Vì phải đi đường vòng, cộng thêm việc hộ tống nhóm gần 20 người, bao gồm 10 bác sĩ, y tá cùng người thân của họ, chưa kể hàng dài người đi theo phía sau, mất 2 ngày nhóm Uyển Lâm mới trở về được Ngô gia. Những người đi theo phía sau họ, có người chọn vào căn cứ, có người lại tiếp tục đi đến nơi khác.
Cha mẹ Thiên Kỳ trải qua hơn nửa tháng lo sợ, bất an, cuối cùng cũng đợi được mọi người. Ngô lão gia còn đỡ, Ngô lão phu nhân thì ôm chặt Quả Bóng Nhỏ, luôn miệng hô bảo bối, bà cứ sợ không gặp lại được cháu nội bảo bối của bà.
Thiên Kỳ để Ngô lão gia sắp xếp chỗ ở cho nhóm người đi cùng. Căn cứ sau hơn nửa tháng bọn họ rời đi giờ đã phát triển đáng kể. Muốn vào căn cứ phải nhốt riêng trong 4 tiếng, đảm bảo họ không biến thành Zombie. Sau đó mỗi người sẽ được phân nhiệm vụ, hoàn thành thì mới có thức ăn. Dị năng giả ở đây cũng chỉ được ưu tiên hơn người thường một chút, không như những căn cứ khác xem dị năng giả như bảo vật, xin lỗi, căn cứ Ngô gia không thiếu dị năng giả, họ chỉ muốn xây dựng căn cứ công bằng, ưu đãi quá nhiều sẽ làm người thường bất mãn.
Dị năng giả và những người khỏe mạnh có thể chọn đi ra ngoài tìm kiếm vật tư, những người này sẽ nhận được thức ăn và nơi ở tương đối thoải mái để đảm bảo đủ sức lực đối phó với Zombie. Ngoài ra, mỗi đợt tìm kiếm trở về họ còn nhận được một số thứ trong chiến lợi phẩm thu được, bởi vậy, chỉ cần là người có khả năng giết Zombie đều sẽ tham gia.
Những người khác có thể chọn nhiệm vụ dễ dàng hơn, như trồng trọt, chăn nuôi (căn cứ bắt được một số vật nuôi còn sống, chưa bị biến dị hay Zombie ăn thịt, có thể tiếp tục nuôi lấy thịt hoặc sinh ra đời sau, gây dựng thành đàn, đảm bảo cung cấp thịt cho căn cứ), nghiên cứu, xây tường, đào hầm,...
Hiện nay căn cứ đã có hơn 1000 người, quy mô đã ở tầm trung, so với hơn 5000 người tại căn cứ của Bạch Khởi, bây giờ con số ấy có lẽ đã gấp đôi, thì căn cứ này vẫn khá nhỏ. Đáng mừng là căn cứ vẫn còn nhiều vật tư, thêm số vật tư mà nhóm Uyển Lâm mang về thì căn cứ có thể nói là giàu nứt đố đổ vách. Hơn nữa căn cứ này không nuôi người rãnh rỗi, ai cũng có đóng góp cho căn cứ, quan trọng là căn cứ còn có khu vực trồng trọt, chăn nuôi, tuy diện tích ít đến đáng thương.
Nhóm Uyển Lâm không vội dùng lọ thuốc cải tạo đất ngay, vì căn cứ họ chưa đủ mạnh, nếu bị căn cứ khác dòm ngó rồi đánh chiếm thì khó tránh thương vong. Điều họ cần làm lúc này là tìm kiếm thêm hạt giống, mở rộng quy mô và năng lực của căn cứ.
Ngô lão gia triệu tập những người trong gia tập cùng với nhóm Uyển Lâm họp mặt. Vụ việc cả nhóm bị “nhốt” trong không gian thần bí cũng được Thiên Kỳ uyển chuyển kể lại, tất nhiên kể cả một số thứ được thưởng như thuốc cải tạo không khí, nguồn nước, bởi vì hai thứ này sẽ tự động lan tỏa ra, nên không sợ bị tranh đoạt. Nhân tiện còn lấy ra một ít thịt thú biến dị, để những dị năng giả của Ngô gia dùng. Về phần vật tư mang về bao nhiêu thì chỉ có một số ít người trung thành tuyệt đối với Ngô lão gia mới biết được.
Đối với cái chết của những người đi cùng, mọi người chỉ biết thở dài. Ngay cả chú của Thiên Kỳ, đối với cái chết của con gái nuôi cũng không quá kích động. Ông ta chỉ đau đầu, làm thế nào khuyên vợ ông đừng làm loạn đây. Không chỉ một mình con gái ông chết, hơn nữa người ta cũng đã chia cho ông nhiều thứ, còn mang về nhiều vật tư (tuy không tiết lộ con số cụ thể), người ta là công thần đấy. Ông càng nhận rõ một điều, với thực lực của ông căn bản không thể quản lý căn cứ này, ông cần nghiêm túc suy ngẫm lại, vì cho dù ông có lật đổ được anh trai thì cũng không có khả năng vượt qua cháu trai, còn cả những người trong nhóm thằng cháu ấy nữa.
Nhân đây, mọi người thương lượng về việc phát triển căn cứ. Bên ngoài căn cứ có rất nhiều xe chất ngổn ngang, đa số là không dùng được. Trước hết cần dọn dẹp riêng qua một bên, những thứ dùng được để lại, số khác thì thiêu hủy. Xung quanh căn cứ cần đào hầm sâu hơn, to hơn, tránh việc Zombie tập kích tràn vào dễ dàng, ít nhất phải có một đám lớn rơi xuống hầm thì phía sau mới tràn vào được.
Vũ khí cũng cần trang bị thêm. Phải biết rằng ngoại trừ gang, sắt, thép và các loại súng thông thường, những thứ vũ khí khác không có tác dụng với Zombie. Nếu được thì căn cứ cần xây dựng khu vực sản xuất các vũ khí loại đó. Phòng nghiên cứu thì cần thêm máy móc, nhân lực. Ngoài ra Hoài Nam sẽ dẫn dắt một nhóm chuyên nghiên cứu thảo dược, một số sẽ phân loại thảo dược, một số sẽ cùng anh luyện đan, hy vọng từ những quyển sách cổ có thể tìm thấy cách luyện chế ra đan dược tốt.
Viện nghiên cứu mà lúc trước Quả Bóng Nhỏ ở có lẽ sẽ có nhiều máy móc phù hợp. Khu rừng lớn nhất trong thành phố Z là nơi nguy hiểm nhưng lại có thể tìm được nhiều thứ phong phú như động vật biến dị, tinh hạch, rau dại, trái cây, thậm chí là một số loài vật chưa bị biến dị.
Nhóm Uyển Lâm trải qua những ngày bôn ba bên ngoài nên trước mắt sẽ nghỉ ngơi vài ngày, không vội đi ra ngoài ngay. Chẳng những việc luyện đan của Hoài Nam mà ngay cả nước trong không gian của Richard cũng cần phải nghiên cứu thêm.
Sáng hôm sau, ai nấy chia nhau làm việc. Hoài Nam thì lựa chọn những người trong căn cứ có kiến thức về thảo dược, cùng anh thử luyện tẩy tủy đan, một loại đan dược giúp con người loại bỏ độc tố, tạp chất trong cơ thể. Sách cổ có ghi lại, người thường dùng tẩy tủy đan có khả năng thoát thai hoán cốt, bước vào con đường tu tiên. Người bị trúng độc sẽ được loại bỏ phần nào độc tố. Dựa theo công thức luyện chế tẩy tủy đan, nay lại thêm lò luyện đan mà 5 lão tổ tiên tặng, tỉ lệ thành công sẽ lớn hơn.
Quan trọng là Hoài Nam hy vọng tẩy tủy đan sẽ giúp người thường có thể trở thành dị năng giả, người bị Zombie gây ra vết thương sẽ giảm tỉ lệ trở thành Zombie, hoặc ít nhất là loại bỏ virút Zombie còn sót lại khi con người dùng tinh hạch thăng cấp dị năng.
Xế chiều, Uyển Lâm mang theo Quả Bóng Nhỏ, Như Ý và Richard đến giúp một tay đều nhìn thấy sự cố gắng của Hoài Nam.
Hoài Nam nói: “Anh vẫn luôn muốn nhanh chóng hoàn thành để thử nghiệm hiệu quả của nó, vì con người sống trong mạt thế đều ít nhiều mang theo vi rút Zombie trong người, nó như một quả bom nổ chậm, khi lượng vi rút đủ lớn sẽ tấn công cơ thể con người, biến họ thành Zombie, khó lòng đề phòng.”
Thấy lí tưởng của Hoài Nam, Richard hơi ảo não khi nghĩ về không gian của bản thân mình. Lão tổ tiên Trịnh gia từng dặn dò, trong không gian có nhiều hồ nước lớn nhỏ khác nhau. Có loại dùng để uống, có loại dùng để rửa vết thương, một số khác phải chờ Richard thăng cấp mới hiện ra, ông không tiết lộ quá nhiều, vì công dụng cụ thể cần mọi người tự tìm hiểu.
Nhớ hôm Richard lên cấp 4, một chén nước nhỏ xuất hiện, nói chén nước là nói quá, thực ra trong đó chỉ có một giọt nước bị đóng thành băng, hầu như một ngày trôi qua chỉ được thêm một giọt, đủ biết nó quý hiếm cỡ nào.
Những loại nước khác cũng không phải là bất tận, nếu dùng hết thì hôm sau mới có thêm, mà mỗi ngày lượng nước đều cố định, loại nước dùng để uống có vị ngọt thanh, mang đi nấu súp thì cực ngon. Ban đầu Richard không biết liền mang nó ra tắm, lãng phí đến cạn đáy hồ, hậu quả là buổi tối phải nhịn khát.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT