Đan phương là cùng loại, tài liệu cũng như nhau, so đấu chính là tài luyện đan của đan sư.

Ở luyện đan, thực lực Tô Thần cũng coi là cao, cho nên, hắn đi thượng trận, cũng không khẩn trương. Cùng Chư Cát Thao song song thượng đài, nhận tài liệu cùng đan phương.

Hai gian luyện đan thất cũng được chuẩn bị chu đáo.

- Hai vị, các ngươi chỉ có một ngày một đêm. Nếu như các ngươi luyện ra đan dược có nồng độ như nhau, như vậy ai ra trước, sẽ là người chiến thắng.

Một ngày một đêm, kỳ thật mà nói thì hơi ngắn. Nhưng mà hai người đều là Dược Vương, đối với luyện đan mà nói, đều là một tay hảo thủ.

Sau khi hai người tiến vào luyện đan thất, Hô Duyên Ngạo Quang dường như muốn tìm chút khí thế, ngạo nghễ cười nói:

- Nói về Thanh Liên Tuyết Tâm Đan, Chư Cát Thao luyện chế qua rất nhiều lần? Phần thi này, Tô Thần nửa điểm thắng cũng không có.

Xích Hằng Vũ mỉm cười, cũng không phản bác. Chuyện cho tới bây giờ, hắn ẩn ẩn có một cảm giác, bất kể Hô Duyên huynh đệ làm như thế nào, lần này, bọn họ cũng không trốn khỏi bại cục.

Coi như Tô Thần thua ván này, thì đã sao.

Phe mình đại thế đã thành, cũng không ngại Tô Thần thua một hiệp.

Hô Duyên Ngạo Quang phảng phất là cố ý chọn Nhậm Thương Khung, thấy Xích Hằng Vũ không phản ứng, cố ý khiêu khích Nhậm Thương Khung:

- Phương diện lý luận, ngươi có thể có thủ xảo, nhưng ở phương diện thao tác thực tế, xem ngươi còn có may mắn như vậy không?

Ngược lại Nhậm Thương Khung, biểu lộ bình tĩnh, cười nhạt nói:

- Hô Duyên Ngạo Quang, có câu gọi là tài nhiều không hoảng hốt. Ngươi cứ lo sợ như vậy, có phải cảm thấy tài nghệ không bằng chúng ta hay không?

- Hừ, tài nghệ không bằng các ngươi, ngươi nói hơi sớm đó. Khâu thứ ba này, các ngươi một điểm thắng cũng không có!

Hô Duyên Ngạo Quang cười quái dị nói:

- Nhậm Thương Khung, hai khâu trước ta không nhanh tay bằng ngươi. Nhưng ở khâu này, xem ta chà đạp ngươi như thế nào.

Hô Duyên Ngạo Quang chỉ cảm thấy là Nhậm Thương Khung chỉ giỏi về lý luận. Còn về thoa tác thực tế, một thanh niên chưa tới hai mươi tuổi, có thể yêu nghiệt đến mức vượt qua hắn đã mấy trăm tuổi sao.

Mà ở phương diện thao tác thực tế, hỏa hầu là quan trọng nhất.

Đó chính là nguyên nhân mà Hô Duyên Ngạo Quang nhận định mình chắc thắng. Bất quá, hắn lại không biết, Dược Thánh khảo hạch cách nay đã rất lâu.

Qua một thời gian dài, tu vi Linh dược của Nhậm Thương Khung, đã đề cao hơn rất nhiều. Theo tu vi cảnh giới tăng lên, ở phương diện thao tác thực tiễn, tự nhiên cũng là ngày đi ngàn dặm.

Sĩ biệt ba ngày đã thấy khác, thao tác thực tiễn của Nhậm Thương Khung hôm nay, so với lúc trước, dĩ nhiên là tinh tiến hơn rất nhiều.

Cho nên, đối mặt với Hô Duyên Ngạo Quang gây hấn, Nhậm Thương Khung thản nhiên cười một tiếng, nhàn nhạt nói:

- Hô Duyên Ngạo Quang, ta chỉ có thể nói, lần khiêu chiến này, các ngươi mặc dù có thể đến khâu thứ tư, cũng tuyệt không thể nào vào được khâu thứ năm.

- Không cần nói nhảm! Nhìn xem ván này ta chà đạp ngươi như thế nào. Ta muốn để cho ngươi biết, cái gì mới gọi là chân chính Dược Thánh đại sư!

Hô Duyên Ngạo Quang đối với năng lực của mình hết sức tự tin, hắn cũng một mực cảm thấy, phương diện Linh dược, hắn không thua kém một ai. Cho nên, hắn cũng là loại người tự kỷ, đối với Xích Hằng Vũ cũng tốt, Nhậm Thương Khung cũng tốt, hắn hoàn toàn không để vào mắt.

Hắn cảm thấy, Nhậm Thương Khung chính là ăn gian mới thắng, còn nếu dùng thực lực chân chính, không bao giờ vượt qua hắn được.

Hai cuộc so đấu lý luận diễn ra rất nhanh. Nhưng đã đến giai đoạn thao tác thực tế, tiến triển tương đối chậm hơn rất nhiều.

Cũng may, ở đây đều là tu sĩ, bình thường những cuộc so tài như thế này, ít thì mấy ngày, nhiều thì vài tháng, đều là chuyện thường xảy ra, cho nên cũng không cảm thấy khó chịu.

Chẳng qua là những cuộc thi như thế này, người trong cuộc tâm tình rất gian nan. Nhất là bên Hô Duyên huynh đệ, những Trưởng lão kia giờ phút này, cũng thấp thỏm bất an, một ngày như một năm.

Đã thua liên tục hai khâu, giờ phút này, bên Thái thượng trường lão, đã thua không nổi nữa.

Thấy Nhậm Thương Khung biểu hiện cường thế, trong tâm bọn họ đều hoài nghi Hô Duyên huynh đệ, hoài nghi bọn họ thật có năng lực thắng liền ba trận hay không?

Đến giờ phút này, cho dù là những Trưởng lão trung thành nhất, trong tâm cũng rất nghi ngờ, lòng thấp thỏm bất an.

Cũng không biết chuyện gì xảy ra, ở trên người Nhậm Thương Khung, bọn họ cảm nhận được một lực lượng nhiếp người, cổ lực lượng kia, như ẩn như hiện, làm cho tâm tình bọn họ không cách nào bình tĩnh được.

Hô Duyên Ngạo Quang thì không muốn ngừng gây hấn, chẳng qua là thấy Nhậm Thương Khung không lý tới hắn, cuối cùng cũng chỉ có thể im lặng.

Không sợ người mắng chửi, chỉ sợ người không đặt vào mắt.

Ánh mắt kia của Nhậm Thương Khung, rõ ràng chính là khinh thị hắn.

Một ngày một đêm đã đến, Chư Cát Thao xuất quan đầu tiên. Chư Cát Thao xuất quan không lâu, Tô Thần cũng xuất quan.

Chư Cát Thao mặt rất phong quang, từ nụ cười trên mặt hắn có thể thấy được, hắn lần này phát huy rất lý tưởng, nếu không, hắn tuyệt đối cười không nổi.

Quả nhiên, Thanh Liên Tuyết Tâm Đan hắn nộp lên, độ linh lực cư nhiên đạt tới chín thành bảy!

Mà Tô Thần, mặc dù cũng coi là phát huy vượt xa bình thường, nhưng cũng chỉ có chín thành năm mà thôi, kém tới hai cấp.

Đương nhiên, cái này không thể trách Tô Thần. Trên thực tế, lần đầu tiên luyện chế đan dược, chín thành năm đối với một Dược Vương mà nói, có thể vượt qua chín thành tư, đã coi là phát huy vượt xa bình thường.

Mà Chư Cát Thao kia phát huy, là nghịch thiên phát huy. Chư Cát Thao thắng, cũng không phải là thắng tài nghệ luyện đan, mà là thắng kinh nghiệm, hắn đã từng luyện qua Thanh Liên Tuyết Tâm Đan, hơn nữa không chỉ một lần.

Tô Thần bại, chỉ có nói là do vận khí hắn không tốt.

Tử Điện Pháp Vương kiểm nghiệm thành tích song phương, tuyên bố:

- Khâu thứ ba, phái Thái thượng trường lão thắng. Phía dưới, tiếp tục khâu thứ tư. Phái điện chủ Nhậm Thương Khung, cùng phái Thái thượng trường lão Hô Duyên Ngạo Quang lên đài!

Tử Điện Pháp Vương mở quyển trục thứ hai, ánh mắt nhìn lướt qua.

Ánh mắt Hô Duyên Ngạo Quang mở chằm chằm, phảng phất như một đầu lang sói tham lam muốn cắn nuốt con mồi.

Nhậm Thương Khung rất thong dong, thỉnh thoảng đối nhãn cùng Hô Duyên Ngạo Quang, miệng cười nhạt, giống như đang đùa cợt.

- Đề mục khâu thứ tư là, tài bồi Huyền linh nhất phẩm Linh dược Phong Linh Mã Hình Chi. Huyền linh nhất phẩm Linh dược, cùng hoàn cảnh, điều kiện như nhau, chủng tử như nhau, thời gian như nhau, ai nảy mầm trước là thắng ra!

Huyền linh nhất phẩm?

Không thể không nói, Nhậm Thương Khung cũng có chút chấn kinh. Huyền cấp Linh dược, hắn trước mắt mà nói, là chưa đào tạo qua. Chuyện này quả thật có chút lạ lẫm.

Tuy trong tay hắn có không ít Huyền linh chủng tử, những vẫn chưa có thời gian cùng hoàn cảnh đào tạo.

Bất quá, muốn đào tạo Linh dược, đối với Nhậm Thương Khung mà nói, so với luyện đan còn muốn dễ dàng hơn. Bở vì trong tay hắn có Vạn Linh Thực Dịch.

Vạn Linh Thực Dịch mười thành hoàn mỹ, đối với Nhậm Thương Khung mà nói, tuyệt đối là đại sát khí tài bồi Linh dược.

Nhậm Thương Khung âm thầm vui mừng, Hô Duyên Ngạo Quang cũng đắc ý nói:

- Ha ha, Nhậm Thương Khung, nếu như luyện đan mà nói, ngươi còn có mấy phần may mắn. Còn tài bồi Linh dược, ngươi lấy cái gì so với ta? Ngươi thấy qua Huyền cấp Linh dược chưa? Ha ha, kinh nghiệm tài bồi Huyền cấp Linh dược của ta, là hai ba mươi lần, ngươi lấy cái gì so với ta? Ta còn có Vạn Linh Thực Dịch chín thành bảy, ha ha, ít nhất có thể rút ngắn nửa chu kỳ. Ngươi lấy cái gì so với ta?

Hô Duyên Ngạo Quang cười như điên, biệt khuất quá lâu, rốt cuộc đã có cơ hội xoay người! Một trận này, chỉ cần hắn thắng, là hai bên bằng nhau.

Trận cuối của Hô Duyên Ngạo Bác cùng Xích Hằng Vũ. Hô Duyên Ngạo Quang đối với thực lực của tộc huynh mình rất rõ ràng, lấy tu vi hơn ngàn tuổi của hắn, ở phương diện Linh dược, so với Xích Hằng Vũ là gấp đôi.

Như vậy cán cân thắng lợi, không chút nào nghi ngờ, đã nghiêng về bọn họ.

- Ngạo Quang, không nên kiêu ngạo.

Hô Duyên Ngạo Bác thấy Hô Duyên Ngạo Quang có chút đắc ý, không nhịn được nhắc nhở.

Hô Duyên Ngạo Quang nụ cười vừa thu lại, cười lạnh nói:

- Nhậm Thương Khung, lần này để cho ngươi kiến thức một chút, cái gì gọi là Dược Thánh chân chính!

Nhậm Thương Khung cười nhạt:

- Ta lau mắt mà trông.

Tài bồi Linh dược, dĩ nhiên là phải mở linh địa, lập linh trận, để tránh quấy nhiễu lẫn nhau. Cho nên, trận so tài này, là được cử hành trong dược viên của Đan Tiên Đông Điện.

Huyền cấp Linh dược, Dược Vương cấp rất khó có được, thậm chí ngay cả tư cách tài bồi cũng không có.

Chỉ có Dược Thánh, mới có tư cách tài bồi Huyền cấp Linh dược. Chu kỳ sinh trưởng của Huyền cấp Linh dược, nếu như không có ngoại lực phụ tá mà nói, ít nhất cũng mười năm trở lên.

Mà chu kỳ nảy mầm, thì khoảng chừng một tháng.

Đến chu kỳ phát tiển, thì ba tháng đến nửa năm.

Cũng chính như vậy, không có tình huống đặc thù, một tháng nảy mầm, là vô cùng bình thường.

Nhưng mà đây là so đấu, cho nên chu kỳ nảy mầm sẽ không như bình thường. Theo như Hô Duyên Ngạo Quang nói, hắn ít nhất có thể làm cho chu kỳ nảy mầm, ngắn còn bên trong nửa tháng.

Bất quá, Nhậm Thương Khung đâu có ngây thơ như vậy, tuyệt không tin Hô Duyên Ngạo Quang thành thực như vậy. Hô Duyên Ngạo Quang gian ngoan xảo trá, có khi còn có phương pháp độc môn nữa không chừng.

Đương nhiên, Nhậm Thương Khung đạo tâm kiên định, tự nhiên cũng không bị một câu nói của hắn mà lo lắng. Hắn có kế sách của hắn.

Phong Linh Mã Hình Chi, Huyền linh nhất phẩm, Huyền linh Linh dược là chủng loại có linh tính vô cùng. Thần kỳ nhất chính là, Linh dược có tiềm lực tiến giai, nếu như đào tạo tốt, Huyền linh nhất phẩm thậm chí có thể tiến giai đến Huyền linh lục phẩm thất phẩm, thậm chí đến bát phẩm cửu phẩm!

Về phần phẩm chất, thì phải xem nhan sắc của Phong Linh Mã Hình Chi thành hình như thế nào. Vàng đất là hạ phẩm, màu vàng là trung phẩm, hoàng kim là thượng phẩm, nếu có thể từ hoàng kim hóa thành màu ngọc bích, thì chính là vương cấp Phong Linh Mã Hình Chi, chính là tuyệt phẩm!

Đối với Phong Linh Mã Hình Chi, Vạn Dược Tôn cũng có nghiên cứu chuyên môn. Nói kỹ về điều kiện sinh trưởng, chu kỳ, cách điều chế lĩnh điền...

Nhậm Thương Khung bắt đầu tìm tòi tin tức về Phong Linh Mã Hình Chi, trong lòng rất buồn cười:

- Hô Duyên Ngạo Quang nói là hắn có kinh nghiệm tài bồi Linh dược, chẳng lẽ kinh nghiệm của hắn có thể so sánh với Vạn Dược Tôn tiền bối sao? Hắn tài bồi qua Phong Linh Mã Hình Chi sao?

Mà Vạn Dược Tôn, đã tự mình tài bồi Phong Linh Mã Hình Chi, hơn nữa trong bút ký của Vạn Dược Tôn, đã từng tài bồi ra vương cấp Phong Linh Mã Hình Chi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play