Một lát sau, Đường Tư Hoàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Phùng Dã: "Ta nhớ, cậu từng nói chú cậu là tài xế xe lửa?"

Đường Miểu không khỏi mở to mắt nhìn chằm chằm Đường Tư Hoàng, cha không phải muốn....

Đường Tư Hoàng cười như không cười nhìn cậu một cái.

Phùng Dã sửng sốt một hồi, gật nhẹ đầu: "Vâng. Ông ấy là anh trai của mẹ tôi, đã lái xe lửa được 10 năm rồi."

Hồng Thiên lộ ra vẻ không thể tưởng tượng được, nói: "Ý Đường tiên sinh là chúng ta sẽ đi bằng đường sắt?"

Mọi người không khỏi kinh hãi, đưa mắt nhìn nhau.

Lý Túc chần chừ một lát, nói: "Đường tiên sinh, tuy ngồi xe lửa thật sự rất thuận tiện, nhưng trong nhà ga có rất nhiều người, hiện tại chắc chắn đầy ắp tang thi."

"Người sợ chết thường chết trước." Đường Tư Hoàng cười nhạt một tiếng. Mặc kệ là làm gì, hoặc là không làm, còn muốn làm thì phải làm lớn, đây chính là tác phong làm việc của y. Y không chỉ muốn ngồi xe lửa, còn muốn mang đi một khoản vật tư lớn. Tiền giấy bây giờ đã biến thành đống giấy lộn, mà vật tư mới thực sự là "tiền" trong thế giới mới này.

Mặt Lý Túc đỏ lên. Hắn chỉ một tên làm công ăn lương bình thường, không lớn gan như Đường tổng tài cũng không phải chuyện kỳ quái a. T.T

Đường Miểu nhiệt huyết sôi trào. Nếu như đi đường sắt, tang thi ven đường rất thưa thớt, chỉ cần không ngừng lại thì trên cơ bản sẽ không còn phải chịu sự uy hiếp của tang thi, khẳng định có thể một đường thuận lợi tiến thẳng đến B thị. Hơn nữa, nói thật là lớn từng này rồi mà cậu còn chưa ngồi xe lửa bao giờ, bình thường toàn đi máy bay hoặc ô tô. (mấy người có tiền thiệt đáng ghét TT__TT)

Mấy người Đường Xuân, Đường Văn đều là mặt không biểu tình, một bộ không để ý. Bọn họ đã đi theo Đường tiên sinh nhiều năm, dù tiên sinh nói gì, bọn họ đều sẽ làm như thế ấy.

Hùng Thiên Hạo trên mặt treo thần sắc giật mình cả nửa buổi cũng không gỡ xuống được, cũng không quay lại nhìn 3 người Trương Vọng, Phùng Dã cùng Đỗ Tấn. Trương Vọng vẫn một bộ dáng không sao cả, còn Phùng Dã cùng Đỗ Tấn thì không nhìn ra đang nghĩ gì.

Hai chân Đinh tiểu thư đã phát run rồi, lòng đầy hoảng sợ nhìn Đường Tư Hoàng, hoài nghi có phải y muốn chết rồi không, bây giờ vào nhà ga chẳng khác nào nhảy vào hố lửa. Đáng tiếc, ả chỉ có thể bó tay xuôi theo, nếu một mình rời khỏi, cơ hội sống sót của ả có khi còn thấp hơn.

Đường Tư Hoàng nhìn về phía Đường Miểu, cậu lập tức thò tay vào balô lấy bản đồ thành phố G ra, giơ lên lắc lắc với y, nội tâm buồn bực, cha sao biết rõ cậu có bản đồ a? Trong tay đã có bản đồ, đi đâu cũng không cần sợ nhầm hướng nữa. Lúc trước không biết bốn người Trương Vọng sẽ đi theo bọn họ, nên trừ bốn người họ và Đinh tiểu thư ra thì những người khác đều có một tấm bản đồ hoàn chỉnh để khi mọi người bị phân tán ra có thể sử dụng.

Sau khi nhìn Đường Miểu mở bản đồ ra, Đường Tư Hoàng chuyển hướng sang Lý Túc cùng Hồng Thiên, hỏi: "Các cậu muốn đi chung với chúng tôi hay tự đi? Khu mới khai phá bên kia cũng có một căn cứ."

Lý Túc cùng Hồng Thiên liếc nhau, đều có chút do dự. Căn cứ? Nhân khẩu thành phố G rất lớn là chuyện mọi người đều biết, cho dù tới được căn cứ đó, thì điều kiện khẳng định cũng thập phần kém. Nhưng mà, xông vào nhà ga không phải chuyện đơn giản, chỉ cần nghĩ đến tình cảnh ngày thường vào nhà ga thành phố G đều đầy người là người thì da đầu đã muốn run lên từng đợt rồi, lại càng không cần phải nói tới bây giờ trong đó toàn là tang thi vai cọ vai. Thế nhưng, nếu họ thành công leo lên được xe lửa thì hành trình sau đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

"Xin cho chúng tôi gia nhập các anh." Hồng Thiên nhanh chóng quyết định.

"Hồng Thiên?" Lý Túc còn có chút do dự.

Hồng Thiên kiên quyết nói: "Chỉ với hai người chúng ta thì rất khó ra khỏi thành phố, còn nếu tiếp tục ở lại đây, thì một ngày nào đó thức ăn và nước uống cũng hết, đều là chết cả, không bằng cứ liều sức vật lộn một phen."

Ánh mắt Lý Túc cũng dần trở nên kiên định, gật đầu nói: "Cậu nói rất đúng." Sau đó hắn chuyển mắt sang Đường Tư Hoàng, khẳng định nói: "Chúng tôi gia nhập các anh, hai người bọn tôi bình thường đều thích võ thuật, thân thủ cũng không tệ, nhất định không liên lụy tới mọi người."

Đường Tư Hoàng nhàn nhạt nói: "Rất tốt. Sang đây xem bản đồ."

Tất cả mọi người vây tới, quá nhiều người nên Đường Miểu nhích ghế tới gần bên người Đường Tư Hoàng.

Đường Tư Hoàng hỏi: "Phùng Dã, chú cậu đang ở đâu?"

"Ở đây, phố Thiên Bình. Cong nhân của nhà ga cơ bản đều ở đây." Phùng Dã dùng bút đánh dấu khu vực lên bản đồ.

************************************************

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play