Hạ Tường Dã và Phương Á Tịnh bắt đầu gặp gỡ sau khi hai người bọn họ đều rõ ràng thay đổi trở nên vui vẻ hơn

Vốn hắn không chịu để Phương Á Tịnh tiếp tục làm thuê chỗ nơi A Tín nhưng bởi không lay chuyển được kiên trì của cô,hắn không thể làm gì khác hơn là tâm không cam lòng tình không muốn đáp ứng cô—— nhưng hắn lại đòi thêm điều kiện đó chính là: hắn phải cùng cô làm thuê mượn việc này dính chặt cô để tránh cô cùng A Tín có quá nhiều tiếp xúc

Hắn giữ lấy mong muốn hết sức mạnh mẽ mà Phương Á Tịnh ngoại trừ bất đắc dĩ ra cũng không có quá kháng cự

Cùng hắn gặp gỡ tới nay cô mới phát hiện có người ở bên cạnh có thể cùng nhau chia sẻ vui sướng bi thương,đau khổ và phiền não với mình là một việc hạnh phúc

Hắn đã nói: “Để tôi giúp đỡ cô không nên chuyện gì cũng một mình đối mặt. Chỉ cần có tôi ở đây cô sẽ không cô đơn”

Có Hạ Tường Dã tận tâm chăm sóc Phương Á Tịnh trở nên nhiều hấp dẫn rồi.

Vốn kỳ học cuối dẵ ở phía sau,Mái tóc dài vốn dĩ buộc cao đã vừa được thả xòa vén lại phía sau gáy, khuôn mặt tràn ngập anh khí hiện tại vô tình tản mác ra nét nữ tính mềm mại đáng yêu.

;Trong mắt của cô lưu chuyển lên ánh sáng hạnh phúc khiến người khác lóa mắt,càng thêm làm cho Hạ Tường Dã không dời đi tầm mắt

Mà Hạ Tường Dã thay đổi cũng không ít hắn không hề nóng nảy,dễ giận suốt ngày lộ vẻ ngây ngốc hạnh phúc tươi cười mặc cho bạn bè Đoạn Uyên Kỳ trêu chọc thế nào đều không thể nói là; đối với Phương Á Tịnh càng chăm sóc quá cẩn thận.

Ở mùa hè nóng cháy này,buổi chiều trong bể bơi Hạ gia Hạ Tường Dã mặc một kiện quần bơi màu đen, mang kính con ếch ở trong hồ du dương qua lại; mà bên hồ bơi Phương Á Tịnh mặc T shirt ngắn, quần soóc ngồi ở bên cạnh ao nước khóe mắt mỉm cười nhìn thân thể cường tráng của hắn

Ngày hôm nay hắn không cho phéo cô làm công ép buộc cô phải nghỉ ngơi không thể không được; Phương Á Tịnh nói bất quá hắn không thể làm gì khác hơn là nói xin lỗi.cùng A Tín

Hạ Tường Dã bơi vài vòng sau đó với tốc độ nhanh như chớp nhẹ nhàng đi tới bên người cô muốn thừa dịp lúc cô ngửa đầu nhìn bầu trời trống không,len lén đem cô lôi xuống nước!Ai bảo cô liều chết cũng không chịu cùng hắn xuống nước,lý do của cô là: cô không muốn mặc đồ bơi,cô cũng sẽ không bơi.

Ài cho nên hắn không thể làm gì khác hơn là sử xuất chiêu cũ! Hắc hắc hắc

Hạ Tường Dã lộ ra nụ cười quỷ quyệt tiếp tục hãm hại động tác của nàng——

Phương Á Tịnh bỗng nhiên cảm giác được cẳng chân bị người khác nắm chặt nhắm hướng trong ao kéo cô,cô bị hoảng sợ ngăn Hạ Tường Dã cầm cẳng chân của cô,bàn tay to vội vã ngồi dậy.

Phương Á Tịnh oa oa kêu lên: “Này anh làm gì vậy? Tôi nói rồi tôi không muốn bơi”

Thế nhưng kháng nghị của cô vô hiệu Hạ Tường Dã một mình dùng sức cô phát ra tiếng thét chói tai cả người tũm một tiếng rơi vào trong bể bơi

Thấy cô cả người chìm trong nước đang giãy dụa không ngớt Hạ Tường Dã cười ha ha vội vã nhô ra cứu giúp bộ dáng giao trái tim yêu đồng thời mặt nổi lên mặt nước

Phương Á Tịnh thiếu chút nữa không mở ra được con mắt miệng mũi đều uống rất nhiều ngụm nước rất là khó chịu.

Ha ha ha

Tuy rằng Hạ Tường Dã có ra tay cứu giúp làm cho cô không bị chìm ngập nhưng vừa nhìn thấy cô uống nước bộ dạng nhếch nhác hắn nhịn không được cất tiếng cười to cười đến làm càn rỡ ra một hàm răng trắng;hóa ra cặp mắt to xinh đẹp kia cũng cười thành mắt

“Khụ!khụ!khụ”

Phương Á Tịnh thật vất vả đứng vững,đầu tiên cô lấy đi lau đi bọt nước trên mặt,tiếp theo dùng ánh mắt hung ác độc,tức giận trừng hắn —— sau đó không nói hai lời hướng hai bên má hắn vung ra một quyền

“Oa, oa”_ Tóe miệng hắn đau kêu thành tiếng

Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Tường Dã bị đánh trật hắn sửng sốt sau đó mới quay đầu lại bụm gò má trái,gương mặt uất ức nhìn vẻ mặt đắc ý của cô

“Hừ anh còn tiếp tục cười nữa không?”_Đổi lại cô cười nhạt

“Gì chứ động một chút liền đánh người?”_ Hắn mang theo khóc nức nở mếu máo nói

Phương Á Tịnh cầm sợi tóc ướt đẫm đẩy ra phía sau,một đôi mắt liếc xéo hắn hừ nói: “Ai bảo anh biết rõ sơn hữu hổ thiên hướng hổ sơn đi? Từ lần đầu tiên gặp mặt anh chẳng phải sẽ biết tôi chính là cọp mẹ rồi sao? Nếu như nghĩ tôi hung hãn vậy còn muốn theo tôi cùng một chỗ?

Hạ Tường Dã một phen ôm chặt eo của cô nói: “Tôi chính là muốn với cô cùng một chỗ càng muốn!Tôi chính là yêu sự hung hãn của cô,yêu sự dã man của cô thì sao?

“Ài hừm!”_Đúng là nói rất êm tai! Bất quá muốn lâu dài nhẫn nại theo tôi cùng một chỗ,bất cứ lúc nào bị đánh bị đuổi anh không bằng dứt khoát đi theo cái Từ…”Phương Á Tịnh nói đến đây đột nhiên dừng lại

Cô còn chưa có cùng hắn đề cập qua từ mộng và Hạ Tri Hi tìm từng tìm đến chuyện của cô mà,tại sao không cẩn thận liền thốt ra rồi? Thực sự là miệng rộng!

“Cái gì?”

“Cái gì ‘Cái gì’?”_ Phương Á Tịnh cố ý giả ngu hỏi ngược lại.

“Hồi nãy! Cô vừa mới nói ‘Từ’ gì đừng cho là tôi không có nghe nha”

Phương Á Tịnh khổ não mà nhìn hắn thấy hắn vẻ mặt kiên quyết một mực kiên quyết phải biết được đáp án thề không bỏ qua dáng dấp, cô đưa hắn đẩy cách mình một chút thở dài thẳng thắn nói: “Tôi vẫn chưa nói cho anh biết vị hôn thế của anh đến tìm tôi”.

“Ta không có vị hôn thê?”_ Hắn vẻ mặt oan uổng.

“Người ta nói như vậy!”_ Trong lời nói của cô,cô phát hiện mình đang ghen

“Là ai? Người nào không biết xấu hổ,tên nào bịa đặt bậy vậy?”_ Hạ Tường Dã nghe xong cái trán gân xanh phát lồi trong nháy mắt cơn tức điên cuồng phát ra!

“Cái này muốn hỏi tôi à!”_ Phương Á Tịnh hai tay ôm ngực tựa như việc không liên quan đến mình

Ta dám thề tôi tuyệt đối không có vị hôn thê!”_Hạ Tường dã vẻ mặt nghiêm nghị giơ cao tay phải lên nhìn trời thề: “Nếu như tôi nói dối lão trời phạt tôi giá cả đời không được đến với Phương Á Tịnh”_. Hắn khổ: “ ha ha nói như vậy cô cũng nên tin tưởng tôi chứ?”

Nếu không được đến với cô việc này đối với hắn mà nói là một chuyện thật đau khổ!

Có trời mới biết từ lúc gặp gỡ tới nay hắn thật muốn được đến với cô——toàn vẹn cô chỉ là đang….cô không có cho phép tình huống, đó hắn nào dám vượt quá Lôi Trì một bước?( Lôi Trì tên sông cổ ở huyện Vọng Giang, tỉnh An Huy Trung Quốc)

Phương Á Tịnh nghe hắn vừa nói như thế nhịn không được ôm cái bụng cười như điên: “ha ha ha vẻ mặt thật ngu xuẩn ha ha ha”

Thấy cô làm càn cười to như vậy,lúc nói còn đem hắn chê cười,nghe vậy Hạ Tường Dã giận đến nghiến răng ngứa cũng không dám nói thêm cái gì.Cùng cô ở cùng một chỗ hắn thành ngoan,thuần phục như con cừu nhỏ nào dám tức giận với cô!

Chờ cô cười đủ rồi cô đưa tay khẽ vuốt gương mặt bên trái sưng đỏ của hắn yêu thương nói: “Tôi tại sao lại dùng sức đánh như vậy!” ( đánh người ta cho đã còn hỏi à?)

“Tôi cũng muốn hỏi cô tại sao lại cam lòng!”_ Hắn híp lại mắt hưởng thụ bị tay cô đụng vào cảm giác tê dại. Hắn rất thích bị cô đụng vào.

“Được rồi tại tôi muốn đùa anh. Lần trước em gái anh Tiểu Hi cùng một vị nữ sinh nhỏ gọi là Từ Mộng cùng nhau đến đại lý xe tìm tôi.Từ Mộng mở đầu đã nói cô ta là vị hôn thê của anh”.

“Cái gì? Là tiểu quỷ đó?”_Hạ Tường Dã thiếu chút nữa bị chọc tức đến giơ chân!

Hắn gọi Từ Mộng là Tiểu Quỷ? Người ta xinh đẹp như hoa đâu phải là Tiểu Quỷ giống như lời hắn chư! Phương Á Tịnh trong lòng cảm thụ không đúng nghĩ đến.

Hạ Tường Dã liên tục nổi giận mắng: “Tiểu hi cũng tìm cô?Nó tìm cô làm gì chứ?Giúp từ mộng bắt nạt? Cái người gọi là Từ Mộng kia có chứng ảo tường hay không tôi cùng cô ta đính hôn khi nào? Quả thực bị bệnh tâm thần!”

Từ Mộng và Tiểu Hi cùng nhau lớn lên hắn biết cô nhưng không quen. Cô nhiên chạy tới chỗ Tịnh nói bậy! Tốt nhất đừng có bị hắn gặp phải bằng không hắn nhất định rống đến khi bà nội cô khóc,kêu ông nội

Hạ Tường Dã quả thực sắp tức chết rồi!

“Được rồi! về sau Tiểu Hi có nói với tôi tất cả đều là Từ Mộng bịa đặt nói dối”.

“Vậy cô vẫn đem ra nói lung tung một trận với tôi?”

“Ài hừm chỉ là thích đùa mà thôi!”

“Đúng là thích đùa sao hay là ghen?”_Con ngươi đen của hắn lấp lánh mang theo cười nhìn cô làm cô rất không có ý tứ má phấn lặng yên bị nhuộm đỏ cô vội vã mang khuôn mặt chôn ở trên vai hắn

“Bệnh tâm thần! Tôi tại sao tôi phải ghen? Ta cũng không phải rất thích anh ghen gì chứ?” Phương Á Tịnh nói xong nghĩ một đằng nói một nẻo.

“Hừ! Chết sĩ diện không chịu thừa nhận!”_ Hạ Tường Dã phun nói. Hắn hé ra khuôn mặt tuấn tú nở rộ ngóc hề hề cười cảm thấy hạnh phúc tràn trề, ngực trương lên tràn đầy!

Phương Á Tịnh tựa tại bộ ngực hắn hai tay áp vào trong ngực hắn, cảm nhận tim đập của hắn mạnh mẽ,mặc cánh tay rắn chắc của hắn ôm lấy mình không hề mở miệng nói lẳng lặng hưởng thụ giờ phút ngọt ngào này

Càng cùng hắn cùng một chỗ cô đã cảm thấy mình càng thích hắn.

Hạ Tường Dã rõ ràng rất tính trẻ con,đại nam sinh hết lần này tới lần khác chăm sóc cô,thời điểm biểu hiện được thành thục lại săn sóc giống như người lớn hơn hai tuổi là hắn mới đúng

Tại ánh mặt trời chiếu rọi cùng bể bơi dao động dưới nước lay động, lúc Phương Á Tịnh sắp ngủ Hạ Tường Dã nói:

“Em thực sự không muốn anh giúp em sao?”( giờ chịu làm 1 cặp rồi thành thử cách xưng hô cũng thay đổi”

Phương Á Tịnh mơ mơ màng màng đáp: “Giúp cái gì?”

“Tìm cha cho em”_. Lúc gặp gỡ cô từng nói qua chuyện tìm kiếm cha với hắn,bởi vì yêu thương cô hắn nhiều lần đề nghị muốn giúp đỡ,Tiếc rằng cô lại không cảm kích sợ bị một chút chuyện tốt người lắm mồm nói cô quen với hắn chẳng qua là muốn lợi dụng hắn mà thôi.

Phương Á Tịnh tuyệt không không cho bất luận kẻ nào làm bẩn tình cảm của cô!

“Chuyện này em sỡ dĩ tự mình làm được có lẽ cần tìm một ít thời gian nhưng không sao. Dù sao cũng chờ nhiều năm như vậy,em tin tưởng chỉ cần có duyên em và cha nhất định sẽ gặp lại”.

“Ngu ngốc!Em thật là người ngu ngốc! Rõ ràng chuyện này giao cho anh khả năng hoàn thành rất nhanh,nhưng em hết lần này tới lần khác muốn dựa vào chính mình”

Phương Á Tịnh cắn môi dưới ấp úng không nói.

Hạ Tường Dã vỗ vỗ sóng lưng mảnh mai của cô bất đắc dĩ than thở: “Để anh giúp em có được hay không?”

“Không”

Tại thời điểm cô muốn mãnh liệt lắc đầu Hạ Tường Dã vươn tay nâng chặt đầu của cô cùng với đôi mắt của cô,chóp mũi chạm chóp mũi nói nhỏ: “Anh giúp em là phải trả giá đừng cho là anh giúp đỡ không.Em yên tâm nếu có người dám nói lung tung anh nhất định xé rách hắn”

Phương Á Tịnh lộ ra mỉm cười hỏi: “Giả trá gì?”

“Theo anh đi ra nước ngoài.

“Ra nước ngoài?”

Học kỳ cuối sắp hết phải tốt nghiệp anh cùng bọn Lôi Dập không thể nào ở chỗ này tiếp tục học lên, anh không hy vọng chúng ta ngăn cách hai nơi anh nghĩ muốn em theo anh cùng đi”.

“Làm sao có thể? Em lại không giống các anh gia cảnh giàu có,lấy đâu ra nhiều tiền như vậy xuất ngoại du học?”_ Phương Á Tịnh khẽ nhíu mày tâm trực giác lắc đầu cự tuyệt.

“Chuyện tiền em không cần lo lắng. Đáp ứng anh đi với anh có được không?Anh không có cách nào dễ dàng tha thứ em chờ đợi cách nơi anh xa như vậy anh sẽ nhớ em nhớ đến chết! Chỉ là tưởng tượng anh đã chịu không nổi rồi!”_ Vừa nghĩ đến có lẽ thuyết phục cô không được Hạ Tường Dã hai tay ôm cô kéo càng chặt hơn giống như sắp chia tay

Phương Á Tịnh trầm mặc một chút cẩn thận suy nghĩ qua cuối cùng trả lời: “Em phải suy nghĩ thật tốt cho em một chút thời gian được không?”

“Được rồi!”_ Hạ Tường Dã miễn cưỡng đồng ý “Như vậy nói cách khác chúng ta đạt đến thỏa thuận sao?Anh giúp em tìm người,em theo anh xuất ngoại à?”

“Ừm”_. Tựa ở trong ngực hắn Phương Á Tịnh một lòng được yên ổn cùng hắn quen biết lòng của cô không bao giờ lại trôi nổi xung quanh nữa

Có hắn cô liền cảm thấy rất an tâm

tay vươn ngón trỏ tại ngực trái của hắn vẽ lên trái tim vẽ vẽ cô nở nụ cười ngọt ngào

Mỗi đồng loạt trái tim đều thay mặt tâm ý của hắn,hắn nhất định bối rối!

Hạ Tường Dã ra tay quả nhiên không giống bình thường.

Mới đáp ứng để cho hắn giúp đỡ một vài ngày thì có tin tức tốt truyền đến —— Phương Long Tường người đang ở phía nam nào đó ở một nông thôn trấn nhỏ.

Tin tức vừa đến Phương Á Tịnh khẩn cấp mà cầm địa chỉ lên tàu xe lửa xuống phía nam. Đáng lẽ Hạ Tường Dã muốn cùng nhau đi vào nhưng bị Phương Á Tịnh kiên quyết từ chối

Nếu như nhìn thấy cha của cô tâm tình nhất định sẽ không khống chế được; hơn nữa ba cô và cha xa nhau gần mười một năm lần đầu gặp mặt cô thầm nghĩ muốn cùng cha ở một chỗ,không muốn bị ai quấy nhiễu cho dù là hắn cũng như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play