Anh giai giao hàng vừa buột miệng ra những lời này, Trương Tiểu Kiếm lập tức sa sầm mặt.

Cái gì bảo là tôi thức tỉnh năng lực là gạt người hả?

Lúc không thức tỉnh chẳng lẽ tôi lại không gạt người sao? Thật là... Có biết ăn nói không hả? Có biết không?! 

- Khụ khụ...

Trương Tiểu Kiếm ho khan một tiếng rồi nói:

- Nghề của tôi là đại huyền thuật sư, nghề này lợi hại lắm đấy, có thể xem phong thủy âm dương, quan trọng nhất là có thể nhìn thấy dòng chảy linh khí. Dòng chảy anh hiểu không? 

- Thật hay đùa thế?

Anh giai giao hàng kinh ngạc nói:

- Thấy thứ đó thì có tác dụng gì? 

Tác dụng gì á?

Emmmmm...

Trương Tiểu Kiếm: 

- Hệ thống, đại huyền thuật sư có thể nhìn thấy dòng chảy không khí thì có thể làm được gì?

Hệ thống:

- Có thể nhìn thấy dòng chảy không khí tương đương với bác sĩ thức tỉnh của người thức tỉnh. Đa số mọi người không thể thức tỉnh được là do ứ đọng dòng chảy không khí mà thành. Sau khi có thể thấy rõ dòng chảy không khí thì sẽ có một tổng kết khái quát về nguyên nhân tại sao lại không thể trở thành người thức tỉnh. 

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Trâu bò nha, ý là nói ai không thể thức tỉnh thì đến lúc đó mình có thể phát hiện đúng không?

Hệ thống: 

- Đúng thế.

- E hèm...

Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một tiếng rồi nói: 

- Anh đã thức tỉnh rồi nên hiện tại tôi không thấy được gì, nhưng nếu anh có người thân bạn bè bây giờ còn chưa thức tỉnh thì chờ đến khi cửa hàng của tôi khai trương, tôi có thể giúp anh tìm nguyên nhân thử.

Anh giai giao hàng:

- Thiệt hở?! Thần sầu thế cơ à? 

Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm gật đầu:

- Chính là thần sầu thế đấy.

- OK! 

Anh giai giao hàng nói:

- Tôi đi giao hàng trước đây. Mới một lúc đã bỏ lỡ mấy đơn rồi. Một đơn năm tệ đấy... Tôi đi trước nhé, đến lúc đó tôi tới tìm cậu.

- Được. 

Trương Tiểu Kiếm vẫy tay:

- Tạm biệt anh giai.

Sau đó anh giai giao hàng “vèo” một phát bay đi... 

Trương Tiểu Kiếm: “...”

Haizzz, thời đại phục hồi linh khí này ấy, e là thể chế xã hội sắp bắt đầu nảy sinh thay đổi mãnh liệt rồi. Có lẽ kết cấu lớn sẽ không thay đổi nhiều lắm, nhưng các ngành các nghề nhất định sẽ thay đổi mạnh mẽ.

Người thức tỉnh hệ lửa chiên bánh rán, biết bay đi giao hàng... 

Tìm công bằng ở đâu?

Thôi kệ, khỏi nghĩ nữa, xem thử cửa hàng của mình thế nào cái đã.

Cửa hàng đúng là không lớn, trên dưới mười tám mét vuông, có một chiếc bàn đơn giản, còn có hai cái ghế dựa, thoạt nhìn khá là giống văn phòng của lão trung y ở nông thôn. Cũng không biết lúc trước anh giai giao hàng kinh doanh nơi này kiểu gì... Dù sao thì nhất định là không làm ăn tốt lắm. 

Trương Tiểu Kiếm còn đang cảm thán, hệ thống đã bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ:

“Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, có được một cửa hàng huyền thuật sư dành riêng cho mình. Phần thưởng nhiệm vụ: Tuổi thọ +1, điểm exp 2000. Ký chủ chính thức trở thành huyền thuật sư Lv.1.”

“Mở năng lực huyền thuật sư: Ký chủ có thể nhìn thấy tình huống của dòng chảy linh khí trong thiên địa.” 

“Mở chức năng mới: Massage linh khí, giúp đỡ mục tiêu thúc đẩy lưu thông máu phụ trợ thức tỉnh.”

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

- Mày chờ tí đã! 

Trương Tiểu Kiếm rít gào nói:

- Massage linh khí là cái quần què gì thế? Massage?!

Ít nhiều gì anh mày cũng là chúa cứu thế nhé, mày lại bảo anh đi làm thợ massage à?! 

Hệ thống:

- Đa số người còn chưa thức tỉnh trong thế giới này đều là gái.

Ô sệt, không nói sớm... Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một tiếng: 

- Cảm ơn!

Ây dà, xem ra sau khi hệ thống thăng cấp xong thì đúng là cảm giác khác hẳn nhỉ. Nhìn mà xem, bây giờ anh còn biết cả massage, thế phải gọi là...

Thợ massage linh khí? 

Phúc lợi tuyệt nhé!

“Tuyên bố nhiệm vụ mới: Bắt đầu khai trương cửa hàng. Phần thưởng nhiệm vụ: Tuổi thọ +1, điểm exp +1000.”

Khai trương? Nhiệm vụ này đơn giản thôi. Trương Tiểu Kiếm bắt đầu nghĩ tên cho cửa hàng. 

- Gọi Thịnh Thế Hoàng Triều?

Trương Tiểu Kiếm sờ cằm, quyết đoán lắc đầu:

- Thời đại đã khác rồi, lại đặt tên thế này thì quê lắm, phải sang choảnh cơ. Ừm, đến nay khôi phục linh khí, thế thì đặt một cái tên có liên quan đi. Gọi là... Quán cố vấn Siêu Chuẩn? Quán cố vấn Cát Cát? Quán cố vấn Tiểu Kiếm? 

Hệ thống:

- Ký chủ vẫn đặt tên như sệt thế...

Trương Tiểu Kiếm: 

- Đậu phộng!

- Ừm, thế thì đúng là hơi khó nghe. Nói chứ ít nhiều gì mình cũng là thợ massage mà.

Trương Tiểu Kiếm bỗng nhiên lóe ra một ý tưởng: 

- Có rồi! Gọi là Hội Quán Masage Thức Tỉnh Huyền Thuật. Thế thì chắc là ổn!

Dù sao cũng là linh khí khôi phục mà, nghĩa là thức tỉnh chứ gì, sau đó bây giờ mình là đại huyền thuật sư mà lỵ, gọi là quán huyền thuật, lại thêm massage, tên này có sáng ý. Chính là nó!

Đã đặt tên xong rồi, Trương Tiểu Kiếm lập tức đi làm bảng hiệu. Vẫn là tiệm in ấn lúc trước, không ngờ vừa vào đã ngây ngẩn cả người: 

- Ông chủ, ông đây là... Chuyện gì vậy?

Tiệm in ấn vẫn là tiệm Phú Dân kia, nhưng lúc này tinh khí thần của ông chủ hói đầu kia đã hoàn toàn thay đổi!

- Ái chà, cậu không phải là người anh em bói toán kia đó sao?! 

Ông chủ tiệm in ấn vừa thấy Trương Tiểu Kiếm, lập tức đắc ý nói:

- Tới tới tới, tôi giới thiệu cho cậu một chút. Bây giờ anh đây đã thức tỉnh rồi, biết anh thức tỉnh năng lực nào không?

Trương Tiểu Kiếm lắc đầu: 

- Không biết!

Ông chủ tiệm in ấn:

- Cậu thế là không được đâu, ngay cả cái này mà cũng không bói được à? Nghe kỹ nhé, anh thức tỉnh năng lực trâu bò lắm đấy, dị năng hệ nước! Biết chửa? 

Trương Tiểu Kiếm: “...”

- Rồi sao nữa?

Trương Tiểu Kiếm tò mò lắm: 

- Thế thì có liên quan gì tới tiệm in ấn của nah?

- Sao có thể không liên quan được chứ? Quả thực là quá liên quan luôn ấy chứ!

Chủ tiệm ôm vai Trương Tiểu Kiếm đi tới một căn phòng nhỏ bên cạnh cửa hàng nói: 

- Chú em, cậu thấy nơi này thế nào?

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Trong căn phòng nhỏ này đặt hai hàng bể cả, đang có rất nhiều cá vàng bơi tung tăng trong bể, thoạt nhìn trạng thái của bọn cá vàng này rất tốt, bơi rất hăng hái. 

Nhất là bể nước kia, trong veo mát mẻ, thậm chí có vẻ như còn mang theo mùi hương nhàn nhạt của thiên nhiên?

Thì ra cụ thức tỉnh dị năng xong rồi không làm tiệm in ấn nữa mà đi bán cá hả?!

- Thế nào hả chú em? Anh đây trâu bò chửa? 

Chủ tiệm in ấn đắc ý nói:

- Anh nói cho chú nghe nhé, chỉ riêng nước trong bể cá này thôi ấy, đều do anh đây chế tạo bằng năng lực đấy nhé, nuôi cá là đỉnh nhất! Hôm qua có người nuôi cá trong nhà sắp chết, anh vừa đi thay nước cho hắn xong, cậu đoán thế nào? Khỏe ngay tại chỗ luôn! Thử hỏi cậu thấy thế nào? Có trâu bò không?

Trương Tiểu Kiếm đần hết cả người: 

- Trâu... Trâu bò!

- Chú em, tới hai con cá không?

Chủ tiệm cười ha ha hỏi: 

- Rẻ lắm, năm mươi một con, nuôi thì bao cậu tài nguyên cuồn cuộn. Hơn nữa anh còn phụ trách thay nước cho bể cả, hai trăm một bể, chất nước trong veo thơm ngát, đó là hàng đầu nhé!

Trương Tiểu Kiếm: “...”

- Được... Được rồi... 

Trương Tiểu Kiếm đực mặt ra. Thời nay người thức tỉnh đúng là dễ làm ăn thật đấy. Nghe mà xem, dùng năng lực tạo ra nước, mày thấy mà chẳng lẽ không chịu mua chút sao?

- Đúng rồi, ông chủ.

Trương Tiểu Kiếm thanh toán năm trăm tệ, mua mấy con cá xong rồi mới nghĩ tới, xàm xí cả buổi suýt nữa quên mất chuyện chính. 

- Tôi là muốn làm bảng hiệu...

- Bảng hiệu hả? Được thôi.

Ông chủ lại duỗi tay ra: 

- Vợ tôi thức tỉnh, chuyên sản xuất các loại bảng hiệu, như là quảng cáo nhỏ nè, bảng hiệu lớn nè, chỉ cần cậu muốn, thứ gì cũng làm được tuốt!

Trương Tiểu Kiếm: “!!!”

Đây lại là cái quần què gì? Thức tỉnh năng lực còn có kiểu này?! 

- Ông chủ, năng lực của vợ anh...

Trương Tiểu Kiếm hỏi cẩn thận:

- Thức tỉnh là quảng cáo nhỏ? 

- Cậu ăn nói kiểu gì thế hả?!

Chủ tiệm xụ mặt:

- Hiện nay vợ tôi là họa sĩ linh hồn! Họa sĩ linh hồn nhé cậu hiểu không? Chỉ cần là thứ bà ấy từng nhìn thấy thì đều có thể vẽ ra được! Bây giờ máy in của chúng tôi đều không cần nữa... Bà xã, bà xã ơi! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play