*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: demcodon
Buổi sáng ở trong phòng dùng bữa sáng xong Mạnh Vi Nghiên xuống lầu xuất phát. Vào lúc này điểm đến - nhà hát lớn Xích Thành được bao quanh bởi các phóng viên cầm đầy máy chụp hình. Ngoài ra, khán giả của vở kịch này lặng lẽ thay đổi rất nhiều người vào buổi tối. Đó là các phóng viên tìm khán giả mua vé với giá cao.
Khi đoàn xe Mạnh Vi Nghiên vừa đến thì các phóng viên biết chính chủ đã đến và lập tức đổ xô đến. Mười vệ sĩ lại di chuyển nhanh hơn cướp khoảng đất trống trước mặt phóng viên cách xe Mạnh Vi Nghiên. Trước những vệ sĩ có chiều cao trung bình hơn 1m8 với dáng người khỏe mạnh thì các phóng viên với dáng người yếu đuối lập tức bị lép vế. Nhưng cuối cùng có rất nhiều người, Mạnh Vi Nghiên xuống xe vẫn bị chen lách trong gió hỗn độn.
"Mạnh tiên sinh, xin hỏi giá trị con người của ngài đều là thật phải không?"
"Ngoài các công ty bị internet moi ra, ngài còn có sản nghiệp khác không?"
"Bí quyết đầu tư của ngài là gì?"
Wrestling! Câu hỏi cuối cùng là gì? Tôi làm gì có bí quyết chứ?
Thật vất vả vào rạp hát còn phải đối mặt với những ánh mắt khác thường và âm thầm lấy lòng của các diễn viên và nhân viên. Thật sự là mệt mỏi.
Khi bắt đầu buổi biểu diễn, các nhân viên bảo vệ nhà hát và vệ sĩ cũng chuẩn bị sẵn sàng ngăn chặn mọi người làm hỏng buổi biểu diễn. Khi buổi biểu diễn kết thúc, Mạnh Vi Nghiên lại khó khăn chen lách lên xe đi thẳng đến sân bay. Bỏ qua các phóng viên lái xe chạy theo sau, dù sao bọn họ cũng sẽ bị ngăn ở ngoài sân bay.
Chỉ là năng lực của phóng viên không thể xem nhẹ, cậu vào sân bay còn chưa tới nửa tiếng, máy bay cũng chưa cất cánh mà trên mạng đã có tin cậu có máy bay tư nhân. Phỏng chừng là mua chuộc nhân viên sân bay.
Mạnh Vi Nghiên cũng muốn khiêm tốn một chút, nhưng chuyến lưu diễn theo lịch trình không thể tùy ý hủy bỏ. May mắn cũng chỉ có mấy nơi. Nhưng mỗi lần đều bị chặn bởi phóng viên ôm cây đợi thỏ cũng làm cho người ta khó chịu. Cậu chỉ có thể hy vọng nhanh chóng vượt qua đoạn thời gian này.
Ngay cả Sở Chiêu cố gắng kiềm chế sự phát triển của tình hình thì chuyện này cũng sôi nổi hỗn loạn hơn một tháng mới kết thúc. Trong giới giải trí sẽ luôn có một vài tin tức lớn có thể thu hút sự chú ý của mọi người và phóng viên. Mặc dù vẫn còn nhiều người nói về nó nhưng đã bình tĩnh hơn. Mạnh Vi Nghiên trở thành nhân vật đại diện cho một thế hệ nam thần mới, có sắc có tài còn có tiền. Mỗi ngày nhiều fan chế nhạo cậu ở dưới Vi Văn của cậu, quả thực không cho nam đồng bào con đường sống.
Công việc kịch của Mạnh Vi Nghiên cũng kết thúc, nhưng ngay cả khi cậu lại khiêm tốn thì cuộc sống của cậu sẽ không trở lại trạng thái không có người quấy rầy như trước kia. Bây giờ có quá nhiều người chú ý cậu, Mạnh Vi Nghiên vừa ra cửa thì lập tức bị nhận ra, các phóng viên cũng càng khai thác nhiều về cậu hơn. Hơn nữa sự phát triển của internet đã làm cho các phương tiện truyền thông trở nên tự do hơn và không bị ràng buộc và kiểm soát. Sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật đã tăng cường lực lượng vũ trang của phương tiện truyền thông. Sở Chiêu cũng không thể kiểm soát tất cả các phương tiện truyền thông, hai người chỉ có thể càng thêm dè dặt cẩn thận.
* * *
Cuối năm lễ trao giải Glaze đã đến, <Hiệp chi đại giả> thành công nhận được giải Phim nước ngoài hay nhất và giải Đạo diễn xuất sắc nhất. Mạnh Vi Nghiên tự nhiên tham gia với vai trò làm nam chính.
Lần này Mạnh Vi Nghiên không chỉ được giới truyền thông trong nước chú ý và thổi phồng, mà còn bởi vì thân phận người giàu có trên thế giới của cậu cũng trở thành một trong những tiêu điểm của truyền thông nước ngoài.
Đây làn lần đầu tiên từ sau khi thân phận cậu bại lộ hậu xuất hiện chính thức ở trước mặt công chúng bộc lộ quan điểm. Anh Lâm đối với hình tượng của cậu cũng bỏ không ít công sức, còn cố ý tìm một stylist (nhà tạo hình). Stylist đã chết ngạt khi nhìn thấy phòng quần áo của cậu, vui mừng quan sát rất lâu mới bắt đầu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT