- Thật sao?! – Tiêu Thần Tâm lập tức trở nên hưng phấn: - Thầy ơi thầy! Thầy
nói cho em nghe xem miếng đất này ngon ở chỗ nào vậy?
- Miếng đất này, có thể là nơi xây nhà hoàn mỹ nhất. – Trương Tiểu Kiếm nhìn
hình ảnh trong video, cười nói: - Miếng đất lúc trước là Tứ Tuyệt Hung Địa,
còn miếng đất này thì ăn khéo trái ngược với nó, là Tứ Linh Phúc Địa!
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây không khỏi hít vào một ngụm khí
lạnh!
Tứ Linh Phúc Địa? Thật đúng là lần đầu nghe nói có cái tên này. Người trẻ tuổi
này, sư thúc của Long đại sư, thật sự có thể nhìn thấy miếng đất này tốt hay
xấu sao?!
- Trương tiên sinh. – Tiêu Hồng Nho nghe thấy Trương Tiểu Kiếm nói miếng đất
này chính là Tứ Linh Phúc Địa tốt nhất, tuy rằng hắn không hiểu phong thủy,
nhưng cũng có thể đoán được miếng đất này cực tốt, cho nên lập tức hỏi: -
Miếng đất này, thật sự tốt như cậu nói sao?
- Không sai. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười: - Hiện tại xem ra, địa hình khắp
nơi của miếng đất này đều cực kỳ tốt. Tốt nhất là ngày mai đi tận nơi quan sát
một chút, lập tức biết ngay rằng có đáng mua hay không.
Đi xem xét tận nơi!
Nghe vậy, Tiêu Hồng Nho lập tức vung tay:
- Tối nay tôi sẽ đặt khách sạn tốt nhất cho mọi người ở trọ. Ngày mai chúng
ta đi khảo sát thực địa! Nếu thật sự không có vấn đề gì, chờ đấu giá được nó
rồi chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc chúc mừng!
…
Tiêu Hồng Nho sắp đặt khách sạn cho mọi người ở, đương nhiên sẽ không là một
nơi kém cỏi. Khách sạn quốc tế Trung Áo thành phố Thiên Kinh, mọi người ở lại
nơi đó.
Đêm nay không có xảy ra chuyện gì. Buổi sáng chín giờ, nhân viên phục vụ đánh
thức mọi người đúng giờ.
- Trương tiên sinh, xin hỏi ngài đã thức dậy hay chưa?
- Dậy rồi. – Trương Tiểu Kiếm đã sớm ăn mặc chỉnh tề, lập tức đi ra ngoài: -
Tiêu tổng đâu?
- Tiêu tổng đã chờ trong xe. – Nhân viên phục vụ mỉm cười đáp: - Trương tiên
sinh ra ngoài là sẽ nhìn thấy đoàn xe.
- Ờ.
Xuống lầu, ra khỏi cửa, quả nhiên có ba chiếc Rolls-Royce đã sớm chờ ở đó.
Tiêu tổng Tiêu Hồng Nho đang vẫy tay gọi Trương Tiểu Kiếm:
- Trương tiên sinh, bên này.
- Tiêu tổng. – Trương Tiểu Kiếm cười ha ha lên xe. Tiêu Thần Tâm thấy hắn
lên, lập tức hưng phấn:
- Miếng đất đó thật sự ngon như lời thầy đã nói sao?!
- Nhất định là sẽ không kém. – Trương Tiểu Kiếm mỉm cười đáp: - Cụ thể tốt
đến mức nào, thì phải đích thân quan sát xong rồi mới biết được. Hiện tại thầy
có thể cam đoan là phong thủy của miếng đất này tuyệt đối sẽ không có bất cứ
vấn đề gì.
Dù sao thì cũng định làm về lĩnh vực bất động sản, tuy rằng Tiêu Hồng Nho
không hiểu phong thủy, nhưng hắn vẫn rất muốn biết về những thứ liên quan đến
nó.
Chỉ cần là nhà kinh doanh bất động sản muốn mua đất, không có ai là không xem
phong thủy.
Trước không nhắc đến chuyện có chuẩn hay không, nhưng ít nhất sau khi xem xong
thì trong lòng sẽ yên tâm hơn không ít. Cho dù là tiêu tiền mua lòng yên ổn
cũng được đúng không?
Mọi người đến đông đủ rất nhanh, đoàn người thế mới xuất phát.
Chạy ra đường cao tốc, thẳng tới khu vực 5. Tiêu Thần Tâm ngồi trong xe vừa
nhìn ra ngoài vừa ca hát:
- Ah ~~~ Khu năm ~~~ Mày nhiều một số hơn khu bốn ~~~
Nhìn bộ dáng vui vẻ của con gái, vẻ mặt Tiêu Hồng Nho tràn đầy cưng chiều. Dẫu
sao thì hắn chỉ có một cô con gái rượu duy nhất đó thôi, hơn nữa trong nhà khá
là giàu có, cho nên đương nhiên là nuông chiều như tiên nữ luôn.
Đoàn xe nhanh chóng đi đến dưới chân núi Hương Sơn. Chờ Trương Tiểu Kiếm xuống
xe nhìn, không khỏi vui vẻ.
- Phù… Nhìn miếng đất này, còn tốt hơn cả tôi suy nghĩ đấy…. – Trương Tiểu
Kiếm thở một hơi thật dài, rồi cười nhìn Tiêu Thần Tâm: - Tâm Tâm, lần này em
may mắn thật đấy.
Hắn mặc đồ bộ đại sư phong thủy, hiệu quả đặc thù bắt đầu có hiệu lực. Nhất
thời, người chung quanh nhìn những màu sắc diễm lệ trên núi, trừng to mắt,
không dám tin vào những gì mình đã thấy!
- Có… Có sương màu! – Nhược Hiên suýt nữa trừng lòi con mắt, nhìn chằm chằm
trên núi, kêu lên: - Không ngờ lại có sương màu!
Tiêu Hồng Nho cũng nhìn trợn tròn cả mắt. Hắn vào nam ra bắc nhiều năm như
vậy, còn là lần đầu tiên nhìn thấy sương màu!
Hơn nữa còn là loại sương màu nhiều màu như vậy!
- Tiêu tổng. – Trương Tiểu Kiếm chỉ vào vị trí chính giữa nhất của miếng đất:
- Miếng đất này, lưng dựa vào Hương Sơn, mượn một chữ “Hương”, thế nghiêng của
sườn núi khá bằng phẳng, hai bên lưng núi há miệng đối mặt 16 độ với phía Đông
Nam, đây chính là bảo địa phong thủy thiên nhiên đấy! Hơn nữa chú xem…
Hắn nói rồi chỉ vào phía đông của miếng đất:
- Phía đông, thảm thực vật tươi tốt, ngầm có sương màu xanh, chính là biểu
tượng khí thế Thanh Long tràn đầy!
Tiêu Hồng Nho nhìn qua bên đó, quả nhiên, lưng núi phía Đông có sương màu xanh
như ẩn như hiện, cứ như cực quang vậy, cực kỳ xinh đẹp.
- Phía tây, lưng núi phẳng phiu. – Trương Tiểu Kiếm nói tiếp: - Núi đá hơi
trắng bệch, bên trên lại có đầy thực vật, chính là Bạch Hổ bị Thanh Long chèn
ép, sẽ không chạy ra hại người. Đằng trước, đất đai bằng phẳng nhìn thấy ngàn
dặm, sương đỏ tràn đầy, là do Chu Tước giương cánh. Đằng sau đồi núi dồi dào,
màu đất đai dày đặc, là Huyền Vũ canh chừng!
Nói xong, Trương Tiểu Kiếm lại chỉ vào sườn dốc của núi:
- Lại nhìn chỗ sườn dốc này, ở xung quanh là xanh trắng đỏ vàng, còn ở giữa
là số mệnh màu tím. Số mệnh này rất là kinh khủng đấy, chính là khí Văn Khúc!
Nghe đồn Tào Tuyết Cần viết “Hồng Lâu Mộng” cả đời ở Hương Sơn, chỉ sợ không
phải là giả!
Hồng Lâu Mộng!
Vừa nghe thấy ba chữ này, tất cả mọi người ở đây không khỏi hít một ngụm khí
lạnh!
Nói cái khác còn có thể phản đối, nhưng Hồng Lâu Mộng chính là một trong bốn
tác phẩm kinh điển, hơn nữa có rất nhiều người đều coi Hồng Lâu Mộng đứng đầu
trong bốn tác phẩm đó!
Nếu như Tào Tuyết Cần thật sự đã viết Hồng Lâu Mộng ở đây….
Đậu má chỉ cần một lời đồn đãi này thôi cũng đủ để khiến giá của miếng đất này
tăng gấp mấy lần rồi!
- Trương tiên sinh quá giỏi! – Bây giờ Tiêu Hồng Nho quả thực là bội phục
Trương Tiểu Kiếm sát đất. Nói kiểu gì thì hắn cũng tận mắt nhìn thấy sương màu
rực rỡ, tuyệt đối không thể làm giả được!
- Ừm. Để tôi xem nữa đi. – Trương Tiểu Kiếm nói rồi bắt đầu đi vòng vòng
quanh đó, vừa đi vừa quan sát, chờ đến khi đi được một lúc, hắn lại chợt “Í”
một tiếng, rồi gọi Tiêu Thần Tâm: - Tâm Tâm nhanh tới đây!
- Tới nè! – Tiêu Thần Tâm đáp lại ngọt ngào, chạy vài bước, hiếu kỳ hỏi: -
Sao vậy thầy?
- Em có thấy bên kia không? – Trương Tiểu Kiếm chỉ vào một chỗ bằng phẳng
trên sườn núi, cười nói: - Sương tím ở chỗ đó đặc biệt dày đặc, phỏng chừng
bên dưới có chôn thứ gì đó rất tốt.
- Thật sao? – Tiêu Hồng Nho cũng đi tới, hỏi nhỏ: - Ý của Trương tiên sinh
là…?
- Mua miếng đất này đi. – Trương Tiểu Kiếm cực kỳ khẳng định đáp: - Tôi dám
chắc, thứ ở dưới lòng đất kia là đủ để đáng mua rồi. Tiêu tổng cứ việc yên tâm
mua đi. Chờ mua xong miếng đất này, sẽ biết đó là cái gì.
- Được! Quyết định vậy đi!
Tiêu Hồng Nho lập tức gật đầu.
Trước không nói đến những thứ khác, chỉ cần miếng đất này không có điểm nào
quá tệ, cho dù là vì con gái, hắn cũng nhất định phải mua được nó!
Đoàn người đến nhanh, đi cũng nhanh.
Lúc xuống núi, đại sư Nhược Hiên đi đến bên cạnh Trương Tiểu Kiếm. Lần này, vẻ
mặt của hắn rất là cung kính, hỏi thử:
- Tôi thật lòng khâm phục bản lãnh của Trương đại sư. Không biết Trương đại
sư có thể cho phương thức liên lạc được không? Sau này có cơ hội, tôi có thể
lãnh giáo một hai?
Hắn lại không phải là kẻ ngốc. Người có thể nhìn thấy sương mù nhiều màu thì
ai còn để ý tuổi tác của hắn nữa! Bản lãnh mới là lẽ phải!
Giao tiếp với người như vậy trăm lợi mà không có một hại!
- Khách khí. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm đáp: - Sau này mong được chăm
sóc nhiều hơn.
Hai người add wechat của nhau. Lúc này, Tiêu Hồng Nho nói:
- Rồi, hi vọng mọi người có thể giữ bí mật chuyện hôm nay. Tôi sẽ không khắt
khe thù lao của mọi người. Chờ kết thúc đấu giá hội ngày mai, đến lúc đó nếu
mua được nó, chúng ta sẽ chúc mừng một bữa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT