Trong triết lý đạo Phật cũng có "Thất bộ sinh liên", cho nên số bảy thực ra lại đại diện cho sự viên mãn.

Tam Thanh lúc này cũng ngước mắt nhìn lên tòa nhà.

Mặc dù sư thúc tôi không có mắt âm dương, nhưng dựa vào luồng khí này, có lẽ Tam Thanh cũng nhận ra sự tồn tại của hồn thể kia.

"Hiểu rồi, căn phòng này, à không, cả tầng bốn tạm thời không được cho người vào ở".

Vẻ mặt Tam Thanh vô cùng nghiêm trọng, tôi vốn tưởng sư thúc sẽ lên trên kiểm tra xem sao nhưng Tam Thanh lại dặn dò Vương Cường vỏn vẹn một câu rồi quay lưng rời đi.

"Sư thúc, chúng ta không lên đó xem sao?"

Tam Thanh đã rời đi, tôi cũng không có lý do gì để đứng lại đó, chỉ đành vội vã chạy theo sau hỏi.

Tam Thanh lắc đầu, nói nhỏ với tôi.

"Không cần xem nữa, đây chính là một nghi thức hiến tế".

Hiến tế? Hiến tế cái gì?

Tôi sững người.

"Có chuyện không hay rồi.

Nếu tế phẩm đã được dâng lên thì chắc chắn sẽ có biến.

Nơi này sắp xảy ra chuyện lớn rồi".

Tam Thanh bước đi rất vội vã như thể đang vội đi tới nơi nào đó.

Vương Cường kia cũng không ngờ chúng tôi lại bỏ đi nhanh như vậy nên chạy theo gọi vài câu nhưng thấy Tam Thanh không dừng lại, ông ta cũng đành thôi.

"Sư thúc, vậy giờ chúng ta phải đi đâu?"

Sau khi tìm được hướng đẹp, Tam Thanh lấy ra Bát Quái đồ, sáu đồng tiền xu rồi bắt đầu ngồi gieo quẻ.

Tôi lo lắng đứng một bên.

Nhìn phản ứng của Tam Thanh ban nãy, chỉ e quẻ lần này mà sư thúc tôi gieo có liên quan tới vô số mạng người.

Phạm vi càng rộng thì quẻ tượng trong nội cảnh càng quỷ quái, càng dễ khiến người gieo quẻ bị lạc trong đó..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play