Cùng Nhậm Thanh Vân gặp gỡ ngoài ý muốn, thế là đội ngũ gia tộc thoáng cái tăng thành ba người. Chuyện này không thể nghi ngờ là chuyện tốt.

Ít nhất ở thời điểm trực đêm, hai người thay phiên biến thành ba người thay phiên, như vậy mỗi người có thể nghỉ ngơi nhiều hơn.

Đây cũng là chỗ tốt của hợp tác đoàn đội.

Sau khi tiêu diệt đầu thất trọng yêu linh, Nhậm Thương Khung lấy yêu đan ra, xóa bỏ hết dấu vết ven đường, sau khi đem chôn thi thể yêu linh kia, lại nhảy lên cành cây cao.

Nhìn sắc trời một chút, hướng Nhậm Thanh Vân nói:

- Thừa dịp trời còn chưa sáng, nên nghỉ ngơi một chút đi. Đệ sẽ trực đêm.

Nhậm Thanh Vân cơ hồ chưa nghỉ chút nào, lại thêm ban ngày vất vả săn giết, quả thật có chút mệt mỏi, cũng không chối từ, nằm xuống ngủ liền.

Sau khi nghỉ ngơi, tinh lực của Nhậm Thanh Vân cùng Nhậm Tinh Hà đã khôi phục hoàn toàn. Giữa giờ mẹo (khoảng bảy giờ sáng) hai người mới tỉnh dậy.

Nhậm Thương Khung mỉm cười:

- Thanh Vân đường ca, nghỉ ngơi như thế nào?

- Tốt hơn nhiều rồi.

- Tốt, nếu như không ngại mà nói, chúng ta tạo thành một đoàn đội. Như vậy hiệu suất săn giết sẽ cao hơn.

Ngày đầu săn giết của Nhậm Thanh Vân, thu hoạch tệ vô cùng, hơn nữa tối hôm qua xém chút nữa mất mạng, tự nhiên đối với đoàn đội hứng thú vô cùng.

Thời khắc mấu chốt, chỉ có người trong nhà mới đáng tin.

Thấy Nhậm Thanh Vân gật đầu đáp ứng, Nhậm Tinh Hà nhếch miệng cười cười:

- Thanh Vân đường ca, huynh có một quyết định rất sáng suốt, ha ha.

Nhậm Thương Khung cười nhạt nói:

- Lên đường thôi. Trải qua một đêm phản kích điên cuồng, hôm nay yêu linh nhất định sẽ suy yếu không ít. Là cơ hội cho chúng ta săn giết.

Đúng như Nhậm Thương Khung dự đón, sau khi trải qua một đêm giống như ác mộng, tất cả võ giả còn sống đều trở nên cẩn thận, mà yêu linh giờ phút này lại bắt đầu bị động chạy trốn

Ngày hôm qua lúc mới vừa tiến vào Thiết Giao Đảo, mỗi một gã võ giả đều tin tưởng vô cùng, cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng.

Cái loại nhiệt huyết nhất thời này, sau khi trải qua một đêm đẫm máu, tự nhiên sẽ lạnh xuống rất nhiều. Để cho tất cả võ giả ý thức được, Tam Giao Đảo thí luyện này, tuyệt không phải là đơn phương săn giết, nó là một trò chơi song song. Vai trò thợ săn và con mồi sẽ thay đổi liên tục!

Trong khi những võ giả khác đang ức chế tâm tình, thì Nhậm Thương Khung bên này đang có một chương trình săn giết rất thuận lợi.

Đoàn đội ba người phối hợp hoàn mỹ, phân công rõ ràng, trình tự săn giết đâu vào đấy, thu hoạch liên tiếp không ngừng.

Sau một ngày, ba người tổng cộng săn giết được gần sáu mươi đầu yêu linh. Phần thu hoạch này, tự nhiên là hết sức khoa trương. Phải biết rằng, Nhậm Thanh Vân hôm qua một mình hành động, hết một ngày chỉ thu hoạch ba miếng yêu đan mà thôi.

Một ngày hôm nay, nếu như chia ra, hắn ước chừng được khoảng mười lăm miếng.

PHỐC!

Nhậm Thanh Vân một kiếm chém xuống, lại một đầu yêu linh ngã xuống đất.

Thân thể lướt tới, thuần thục lấy ra yêu đan để vào trong túi, đây là viên yêu đan thứ mười sáu mà hắn thu hoạch ngày hôm nay.

Nhậm Thương Khung cùng Nhậm Tinh Hà từ hai hướng chạy tới, Nhậm Thương Khung nói:

- Khu vực này yêu linh đã không còn nhiều lắm. Chúng ta phải thay đổi địa phương khác.

Nếu như săn giết quá nhiều ở một nơi, sẽ bị Yêu tộc cảnh giác, nơi đó nhất định sẽ không có yêu tộc nào dám qua nữa, kể từ đó, thu hoạch tất nhiên sẽ giảm xuống nghiêm trọng.

Trải qua một ngày hợp tác, Nhậm Thanh Vân triệt để nhận thức được chỗ tốt của đoàn đội hợp tác. Cũng sau một ngày hợp tác, Nhậm Thanh Vân đối với thực lực của Nhậm Thương Khung đã rất hiểu rõ.

Săn giết ngày hôm nay, hắn và Nhậm Tinh Hà tuy cũng ra tay săn giết, nhưng đa số chỉ là trợ thủ. Không thể nghi ngờ, Nhậm Thương Khung ở phương diện cảm ứng yêu linh, tìm kiếm yêu linh, có thể nói là thiên phú trời sinh.

Nhiều khi, Nhậm Thanh Vân cùng Nhậm Tinh Hà căn bản không có cảm ứng gì, nhưng Nhậm Thương Khung đã bắt đầu bố cục. Duới tình huống như thế, toàn bộ quá trình săn giết, độ nguy hiểm không thể nghi ngờ là giảm xuống rất nhiều.

Làm chơi ăn thật.

Đây là cảm thụ của Nhậm Thanh Vân ngày hôm nay.

Buổi tối ngày hôm sau, Yêu tộc phản công cũng rất hung mãnh, nhưng đoàn đội bọn hắn lại trôi qua bình thường, ba người thay phiên canh gác, thời gian nghỉ ngơi đã tăng lên rất nhiều.

Như thế ban ngày săn giết, buổi tối nghỉ ngơi, khoảng một tuần sau. Số lượng yêu linh của Thiết Giao Đảo rõ ràng giảm đi rất nhiều.

Một mặt là bị săn giết, mặt khác là có rất nhiều yêu linh thông minh, bắt đầu lẫn trốn không dám xuất đầu, tránh bị nhân loại võ giả săn giết.

Có thể nói, trải qua bảy ngày đối kháng, nhân loại võ giả đã chiếm ưu thế.

Nhưng một khi yêu linh trốn tránh. Thu hoạch của đám võ giả sẽ giảm đi rất nhiều.

Cho dù là Nhậm Thương Khung có cảm ứng rất cao với yêu linh cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Bảy ngày trước, bọn hắn một người mỗi ngày đều có thể được hơn mười miếng yêu đan, sau bảy ngày đó, càng ngày càng ít hơn.

Đương nhiên, nhờ thu hoạch của bảy ngày trước, đã cam đoan bọn hắn ở Thiết Giao Đảo thí luyện vượt qua những người khác rất nhiều.

Tiến vào đảo có bốn trăm tên võ giả, hôm nay còn lại không đến ba trăm.

Thí luyện, vẫn như trước tiếp tục.

Từ việc Yêu tộc lẫn trốn, thời gian săn giết sau này, độ khó không thể nghi ngờ sẽ tăng lớn hơn rất nhiều.

Nhóm người Nhậm Thương Khung cũng bắt đầu cải biến sách lược săn giết, bắt đầu triển khai kế hoạch “Chém đầu”. Cái gọi là kế hoạch “Chém đầu”, chính là chuyên môn nhằm vào yêu linh từ Trúc Cơ lục trọng trở lên săn giết.

Yêu linh như vậy, giết một đầu, có thể so với rất nhiều đầu yêu linh cấp thấp.

Mấu chốt nhất chính là, Yêu tộc từ Trúc Cơ lục trọng trở lên rất tự tin, kiêu ngạo, bình thường sẽ không bao giờ lẫn trốn nhân loại.

Lợi dụng tâm lý tự cao tự đại này của Yêu tộc, mấy ngày hôm trước, thu hoạch của bọn hắn cũng không nhỏ.

Trong khoảng thời gian này, bọn hắn thỉnh thoảng có gặp vài đối thủ cạnh tranh, nhưng thành viên của Nhậm thị gia tộc lại chưa gặp bao giờ.

Thời gian một tháng, cuối cùng cũng đã kết thúc.

Ngày hôm nay, ba người sau khi thức dậy, Nhậm Thương Khung cười nói:

- Hôm nay là ngày kết thúc tháng đầu tiên, cố gắng tàn sát a!

Ngày cuối cùng, nhất định là một ngày điên cuồng nhất.

Rất nhiều võ giả trước kia thu hoạch không nhiều, cũng sẽ vứt bỏ hết thảy băn khoăn, bắt đầu điên cuồng săn giết. Nhậm Thương Khung đã tích lũy rất nhiều yêu đan, ngày cuối cùng ngược lại bình tĩnh vô cùng. Chủ yếu là yểm hộ Nhậm Thanh Vân cùng Nhậm Tinh Hà săn giết.

Yêu đan của Nhậm Tinh Hà cùng Nhậm Thanh Vân tuy không nhiều bằng Nhậm Thương Khung, nhưng so với thực lực bản thân bọn hắn có khả năng lấy được, ít nhất nhiều gấp ba lần.

Ngày cuối cùng này, là ngày bọn hắn thỏa thích vùng vẫy.

Để cho bọn họ không tưởng tượng được chính là, buổi chiều ngày cuối cùng, bọn hắn lại gặp được Nhậm Cao Ca. Chỉ có điều tay phải của Nhậm Cao Ca bị băng bó, miệng vết thương rất sâu, trông đáng sợ vô cùng.

Nhìn thấy nhóm người Nhậm Thương Khung, Nhậm Cao Ca cũng có chút ngoài ý muốn:

- Các ngươi...

Nhậm Tinh Hà cười ha ha:

- Cao Ca, ngươi bị sao vậy?

Nhậm Cao Ca cười khổ nói:

- Bị một đám quái vật bao vây, không cẩn thận bị thương. Nếu như không phải trước đó phục dụng Nghịch Yêu Đan...

Nói xong Nhậm Cao Ca liên tục cười khổ, tay trái quơ quơ bọc yêu đan xẹp lép:

- Đáng tiếc, thu hoạch rất ít. Nửa tháng cuối cùng, ta cơ hồ không săn giết được gì, mỗi ngày liên tục tránh né. Chắc phải kiên trì đến tháng sau, tranh thủ đạt được điểm tích lũy nhân đôi.

Nhìn bọc hành lý khô quắt của Nhậm Cao Ca, Nhậm Thương Khung nói:

- Cao Ca, chúng ta lần này vận khí không tệ, ba người hợp cùng một chỗ, thu hoạch không nhỏ. Như vậy, chúng ta mỗi người cho ngươi mười miếng yêu đan. Bắt từ giờ trở đi, đến rạng sáng ngày mai, yêu đan săn giết được, toàn bộ về ngươi, như thế nào?

Thành viên cùng gia tộc, vinh nhục cùng hưởng, dù sao thu hoạch của bọn hắn rất nhiều, chia một ít cho Nhậm Cao Ca, đối với tổng thể ảnh hưởng không lớn.

Nhậm Tinh Hà là người đầu tiên hưởng ứng, lấy ra mười miếng yêu đan, cho vào bọc hành lý của Nhậm Cao Ca:

- Ta có đề nghị này, chúng ta mạo hiểm một lần, tối nay săn giết cả đêm, như thế nào?

Nhậm Cao Ca vội nói:

- Này... Như vậy sao được?

Nhưng Nhậm Thanh Vân nhãn tình lại sáng lên:

- Săn giết suốt đêm? Chủ ý này không tệ. Dù sao một tháng này, ba người chúng ta vẫn luôn nghỉ ngơi rất tốt. Một đêm cuối cùng này, điên cuồng một chút thì sợ cái gì? Cao Ca, ngươi chống đỡ nổi không?

Nhậm Cao Ca có chút lúng túng:

- Này... có được không?

Bất tri bất giác tất cả mọi người đều đưa ánh mắt sang Nhậm Thương Khung, cái đoàn đội này đã quen lấy Nhậm Thương Khung làm thủ lãnh rồi.

Nhậm Thương Khung trầm ngâm một lát:

- Một đêm cuối cùng này, rất nhiều võ giả đều mạo hiểm chém giết. Chúng ta bốn người tạo thành đoàn đội, ưu thế hết sức rõ ràng. Chỉ cần không gặp Trúc Cơ cửu trọng, vấn đề sẽ không lớn. Chỉ có điều, Cao Ca, thương thế của ngươi không có gì đáng ngại chứ?

Nhậm Cao Ca ưỡn ngực:

- Không có việc gì, nửa tháng này ta một mực tránh né chính là vì dưỡng thương, nay đã tốt hơn nhiều rồi.

- Tốt, vậy thì điên cuồng một đêm đi!

Nhiệt huyết của Nhậm Thương Khung cũng dâng lên, hắn biết rõ, Thiết Giao Đảo thí luyện này, là sân khấu để ba người bọn hắn hoành hành.

Đến Đồng Giao Đảo, ba người bọn hắn sẽ rất khó như ở Thiết Giao Đảo.

Hãy cho bọn hắn ở Thiết Giao Đảo điên cuồng một lần!

Ban đêm săn giết, cần chủ ý rất nhiều đều.... Bất quá có Nhậm Thương Khung xung phong, ngược lại sẽ miễn đi rất nhiều phiền toái.

Năng lực cảm ứng của hắn cường đại, rất nhiều lần, yêu linh đánh lén còn chưa được, đã bị hắn tiên hạ thủ vi cường.

Bằng vào lực cảm ứng siêu cường của Nhậm Thương Khung, trên đường đi, đoàn đội bốn người có thể nói là thế như chẻ tre. Bất kể là yêu linh lạc đàn, hay là yêu linh tốp năm tốp ba, dưới chiến thuật săn giết của bọn hắn, cơ hồ không có bao nhiêu uy hiếp, từng tên bị tiêu diệt.

Ban đêm vốn là thời điểm yêu linh hoạt động nhiều nhất, điều này cũng làm cho bọn hắn như cá gặp nước. Một đường giết chóc đến sáng sớm, đoàn đội bốn người đã săn giết hơn ba mươi đầu yêu linh!

Nhìn phương đông đã có chút ánh trắng, Nhậm Tinh Hà lau mồ hôi trán:

- Đúng là một đêm điên cuồng a, Cao Ca, cảm giác như thế nào?

Nhậm Cao Ca cũng là nhiệt huyết sôi trào, một đêm săn giết này, để cho hắn nhận thức được chỗ tốt của hợp tác đoàn đội. Với lại Nhậm Thương Khung đã nói, tất cả thu hoạch của buổi tối ngày hôm nay, đều thuộc về hắn sở hữu, việc này không thể nghi ngờ là để cho bọc hành lý của hắn nặng trịch lên!

- Tìm một chỗ nghỉ ngơi chút đi.

Nhậm Cao Ca đề nghị:

- Dù sao cũng còn cách thời điểm tập hợp nửa canh giờ.

Bên tai Nhậm Thương Khung khẽ động, bỗng nhiên cười nói:

- Xem ra trước lúc chấm dứt, còn có một phần đại lễ đưa tới trước cửa ah. Thanh Vân, Cao Ca, hai người các ngươi ở bên trái, ta cùng anh ta ở bên phải. Ẩn nấp thân hình, phong bế hô hấp. Đợi nhóm Yêu tộc này đi qua, nghe được hiệu lệnh của ta thì tấn công!

Còn có một đội ngũ Yêu tộc qua đây?

Tất cả mọi người đều vui vẻ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play