Bạn và anh cưới nhau cũng chỉ vì gia đình ép gả. Park Jimin, một tên thiếu gia vô cùng kiêu ngạo, hống hách sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì tiền. Đối với anh, tiền là mạng sống! Là sinh mệnh của cuộc đời anh. Một tên đàn ông đối với bạn đó là khinh thường, bạn không bao giờ yêu một tên như anh ta. Còn bạn? Từ dung mạo đến chỉ số thông minh đều đạt ở mức hoàn hảo. Bạn vẫn không hiểu sao ba mẹ cứ khăn khăn bắt bạn và anh kết hôn với nhau. Tuổi xuân còn phơi phới, tại sao lại phải ngu ngốc đi yêu sớm làm gì? Với lại bạn xinh đẹp như thế kia cũng đâu có ế đến nổi đó!.
Bạn ngồi trong phòng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không tìm được cách giải quyết nào cả. Không chịu cũng phải gả. Xem như cuộc đời bạn tàn từ đây:)))...
Đến ngày đi mua áo cưới, anh dắt bạn đi mua áo cưới. Khuôn mặt bạn không biểu lộ niềm vui gì cả. Anh ta quay sang hỏi với cái chất giọng lãnh đạm vốn có.
- Bộ đám ma hay sao mà mặt như đưa đám vậy?
Bạn quay sang nhếch môi khinh bỉ anh. Ánh mắt châm biếm chẳng hơn gì anh.
- Tôi vui hay không là việc của tôi! Anh không có tư cách xen vào!
Hai người đứng đó đấu khẩu. Chẳng ai thua ai, kẻ tám lạng người kia cũng nữa cân!. Tính khí cô thì may ra một chút là nóng giận và đanh đá. Còn ai thì kiêu ngạo bản thân, chỉ tội nghiệp cho mấy nhân viên đang đứng đó lắng lỗ tai nghe thôi. Ai mà dám xen vào chứ?. Một nhân viên bước đến, nở một nụ cười tươi. Nói với bạn.
- Chào tiểu thư! Đây là những mẫu áo cưới của cửa tiệm chúng tôi! Cô có thể xem rồi chọn lựa ạ!
Bạn không thèm nói với anh nữa mà quay sang mỉm cười nhẹ với cô nhân viên kia. Nụ cười thân thiện khác xa khi cười với anh. Nói giọng nhẹ nhàng.
- Cảm ơn cô!
- Vâng!_Cô nhân viên lịch sự cuối đầu.
Hai người đứng đó nói với nhau mấy mẫu áo cưới. Còn anh đứng đó móc điện thoại ra nhắn tin với bồ. Thật sự anh cũng chả ham hố gì cái đám cưới này. Thôi thì làm một cái đám cưới mời ít người thôi!.
Đám cưới này chả còn gì quan trọng với anh cả. Là do ba anh giữ lời hứa lúc trước khi mẹ mất phải cho anh kết hôn với con gái của bạn thân bà ấy. Vì muốn bà ấy xua tay nhắm mắt yên lành nên ba ấy mới đồng ý. Khuyên răng lắm anh mới chịu.
Anh gọi cho ả bồ cũ nói chuyện. Khi nghe bên kia đầu dây tiếng khóc thút thít anh mới buồn lòng nói.
- Em sao vậy? Yoomi??
- ...Hichic, sao anh gọi cho tôi làm gì nữa??..._Giọng nói yểu điệu kia phát ra từ trong máy.
- Hãy nghe anh nói đi mà. Thật sự đám cưới này anh không cam lòng chỉ là ba anh...
- ...Hichic, anh bỏ tôi!??_Ả ta khóc ròng rã như mưa.
- Em yên tâm đi, anh không bỏ em đâu. Sau khi kết hôn chờ một thời gian nữa! Anh sẽ ly dị rồi cưới em về làm vợ!...
Bạn sau khi thử xong bộ váy cưới tuyệt đẹp kia. Nhìn anh đang đứng một góc nói chuyện trong có vẻ đang rất nóng vội. Đi đến bên anh, bạn kêu to.
- Yahh, Park Jimin!
Anh một phen hết hồn đánh rơi điện thoại trên tay xuống nền nhà. Quay sang nhìn bạn rồi gắt lên.
- Cô làm gì mà hét dữ vậy?...
Trước mắt anh là một người con gái vô cùng xinh đẹp. Khoác trên mình một bộ váy cưới màu trắng mĩ miều. Khuôn mặt mộc không góc chết đang nhìn anh, đôi môi đỏ mọng đang nở nụ cười thật tươi. Anh đứng hình mất 5 giây nhìn bạn. Thật quả là chết người! Sức hút ngọt ngào kia một phen làm anh như chết lặng. Anh mặt đỏ tấy nhìn bạn. Bạn chả quan tâm mà nhặt điện thoại của anh lên, nhìn xem trên máy hiển thị tên của một ả đàn bà bạn không quen biết. Anh thấy vậy nhanh nhẹn lấy điện thoại trên tay bạn. Bạn nói.
- Làm gì mà như một kẻ khờ khạo thế kia?
- ...Có...có làm gì đâu?...
Park Jimin ngốc nghếch hơn bạn nghĩ. Chỉ mới nhìn có một bộ váy cưới thôi mà đã không chịu nổi rồi. Bạn đang có ý định mặc thêm nhiều bộ cho anh chết mê luôn:))).
- Thế anh thấy bộ này có đẹp không??
Bạn vừa nói vừa xoay vòng vòng. Anh nhìn xung quanh không dám nhìn bạn nữa, rồi nói.
- Ừ... Đẹp!_Anh ấp úng trong miệng.
Mặt anh lúc này đỏ ửng lên như quả cà chua. Bạn mới chọc ghẹo anh. Xem ra tên con trai này lần đầu mới thấy con gái mặc váy cưới đây!.
- Sao mặt đỏ vậy? Anh mê tôi rồi đúng không?
- Nói gì chứ??... Cô...cô ở đây tiếp tục lựa váy đi, tôi...tôi đi ra ngoài uống chút cafe!...
Nói xong anh gãi đầu bỏ đi. Đám nhân viên đứng đó mỉm cười, đường đường là đại thiếu gia của tập đoàn Park thị. Thế mà lại ngốc nghếch khi sắp cưới được vợ thế kia kìa! Thật đúng là một tên thiếu gia trẻ con. Bạn nói một mình, mưu mô xảo quyệt.
- Park Jimin, anh còn non lắm!
... Sau khi thử được mấy mẫu vừa ý. Nhân viên nữ kia nói.
- Tiểu thư! Giám đốc Park nói với chúng tôi là cô có thể chọn một bộ váy nào đó nếu cô thích!
- Ồ, tôi có thể lấy bộ váy kia không??
Bạn mỉm cười chỉ vào bộ váy đang được phơi bày ngay trước mắt. Bộ váy màu đỏ có viền hoa văn hình một con phượng hoàng trong rất đẹp. Nữ nhân viên đáp.
- Vâng! Tiểu thư rất biết chọn lựa!
- Vậy chúng bao nhiêu?_Bạn lấy bóp tiền.
- Nó miễn phí! Ngài Park đã trả hết toàn bộ váy cưới trong cửa hàng này rồi ạ!
Bạn bất ngờ nói to. Trợn tròn mắt.
- Toàn bộ??... Hắn...hắn làm sao mà...
- Vào tuần trước, ngài ấy đã mua toàn bộ váy ở đây. Ngài bảo là cô cứ việc thử, thấy thích bộ nào thì cứ việc lấy ạ!
Bạn bất lực kèm theo hoang mang chẳng biết chuyện gì xảy ra. Cái tên điên này mua làm gì mà mua hết tất cả luôn vậy? Bạn hỏi lại.
- ...Không thể nào, tên keo kiệt như hắn làm sao mà...
- Ồ, ngài ấy không keo kiệt đâu! Phóng khoáng lắm ạ!... Thế chúng tôi sẽ giao bộ váy này cho cô vào ngày sắp tới lễ cưới có được không ạ!
- V...vâng!_Bạn lắp bắp nói.
- Cảm ơn quý khách!_Tất cả nhân viên cúi chào.
...................
Không ngờ một tên keo như hắn mà dám mua hết váy cưới ở cửa hàng này đấy. Không biết là anh nghĩ cái quái gì không biết. Bạn rời khỏi cửa hàng đi tìm anh. Seoul đầy dẫy những con người đang nhộn nhịp bước đi. Bạn khó lòng mà kiếm được anh, bắt máy điện thoại gọi cho anh.
- Alo? Tôi xong rồi đến rước tôi đi!
Nói xong rồi cúp máy. Vâng! Cuộc gọi điện chưa đầy 1p đã xong xuôi. Bạn đứng đó nhìn xung quanh thành phố. Mảnh đất Seoul này đẹp thật!...Đẹp đến mê người...
Đang đứng đó thì có giọng nói quen thuộc đến bắt chuyện với bạn.
- Y/N?( Your name: Tên của mài đó mấy con đỉ:))
Giọng nói trầm trầm cất lên. Bạn quay sang, khuôn mặt quen thuộc hiện ra trước mặt. Người bạn yêu đây mà! Người yêu cũ của bạn - Kim Taehyung. Anh vẫn đẹp trai như mọi khi. Chỉ tiết là lại vô tình vuột mất anh!. Bạn bất giác mỉm cười.
- Ơ, anh Taehyung? Sao anh lại ở đây?
- Ồ, anh đi mua một ít đồ! Mà em đứng đây không lạnh à?_Anh hỏi bạn.
Bạn lắc đầu buồn bã. Khi chia tay rồi anh và bạn vẫn còn tha thiết yêu nhau. Chỉ có điều là may mắn hơn các cặp tình nhân khác. Bạn và anh vẫn còn giữ liên lạc như bạn bè bình thường. Anh vẫn ngọt ngào như mọi khi. Chất giọng nền nã kia bất giác cất lên.
- Chồng em đâu?
- À, anh ấy đang trên đường đón em!...
- Bạn gái anh đâu?_Bạn hỏi lại.
- Anh chưa có, thật sự khi chia tay em. Anh không một lần ngủ ngon...Y/N...Anh..._Anh chưa nói xong.
Có giọng ai đó hất hàm gắt lên.
- Hai người đang làm gì đó??...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT