- Không tệ! – Trương Tiểu Kiếm gật đầu nghiêm trang, vẻ mặt nghiêm túc hết
sức: - Tới tới tới! Em lại thử đánh một chút cho thầy xem thử nào.
- Vâng! – Tiêu Thần Tâm đáp một tiếng õng ẹo, rồi mới bắt đầu làm các chiêu
thức tự vệ của giới nữ.
Không thể không nói, dù sao cũng xuất thân từ gia đình giàu có, cho nên các
chiêu thức của Tiêu Thần Tâm đúng là có bài bản hẳn hoi!
Phù phù phù phù phù!
Nhìn xem nắm đấm nhỏ kìa, từng luồng sức gió tản ra quanh người Tiêu Thần Tâm
cứ như là rồng múa vậy, hơi thở lắng đọng mà không tan biến, không lộ oai
phong, lại có thể lên trời hái trăng sao xuống biển bắt thuồng luồng nhé!
- Tốt! Được lắm! – Trương Tiểu Kiếm vỗ tay bốp bốp: - Thầy thấy được, bình
thường em tu luyện rất nghiêm túc khắc khổ, nền tảng vững chắc, tư chất cực
tốt, thật sự chính là thiên tài học võ hiếm có khó tìm!
Ai mà chẳng thích nghe lời hay chứ đúng không?
Tiêu Thần Tâm lập tức cười híp mắt:
- Kiếm ca, thật thế sao? Em thật là thiên tài học võ à? Thế thì em có thể học
nội lực của thầy không?
Câu này hỏi đúng mấu chốt rồi đấy!
- Võ công nội lực của thầy không phải là ai đều có thể học được đâu…. –
Trương Tiểu Kiếm thở dài khe khẽ, ngửa đầu bốn lăm độ nhìn lên trần nhà: - Nhớ
năm xưa, từ ba tuổi thầy đã bắt đầu học võ với sư phụ. Năm xưa sư phụ chính là
thế ngoại cao nhân dạo chơi bốn bể. Tuổi thơ ấu của thầy hầu như đều chỉ dành
để học thuộc “Âm Dương Lưỡng Nghi Sinh Tứ Tượng Bát Quái Thái Cực Giao Hoan
Đại Bi Phú Chi Nhập Môn Thiên” mà sư phụ dạy thầy. Học thuộc xong lại học võ
suốt mười ba năm lẻ sáu tháng, thế mới luyện ra được cả người nội lực võ công
đạt đến đỉnh cao như thế đấy!
“Điểm số khiếp sợ +12! +14! +12…”
Hắn đang chém gió một cách nghiêm trang, các học sinh nghe thế sững cmn sờ!
Tên gì mà dài thế!
Ước chừng hai mươi chữ! Cao cấp hào phóng lại sang chảnh nhé!
Quả nhiên, Tiêu Thần Tâm nghe vậy con mắt sáng rực! Chẳng trách Kiếm ca lợi
hại như thế! Vận chuyển nội lực cho học sinh cả lớp suốt nửa tháng mà chẳng có
vấn đề gì cả! Hóa ra là do tu luyện “Âm Dương Lưỡng Nghi Sinh Tứ Tượng Bát
Quái Thái Cực Giao Hoan Đại Bi Phú Chi Nhập Môn Thiên”!
Bài sơ cấp mà đã lợi hại như rứa rồi, thế thì bài cao cấp…
- Kiếm ca Kiếm ca! – Tiêu Thần Tâm hưng phấn muốn nhảy cẫng lên: - Thế thầy
thấy em giỏi nhất chỗ nào? Võ công trên tay hay là võ công trên chân?
- Câu hỏi này rất hay! – Trương Tiểu Kiếm lại nói hưu nói vượn một cách
nghiêm trang: - Võ công trên tay của em là tốt nhất. Nhất là một chiêu lão
hán… Một chiêu Kỳ Lân Giác vừa rồi, một động một tĩnh, tĩnh như trinh nữ, động
như động kinh, giống như nước sông cuồn cuộn, không bao giờ hết. Nếu sau này
tu luyện chăm chỉ, nhất định sẽ rất có tiền đồ…
- Hả? Thật sao? – Tiêu Thần Tâm vừa nghe thấy không khỏi khó hiểu: - Nhưng mà
tay em gầy thế, không có sức gì hết mà…
- Này á… - Khuôn mặt già cỗi của Trương Tiểu Kiếm đỏ lên, nhưng do mặt thằng
này đủ dày, cộng thêm bình thường người ta đéo nhìn mặt nó, cho nên tiếp tục
chém bậy bạ một cách quang minh chính đại:
- Em cho rằng thầy không thấy được sao? Khi em vừa sử dụng lực lượng, thầy đã
biết rồi! Thầy nói như vậy là vì… Nền tảng của em vừa phù hợp để học Thái Cực
đấy! Có câu nói là Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng, Tứ
Tượng sinh Bát Quái, lấy cái tĩnh để áp chế cái động, lấy cái mềm thắng cái
cứng! Cho nên chờ sau thành Thái Cực thần công của em thành công, nhất định
thực lực của em sẽ khiến cho những người khác không thể với tới!
Tất Phi Dương: “…”
Tiêu Thần Tâm: “…”
Các học sinh có mặt ở đây: “…”
Đậu má, lần đầu tiên nhìn thấy có thằng chém gió không biết xấu hổ như thế!
Nói Thái Cực trâu bò như thế, sao mày không lên trời luôn đi!
- Kiếm ca Kiếm ca, em học! Em học! – Tiêu Thần Tâm đâu thèm quan tâm là thật
hay giả. Dù sao trước kia nội lực mạnh mẽ của Trương Tiểu Kiếm cũng đã sớm
chinh phục được cô. Cho dù bây giờ Trương Tiểu Kiếm nói mình luyện Cửu Dương
Thần Công cô cũng tin: - Khi nào bắt đầu? Hay là bây giờ luôn đi! Học phí bao
nhiêu một tháng?
- Khụ khụ…. – Trương Tiểu Kiếm nghe thế, lập tức hắng giọng: - Thật ra ngày
xưa khi thầy bái sư, sư phụ có nói là không cần nhận đệ tử lung tung. Nhưng
mà… Bởi vì tư chất của em đúng là rất tốt, thầy nảy sinh lòng yêu mến tài
năng, cho nên mới quyết định thu em làm đệ tử. Còn về học phí ấy, giảm bớt 20%
đi, một tháng ba ngàn tệ thôi!
- Dạ! – Tiêu Thần Tâm lấy di động ra lập tức chuyển khoản cho Trương Tiểu
Kiếm: - Thầy, em gửi tiền qua cho thầy rồi đó. Bây giờ chúng ta bắt đầu?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Cái đệt! Dứt khoát thế?! Con nhóc này quả nhiên là phú bà!
Nhưng mà ấy…
Woa ha ha ha ha ha ha! Thành công nhận được một đệ tử rồi! Cách level thanh
đồng đã không còn xa nữa rồi!
Ai nha, cảm giác này còn thật tốt đấy…
Bên này hắn đang vui sướng, nhưng đối diện, Tất lão sư Tất Phi Dương thấy thế
đỏ mắt ---- Bố mày dạy một đệ tử cả tháng mới được có được năm trăm tệ, mày
lừa đảo một phát đã có ba ngàn rồi!
Đậu má không thể chấp nhận được!
Tất Phi Dương nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Kiếm, cả giận:
- Trương lão sư, thầy chạy đến trước mặt tôi cướp đệ tử, thế là không chú ý
quy củ rồi đấy!
- Hả? – Trương Tiểu Kiếm quay qua nhìn hắn: - Đây là sân vận động nhà anh à?
- Đây là…. – Tất Phi Dương bị Trương Tiểu Kiếm chặn họng bằng một câu, tức
đến mức đỏ mặt: - Dù sao thì nói thế nào, tôi cũng là giáo viên thể dục! Anh
chỉ là giáo viên cố vấn tâm lí thôi! Anh cướp đệ tử của tôi là không đúng! Tới
tới tới, không bằng chúng ta so thử xem, rốt cục ai càng giỏi dạy đệ tử hơn!
Tất Phi Dương vừa nói xong lời này, các đệ tử học đấu vật của hắn lập tức bàn
tán ----
- Ha ha ha ha ha, được đấy được đấy! Thái Cực không phải là cùng đẳng cấp với
múa quảng trường sao?
- Đúng rồi, cái thứ đó dễ lừa người khác nhất, chỉ cần vẽ vòng tròn bằng tay
là được thôi…
- Ai luyện là thằng ngốc! Tuyệt đối sẽ bị đánh thành đầu heo! Xem thử lần này
hắn xử lý bằng cách nào!
Các học sinh đang bàn tán xôn xao ở đó, Trương Tiểu Kiếm lại không khỏi vui vẻ
-----
Hey yoo? Bố sợ mày chắc?
Hệ thống không phải đã nói rồi sao? Không thể nhảy cấp, nghĩa là nói cách
khác, nhất định phải tuân theo trình tự từng cấp một thanh đồng hắc thiết bạch
ngân. Nếu không bây giờ anh mày tìm thẳng tới Từ Đại Đông tới một chiêu đánh
lén hầu tử trộm đào các thứ… Thế thì không phải được vương giả luôn rồi sao?
- OK! – Trương Tiểu Kiếm cười hì hì: - Anh nói xem, định so đấu như thế nào?
- Đơn giản thôi. – Tất Phi Dương đắc ý nâng cằm: - Tôi tùy ý lựa chọn một đệ
tử, biểu thị chiêu thức các thứ cho anh xem. Nếu như trong vòng nửa giờ, anh
có thể khiến đệ tử của anh phá các chiêu thức của tôi, vậy thì coi như là anh
thắng. Nếu không thể phá được, coi như là anh thua. Được chứ?
- Này á…. – Trương Tiểu Kiếm sờ cằm suy nghĩ, rồi lắc đầu: - Không được không
được. Anh xem cánh tay của Tâm Tâm nè, nhất định là không khỏe mạnh bằng người
bên các anh rồi. Nếu như các anh quấy rối, một cô gái như Tâm Tâm sao có thể
chống chọi được?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT