Lúc này cô mèo hoang Chu Chỉ Kỳ ngồi vào trước mặt Trương Tiểu Kiếm. Trương Tiểu Kiếm quan sát kỹ lưỡng, lập tức cảm thấy ban đầu mình đánh giá cô nàng này tuyệt đối là cấp thấp.

Lúc trước chỉ thoáng liếc nhìn. Giờ ngồi trước mặt, lập tức trở nên khác hoàn toàn.

Một chiếc chìa khóa Ferrari.

Từ điểm này mà nói thì cô nương trước mắt này ít nhất chiếm một chữ “Giàu”.

Còn trắng.

Trắng chân chín, trắng một cách trong trắng lộ hồng, trắng kiểu như đèn giao thông.

Chu Chỉ Kỳ trắng ở chỗ mức độ bóng loáng của làn da.

Từ cánh tay mà cô lộ ra có thể thấy được, bóng loáng đến mức không lộ ra một tí ti mụn nổi nào cả.

Cho nên khi làn da này phối hợp với màu da trong trắng lộ hồng thì trở nên cực kỳ trắng.

Diện mạo chỉ có một chữ, đẹp.

Đẹp theo kiểu dụ dỗ lòng người.

Tiêu Thần Tâm đẹp ở chỗ thiếu nữ ngây thơ. Tuy rằng cô nhóc kia cứ thích dụ dỗ người khác, nhưng dù sao vẫn quá non trẻ.

Ninh Thải Vi đẹp ở chỗ một góc băng sơn, hoàn mỹ không tỳ vết. Nếu bạn thấy cô ấy sẽ cảm thấy da đầu lạnh lẽo.

Mà cô nương trước mắt này, đẹp theo kiểu nằm giữa Ninh Thải Vi và Tiêu Thần Tâm. Cô nàng đẹp ở chỗ quyến rũ đến cực độ.

Mật đào chín rục, thịt dày nhiều nước.

Là vưu vật tuyệt đối, đàn ông vừa thấy nhất định sẽ nảy sinh phản ứng sinh lý.

Tóc đen dài thẳng cấp nữ thần, áo sơ mi màu vàng nhạt, váy ngắn màu trắng, dáng người cân đối, khuôn ngực rất cong.

Quan trọng là còn căng.

Không chỉ căng, còn tròn.

Cô nàng có khuôn mặt hình trứng ngỗng xinh đẹp, sóng mắt quyến rũ lòng người, có loại khí chất dụ dỗ người khác sa đọa.

Nếu như ở cổ đại thì tuyệt đối là kiểu phụ nữ như Đát Kỷ Bao Tự.

Hại nước hại dân.

Chị gái thật xinh đẹp.

Cô nàng chỉ ngồi vào trước mặt Trương Tiểu Kiếm thôi, điểm hận giàu đã bắt đầu nhảy ra liên tục y chang bạo kích!

“Điểm hận giàu + 109! + 109! + 109! + 109! + 218!...”

Chỉ riêng từ điểm này thôi đã có thể thấy được chị gái này thu hút sự chú ý của người khác tới mức nào.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu xanh! Cô nương này quả thực chính là trời sinh giúp mình kéo điểm hận giàu…

- Chú em, ngơ ngác nhìn gì đó?

Có lẽ là quá quen với ánh mắt của đàn ông như thế rồi, Chu Chỉ Kỳ mỉm cười quyến rũ, nói:

- Cậu bỏ mặc một cô chị xinh đẹp như thế là rất bất lịch sự đó nha. Nhất là khi chị đây còn chủ động như thế.

- À không, vừa rồi chẳng qua là hơi giật mình vì chị xinh đẹp vượt qua sức tưởng tượng của tôi thôi.

Trương Tiểu Kiếm lấy di động ra add friend với Chu Chỉ Kỳ, rồi hỏi:

- Tìm tôi có chuyện gì à?

- Có thể nói là có, cũng có thể nói là không có.

Chu Chỉ Kỳ rõ ràng là không dễ đối phó như những cô gái khác, cười nói:

- Không định mời chị uống một ly à? Dù sao vừa rồi chị thấy chú có thể miễn phí ở đây mà.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu xanh! Cô nương này chỉ tùy ý cười chút thôi mà cũng đủ hút hồn người ta rồi. Quan trọng nhất là cực kỳ dễ sinh ra phản ứng sinh lý cơ!

Nói chứ ông đây vẫn là trai tân đấy, không biết có chịu nổi hay không đây!

Ăn không tiêu rồi ăn không tiêu, thăng cấp khả năng sex gấp rút phải nhanh chóng đưa vào nhật trình.

- Đương nhiên không thành vấn đề rồi.

Trương Tiểu Kiếm vẫy tay gọi nhân viên phục vụ đưa lên một ly cà phê, rồi cười nói:

- Vừa rồi có hơi thất lễ, thật sự xin lỗi.

Cà phê được đưa lên rất nhanh, Trương Tiểu Kiếm thế mới hỏi:

- Không biết chị tìm tôi có việc gì? Tôi cảm thấy một cô gái xinh đẹp như chị chỉ sợ là không dễ chủ động add friend người khác như vậy.

- Cũng có lẽ là chị nổi hứng thôi mà, có lẽ chỉ đơn thuần muốn kết bạn thêm một người mà thôi? Dù sao thì trên thế gian này không có nhiều người trẻ tuổi có thể khiến Ninh tổng chủ động lên tiếng chào hỏi đâu.

Chu Chỉ Kỳ nhẹ nhàng nhấp một ngụm cà phê, sau đó duỗi đầu lưỡi hồng nhạt liếm môi:

- Không biết tối nay cậu em có rảnh không? Đi ra cùng nhau uống một lý đi? Còn có thể làm một ít chuyện vui vẻ, được chứ?

Ban đầu cô nàng nói chuyện còn bình thường, đợi đến câu cuối cùng bỗng nhiên thay bằng giọng trầm cực kỳ từ tính!

Chính là kiểu giọng trầm trong âm tần MC thường xuyên có trong Tối Hữu! (*)

Giọng trầm kiểu “Anh sợ em chịu không nổi” ấy!

Bây giờ Trương Tiểu Kiếm tỏ vẻ rất chịu không nổi.

Một câu khiến hắn tê dại từ lòng bàn chân tới tận da đầu!

Xẹt một phát cứng luôn!

Đậu xanh quả thực đòi mạng chứ chả đùa!

Cô nương này quá biết cách dụ dỗ người khác, điển hình chết dưới váy!

May mà anh đây kiến thức rộng rãi, không thì nói không chừng nghe một câu này đã “phun” rồi!

- Được thôi.

Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một phát, rồi nghiêm túc nói:

- Đúng lúc tôi cũng rảnh, xem thử xem chị gái rốt cục muốn làm gì.

- Thế thì quyết định vậy nhé.

Chị gái lại khôi phục giọng nói trong trẻo như ban đầu, uyển chuyển đứng dậy, nói:

- Cảm ơn chiêu đã. Tối nay chờ tin của chị nhé.

Sau đó gọi cô bạn thân của cô nàng.

- Vân Vân, đi thôi, tối nay chúng mình đi quán bar uống rượu.

- Ừ.

Vân Vân đứng dậy, trước khi đi hiếu kỳ liếc nhìn Trương Tiểu Kiếm, sau đó đi theo Chu Chỉ Kỳ ra ngoài.

Hai đại mỹ nữ nắm tay nhau đi ra quán cà phê Starbucks, mang theo ánh mắt của mọi người có mặt ở đó.

Dù sao thì kiểu phụ nữ cao 1m68 còn đầy đặn như Chu Chỉ Kỳ không phải muốn gặp là gặp được.

Cho dù đây là thủ đô.

- Chu Chu.

Trên đường đi đến bãi đỗ xe, Vân Vân hiếu kỳ hỏi:

- Trước kia đều là người khác chủ động kết bạn với cậu mà cậu lại chẳng thèm để ý tới, hôm nay lại phá lệ chủ động ra trận như vậy, lần này cậu lén chuồn ra khỏi nhà có phải là uống nhầm thuốc không vậy?

- Không có đâu.

Chu Chỉ Kỳ cười lắc đầu nói:

- Cậu không nghe thấy Ninh tổng gọi hắn ta là Trương đại sư à? Thời nay loại người nào mới có thể được gọi là đại sư? Nhất định là biết xem phong thủy biết bói toán đúng không? Tối nay tớ nhất định phải nhờ hắn ta nhìn kỹ giúp tớ xem, rốt cục thì tớ có số làm ngôi sao hay không?

Vừa nghe thấy thế, Vân Vân không khỏi thở dài.

Chu Chu cái gì cũng tốt, chẳng qua là cứng đầu y hệt ông bố của cô.

Buôn bán mấy trăm tỷ trong nhà cô nàng chẳng buồn liếc nhìn một cái, nhất định đòi làm ngôi sao gì đó.

Showbiz lộn xộn cỡ nào, chỉ bằng điều kiện của Chu Chu thì bước chân vào đó, nói không chừng sẽ khiến bao nhiêu tên cáo già nhòm ngó ấy!

- Chu Chu.

Vân Vân khuyên nhủ:

- Làm ngôi sao gì đó thì cậu chỉ cần tùy ý chơi chút thôi là được, cùng lắm thì tốn chút tiền làm nữ phụ số một số hai, cần gì phải nghiêm túc thế?

- Tớ nuốt không trôi mối hận này!

Chu Chỉ Kỳ nhắc đến đây là lại tức tối, cả giận nói:

- Tớ đã nói với người trong nhà là muốn làm siêu sao, không ngờ ông bố cứng đầu kia lại trực tiếp khóa hết thẻ ngân hàng thẻ tín dụng của tớ. May mà tớ cẩn thận, để dành hơn mười triệu tiền mừng tuổi mới tính là đủ tiền tiêu vặt. Tớ nhất định phải trở thành siêu sao, khiến ông bố tớ mở to mắt ra mà xem, Chu Chỉ Kỳ tớ đây, thứ nhất không dựa vào gia thế thứ hai không dựa vào mối quan hệ thứ ba không dựa vào bán thân, cũng có thể xông xáo ra trò trong giới giải trí! Miễn cho ổng cả ngày bắt tớ xem mắt, còn nhất định bắt nhà trai ở rể. Ổng có ngôi vị hoàng đế phải kế thừa hay sao vậy? Tớ ghét nhất là trọng nam khinh nữ! Phụ nữ thì đã sao?

Điểm này Vân Vân đích xác là không còn gì để nói. Bố của Chu Chu cái gì cũng tốt, nhưng việc trọng nam khinh nữ thì đúng là khó hiểu thật.

- Chỉ bằng Trương đại sư bói toán gì đó thôi ấy hả? Lỡ hắn ta nói không được thì sao?

Vân vân bất đắc dĩ làm cố gắng cuối cùng.

Chu Chỉ Kỳ cực kỳ chắc chắn nói:

- Thế thì tớ sẽ bóp chết hắn ta, tìm ai nói được!

Vân Vân: “…”

Trương đại sư, hy vọng anh nhất thiết đừng đui mù đó…

***

(*) Tối Hữu: Tên một APP dành cho di động của Trung Quốc, là một phần mềm để mọi người giao lưu kết bạn, tìm được người cùng chung chí hướng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play