Đây là một văn phòng đơn, Trương Tiểu Kiếm vừa vào cửa đã nhìn thấy một thiết
bị không phải rất lớn. Thẩm Giai Di nói:
- Kiếm ca, anh đi đến chỗ kia đứng một chút, sau đó hai tay cầm lấy cái tay
nắm kìa… Đúng, chính là nó, nắm ha, dùng sức một chút… Được rồi.
Chờ Trương Tiểu Kiếm đi xuống, thiết bị kia trực tiếp in ra một tờ giấy. Thẩm
Giai Di cầm tờ giấy, dẫn Trương Tiểu Kiếm ngồi xuống sofa bên cạnh, sau đó bắt
đầu giảng cho Trương Tiểu Kiếm nghe ----
- Kiếm ca, anh xem ha. – Thẩm Giai Di nhìn tờ giấy nói: - Chiều cao của anh
là 1,76m, cân nặng 63kg, tỉ lệ cơ thể như vậy thì hơi gầy, nhưng không phải là
vấn đề gì lớn. Sau đó là hàm lượng hơi nước trong cơ thể, của anh là 32,2,
phạm vi bình thường thì nằm giữa 29,6 – 35,6. Anbumin là 12,3, cũng thuộc về
phạm vi bình thường. Hàm lượng mỡ 13,5, bình thường…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thẩm Giai Di: “…”
Ba hạng đều bình thường, Thẩm Giai Di chảy mồ hôi trên trán, vội nói:
- Kiếm ca ngài đừng vội, xem tiếp, tiếp theo là phân tích mỡ cơ bắp. Cân nặng
của anh ở trong phạm vi bình thường, khớp xương cũng trong phạm vi bình
thường, mỡ trong xương cũng thế…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thẩm Giai Di: “…”
- Xem tiếp nữa. – Thẩm Giai Di nói đến đây đã bắt đầu hơi khẩn trương, sau đó
tiếp tục nhìn xuống dưới: - Xuống chút nữa… Xuống chút nữa…
Sau đó không biết nên nói như thế nào ---- Các phương diện đều bình thường vậy
thì còn nói cái búa ấy…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thẩm Giai Di: “…”
Thấy Thẩm Giai Di hiển nhiên là không biết nên nói gì mới tốt, Trương Tiểu
Kiếm nhanh chóng hòa giải:
- Điều kiện thân thể của anh còn ổn chứ? Đúng rồi, anh nói này… Giai Di ơi,
em làm huấn luyện viên cá nhân, có cái gì điều hòa thân thể không? Không bằng
em xem giúp anh xem hiện tại thân thể của anh đặc thù như vậy thì đủ tư cách
không?
Ah? Đúng rồi! Sao lại quên mất cái này nhỉ?!
Thẩm Giai Di không khỏi cảm kích nhìn Trương Tiểu Kiếm ---- Người đàn ông này
không chỉ có tiền, có kết cấu, còn có phong độ! Biết nên giải quyết sự xấu hổ
như thế nào!
Ấu mài gót, ngoại trừ mặt xấu chút, hắn vĩ đại như thế!
Thẩm Giai Di đỏ mặt một chút, vội vàng nói:
- Đúng đúng đúng, em quên mất cái này. Kiếm ca anh đứng lên, em giúp anh nhìn
xem.
- Ừ ừ. – Trương Tiểu Kiếm vội vàng đứng lên.
Sau đó Thẩm Giai Di nói nhỏ:
- Cởi áo đi…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Làm thế không ổn đi? Nhanh thế, anh còn chưa chuẩn bị tốt đâu, cởi áo bây giơ
luôn á?
Trương Tiểu Kiếm thấp thỏm nha, nhưng vẫn cởi áo ngay trong vòng một giây, bên
trong chỉ mặc áo trong.
- Còn cần cởi nữa không?
Thẩm Giai Di đỏ mặt:
- Áo trong cũng cởi.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Xe gì mà chạy gấp thế? Anh còn chưa ngồi chắc đâu, còn chưa mặc áo mưa cơ…
Lại tốn một giây, Trương Tiểu Kiếm hỏi:
- Bây giờ được chưa?
Kế tiếp là quần?
- Không… Không cần… - Thẩm Giai Di vội vàng kêu ngừng: - Vậy là được rồi.
Sau đó cầm di động ra nói:
- Kiếm ca anh đứng thẳng ha, đừng nhúc nhích, em chụp một tấm ảnh cho anh…
Được rồi!
Vậy là xong?
Trương Tiểu Kiếm quay người, mặc áo vào trước, sau đó mới hiếu kỳ hỏi:
- Lại nói vừa rồi chụp ảnh là…
- Kiếm ca anh xem. – Thẩm Giai Di mở di động ra, lựa chọn tấm ảnh vừa chụp,
chỉ cho Trương Tiểu Kiếm xem: - Sau khi đứng thẳng thì lưng anh hơi còng, hơn
nữa vai phải cao hơn vai trái, đã dẫn đến xương sống hơi biến dạng một chút.
Anh có phát hiện thấy không?
Trương Tiểu Kiếm nhìn kỹ, không khỏi gật đầu:
- Đúng là thế thật. Nguyên nhân là gì vậy?
Thẩm Giai Di cười mím chi nói:
- Bình thường mà nói, khi con người chúng ta đứng thẳng thì ít nhiều đều sẽ
hơi gù một chút. Trước kia thì không sao, nhưng hai năm nay sau khi smartphone
thông dụng thì mọi người thường xuyên cúi người xem di động, vì thế dễ dàng
dẫn tới còng lưng. Mặt khác, vai phải của anh cao hơn vai trái, đây là có liên
quan đến thói quen bình thường của anh, chính là dùng sức hai bên trái phải
không cân bằng. Nhưng đó đều không phải là vấn đề lớn. Phát hiện chỗ nào không
phù hợp thì điều chỉnh một chút là được.
Ah yoo eww, hay lắm!
May mà đến đây, nếu không về sau anh biến thành còng lưng trái thấp phải cao
lại thêm khuôn mặt xấu xí…
Má ơi đây là nhân loại tiền sử xuyên việt tới kìa!
Vừa nghĩ đến hình ảnh đó, Trương Tiểu Kiếm lập tức chảy đầy mồ hôi lạnh nhé,
lành lạnh!
Không được, tất yếu phải chú ý đến chuyện này!
Tốt xấu gì anh mày cũng là người có hệ thống, tương lai phải đi lên đỉnh cao
nhân sinh, phải chém gió ở Nhà Trắng! Nếu như bị ngoại hình ảnh hưởng, vậy thì
lỗ to!
- Ừm… - Trương Tiểu Kiếm hơi trầm ngâm một lúc rồi hỏi: - Xác thật là cần chú
ý đến điểm này một chút. Vậy nếu mời em làm huấn luyện viên cá nhân thì bao
nhiêu tiền một buổi học?
Nếu người ta đã chỉ ra vấn đề này, vậy thì không cần phải hỏi rồi, đương nhiên
là muốn làm huấn luyện viên cá nhân. Thế nên tiếp theo đương nhiên nên bàn
luận về vấn đề thông thường như tiền nong chẳng hạn.
- Đây… - Nghe Trương Tiểu Kiếm hỏi cái này, Thẩm Giai Di hơi trầm ngâm một
lát, sau đó từ từ giơ ba ngón tay lên.
Trương Tiểu Kiếm nhìn ngắm:
- Không hổ là huấn luyện viên thể hình, ngón tay rất xinh đẹp nhỉ…
Thẩm Giai Di: “…”
Ý người ta là một buổi học ba trăm đó thân! Không phải làm cho ông xem ngón
tay!
Nhưng mà ngón tay của người ta thật sự xinh đẹp sao?
- Này… Thế này…. – Thẩm Giai Di không khỏi hơi ngập ngừng: - Em… Ý của em là
một buổi học ba trăm, một tháng ước chừng mười buổi học là được rồi…
Ah? Một buổi học ba trăm, một tháng mười buổi học, nói cách khác một tháng ba
ngàn tệ?
Ừm, gia sản của mình hiện tại…
Như bèo thôi!
Chung quy anh mày chính là người một ngày kiếm được hơn sáu chục ngàn cơ!
- Một tháng mười buổi học, có nghĩa là ba ngàn nhỉ. – Trong tay có tiền trong
lòng không sợ hãi, Trương Tiểu Kiếm sờ cằm nói: - Con số này thường thôi. Đúng
rồi, bao nhiêu tiền một tháng hội viên phòng gym này?
Đây là có hi vọng rồi!
Trong khoảnh khắc, ánh mắt Thẩm Giai Di nhìn Trương Tiểu Kiếm tràn đầy ánh
sao!
Bà mày quả nhiên là không nhìn nhầm nhé!
Không hổ là Kiếm ca ta giang hồ, người ác không nói nhiều!
- Chi phí một năm của phòng gym là sáu ngàn. – Thẩm Giai Di hưng phấn nói: -
Kiếm ca anh định làm thẻ một năm sao? Nếu anh làm thẻ một năm thì em sẽ làm
huấn luyện viên tư nhân một năm cho anh. Kiếm ca anh thấy thế có được không?
Trương Tiểu Kiếm búng ngón tay:
- Được, đi thôi.
Hai người lập tức đi ra phòng thí nghiệm thể năng, ai biết chưa đi mấy bước
phải dừng lại.
Bởi vì trước mắt Trương Tiểu Kiếm, có ba người trẻ tuổi mặc võ phục Taekwondo
khoanh tay đứng chặn đường.
Cầm đầu là một người ước chừng 25 – 26 tuổi, để kiểu tóc cực kỳ thịnh hành
trong giới trẻ hiện này, cạo hết râu ria bên má, còn đeo khuyên tai trên lỗ
tai, lộ ra bộ ngực hơi có chút cơ bắp, hơi nâng cằm lên, nhìn Trương Tiểu
Kiếm, nói bằng giọng phổ thông cực kỳ không lưu loát:
- Mày, là ai?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT