói: - Đi, đi lên đỉnh núi tìm cái xe Jeep, hôm nay chúng ta
đến một phát the fast and the furious!
- Oh… - Hồng Lôi ồ một tiếng, sau đó liếc trái liếc phải: - Kiếm ca, xe Jeep
là loại xe trâu bò nhất á, trèo đèo lội suối còn có thể chống đạn, vốn nó có
số lượng rất ít, anh còn bảo lên đỉnh núi tìm. Muốn tìm thì cũng phải tìm trên
đường quốc lộ chứ?
- Chú cứ đi theo anh đi! - Trương Tiểu Kiếm dẫn theo Hồng Lôi bắt đầu chạy: -
200 mét phía trước, anh thấy rồi, nhanh chân lên!
Hồng Lôi cùng chạy theo, sau đó vừa ngẩng đầu…
Mẹ kiếp, thật sự có một cái xe Jeep!
Vậy mà cũng được?!
+1…
- Đi! - Lên xe, Trương Tiểu Kiếm dẫn Hồng Lôi đi bão. Vừa lái đi không xa, đã
nhìn thấy một bóng người chợt lóe rồi mất trên tường.
- Thịt nó! Anh chính là tay súng thiện xạ bách phát bách trúng! - Trương Tiểu
Kiếm cười he he, lập tức lái xe vọt qua.
- Thôi đi, còn tay súng thiện xạ. Trình độ của anh em còn không biết sao? -
Hồng Lôi hừ hừ: - Nếu có thể bắn trúng, em…
Sau đó còn chưa nói hết câu, hắn đã thấy trong màn hình trước mặt Trương Tiểu
Kiếm --
Tia máu văng tung tóe, headshot!
Hồng Lôi lập tức quyết định, nhanh chóng chuyển đề tài nói:
- Yo yo -- Em… Em đã nói nhất định là…
+2…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đừng nói là Hồng Lôi không tin, sau khi nổ súng, Trương Tiểu Kiếm nhìn thấy
thật sự headshot cũng là đầy mặt không dám tin! Lúc lái xe lại có thể
headshot! Anh mày cũng có ngày này! Woa ha ha ha ha ha ha!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, yêu cậu chết mất!
Hệ thống:
- Xin ký chủ tự biết thân biết phận. Người và hệ thống là sẽ không có kết
quả. Hơn nữa có cách ly sinh sản.
Theo không gian sinh tồn dần thu nhỏ, các người chơi khác dần dần game over,
rất nhanh, trên màn hình của Trương Tiểu Kiếm liền xuất hiện tám chữ lớn!
“Đại cát đại lợi, buổi tối ăn gà!”
- Ăn gà? Vậy là ăn gà? - Hồng Lôi trừng màn hình máy tính, sửng sốt chừng 10
giây, sau đó ôm chặt lấy Trương Tiểu Kiếm, cười ha ha: - Ha ha ha ha! Kiếm ca,
chúng ta ăn gà rồi! Đậu móa! Tao chơi hơn 200 giờ mới được ăn gà lần đầu tiên!
“Lúc này không chém thì còn đợi đến khi nào?”
Trương Tiểu Kiếm châm điếu thuốc, hít mạnh một ngụm, sau đó phun ra một cái
vòng khói, nói:
- Trò chơi này, thật là quá mức đơn giản rồi…
Chung quanh người chơi đang chơi ăn gà vừa nghe lời này, nhất thời lần lượt
quay đầu trừng hắn:
- Đơn giản con em mày!
Đương nhiên, chém gió thì chém gió, việc chính vẫn phải làm.
- Coi net, coi net, lại đây chút. - Trương Tiểu Kiếm vẫy tay gọi coi net: -
Khi nào cho tiền ăn gà?
Em gái coi net ngẩng đầu thoáng liếc nhìn, đầy mặt khó chịu đi tới, trước tiên
là tra xét xem có dùng autohack hay không, sau đó chụp tấm ảnh rồi ghi chép
vào sổ, cuối cùng lấy ra hai tờ Mao gia gia đỏ rực, vỗ lên chiếc bàn trước mặt
Trương Tiểu Kiếm:
- Coi như thằng nhãi mi gặp may, hừ!
Hai trăm tệ đến tay, thích!
Đồng thời, hệ thống:
- Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến: Kiếm được khoản tiền đầu tiên trong đời,
thu nhập hiện tại: 200/100 tệ. Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm số tốc độ di chuyển
+1. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Phỏng vấn thành công. Phần thưởng nhiệm vụ: Mở
ra công năng bảng xếp hạng. Điểm số khiếp sợ +30, phản ứng +1.
Woa ha ha ha ha ha, rốt cục hoàn thành nhiệm vụ!
Thích! Hơn nữa nhiệm vụ tiếp theo lại là phỏng vấn thành công! Quá tốt!
Trương Tiểu Kiếm không nói hai lời kéo ra menu trung tâm thương mại, nhìn điểm
số khiếp sợ biểu hiện bên trên, miệng cười đến mức không thể khép lại!
Điểm số khiếp sợ: 69,06!
Còn thiếu 31 điểm là có thể mua được nhân viên sales cấp hoàn mỹ!
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +0,2 đến từ Trương Văn Huy…”
69,08! Cái tên tham ăn kia! Còn ở chỗ nào chép miệng sao?
- Kiếm ca, chúng ta lại chơi một ván đi! - Vừa ăn hôi ăn gà thành công, Hồng
Lôi đang còn thích đâu, chờ Trương Tiểu Kiếm cất tiền đi, liền nhỏ giọng nỏi:
- Tranh thủ kịp thời a Kiếm ca. Em cảm thấy chúng ta còn thể ăn thêm lần nữa.
Chú nói vậy không phải là vô nghĩa sao! Có anh ở đây, ván nào cũng ăn gà!
- Chuyện nhỏ! Chờ buổi tối đi! - Chung quy một lần ăn gà được thưởng 200 tệ,
Trương Tiểu Kiếm nhất định là không muốn đi, nhưng thời gian không chờ người:
- Anh phải đi phỏng vấn ở Vạn Hào quốc tế. Chờ anh phỏng vấn xong lại dẫn chú
ăn thêm mấy ván!
- Vậy sao… - Hồng Lôi gãi gãi đầu, cười nói: - Được rồi, Kiếm ca cứ đi trước
đi…
Sau đó hắn mới suy nghĩ cẩn thận…
- Chờ chút! Kiếm ca, anh vừa nói đi phỏng vấn ở đâu?! - Hồng Lôi há to miệng
đến mức có thể nhét vào một quả trứng gà: - Vạn Hào quốc tế?! Xí nghiệp top
500 thế giới?!
Điểm số khiếp sợ +2…
- Đúng rồi. - Trương Tiểu Kiếm cười gật đầu: - Chính là nó đấy.
+3…
- Trâu bò a Kiếm ca! - Hồng Lôi ôm chầm lấy vai Trương Tiểu Kiếm, cười ha ha:
- Kiếm ca nhất định phải thành công đấy! Nếu anh phỏng vấn thành công, trong
giới bạn bè rốt cục cũng có người đi làm trong công ty cấp thế giới! Đến lúc
đó cũng có sức lực mà chém gió! Chờ anh thành công trở về các anh em mở tiệc
đón gió tẩy trần chúc mừng!
- Vậy thì hứa nhé! Chờ tin tức tốt của anh đi! - Trương Tiểu Kiếm hung hăng
lau mũi, lúc này mới đi ra quán net.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT