Nữ sinh này mặc một bộ đồng phục rất đẹp, nhìn cô ấy vừa xinh đẹp vừa trẻ trung, đặc biệt là chiếc váy ngắn xếp ly càng làm nổi bật đôi chân dài trắng nõn nà như thể không tỳ vết.  

Chỉ cần nhìn cũng biết gia thế của cô gái này không phải dạng vừa đâu.

Từ cô ấy còn toát ra khí chất lạnh lùng vương giả.  

Lúc này Tam Thanh đang rối bời về nghi thức hiến tế kia, giờ lại bất thình lình nghe người khác nhắc tới nhà họ Uy nên còn tưởng gặp được ai đó hiểu rõ về nhà họ Uy.

Nhưng thật không ngờ lại là một cô gái có vẻ như chẳng biết gì.

Tam Thanh bực dọc đáp trả một câu:  

"Không liên quan đến cô, không có việc gì thì đừng có đi nghe ngóng linh tinh.

Ra chỗ khác chơi!"  

Mặc dù số mệnh của Tam Thanh không giống ông cụ Tôn, phạm phải chữ "Cô", nhưng do từ nhỏ đã tu luyện dương khí cho nên không hề quan tâm tới nữ sắc.  

Nữ sinh kia có vẻ như không ngờ Tam Thanh lại gắt với mình như vậy nên vẻ mặt có chút sững sờ.  

"Cô quen người nhà họ Uy sao?"  

Nhưng trái lại tôi lại khá quan tâm đến chuyện này, nhà họ Uy cách đây hơn một trăm kilomet, thế mà cô gái này lại hứng thú với nhà họ Uy.

Lẽ nào cô ấy quen người nhà họ Uy?  

Nghe tôi hỏi xong, cô gái kia còn chưa đáp thì Vương Cường đã vội vã níu lấy cánh tay rồi thì thầm vào tai tôi.  

"Đại sư, đại sư chưa biết đó thôi.

Nữ sinh này là người nổi tiếng ở trường tôi.

Mặc dù tôi không biết nhà họ Uy mọi người nói có phải là một không, nhưng cô gái này cũng họ Uy, lại còn là đại tiểu thư cành vàng lá ngọc nhà họ Uy, tên là Uy Tinh.

Cô gái này là hoa khôi của trường chúng tôi".  

Trong giọng nói của Vương Cường còn có vẻ gì đó như ngưỡng mộ.

Xem ra Vương Cường cũng rất thích Uy Tinh này.  

Uy Tinh?  

"Vậy cô có quen Uy Chính Thiên không?"  

Sợ bỏ qua đầu mối nào đó nên tôi quyết tâm phải nghe ngóng cho bằng được.  

Nghe tôi hỏi xong thì nữ sinh kia lại càng có vẻ hoài nghi.

Đôi mắt xinh đẹp đột nhiên nhìn tôi và Tam Thanh với vẻ đầy cảnh giác.  

Uy Tinh bị Tam Thanh bất thình lình dọa cho sợ hãi, vội vã lùi về phía sau một bước.

Nhưng Tam Thanh vẫn theo sát, nửa bước không rời.  

"Hiến tế người sống, phục sinh người chết, lẽ nào các người muốn làm âm dương đảo lộn, thiên hạ đại loạn?"  

Giọng Tam Thanh vô cùng lạnh lùng, không hề có chút nhượng bộ vì Uy Tinh là phận nữ.  
Tôi cau mày lại, không biết tại sao nhưng từ khi đến Ma thành, Tam Thanh như thể nóng vội hơn rất nhiều, không hề điềm tĩnh như lúc trước..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play