*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ớt Hiểm

Ngoài trời bông tuyết to như lông vũ, tuyết lớn mấy ngày tạo thành lớp băng dày trên mặt đất, Lăng Nhã cứ để chân trần đứng trên nền tuyết lạnh, y phục mong manh cùng với mái tóc đen dài quyện nhau bay múa trong gió tuyết.

“Chủ tử.” Hai người Lý Vệ thất kinh hồn vía, vội chạy tới khoác áo choàng lên người Lăng Nhã đang ngây ngô cười không ngớt, sợ nàng cảm lạnh.

Lăng Nhã giống như chẳng biết lạnh là gì, đứng thẫn thờ nhìn bông tuyết bay lượn phiêu linh, cúi đầu vỗ về gối ôm trong lồng ngực, dịu dàng nói: “Hài nhi, mát hơn nhiều rồi phải không, ngoan nhé, con phải ngủ cho say, đợi con tỉnh dậy Ngạch nương sẽ đưa con đi tìm A mã.”

Mặc Ngọc ở sau lưng nàng khóc không thành tiếng, Lý Vệ cũng đưa tay lau nước mắt, chủ tớ ba người cứ vậy mà đứng giữa trời tuyết trắng, để mặc bông tuyết tung bay phủ lên người, mờ ảo như ẩn như hiện.

Trong phòng, Mao Đại lấy lòng Tam Phúc: “Tam gia, chẳng phải thuốc rất công hiệu sao, chỉ năm ngày mà đã khiến Nữu Hỗ Lộc thị kia điên tới mức không phân biệt nổi xuân hạ thu đông nữa rồi.”

Tam Phúc gật đầu hài lòng: “Tốt lắm, lần này các ngươi làm việc không tồi, đợi lát nữa ta sẽ phái người đưa bạc tới. Nhớ, không được để bất cứ ai biết chuyện này, cũng không cho người khác biết các ngươi đã từng gặp ta.”

“Nô tài biết rồi, Tam gia ngài yên tâm đi, huynh đệ nô tài đảm bảo giữ mồm giữ miệng, có chết cũng không hé răng nói nửa lời.” Mao Đại thề thốt.

Chết ư? Ừ, yên tâm đi, đêm nay các ngươi sẽ được đi gặp Diêm Vương. Tam Phúc thầm cười lạnh, nét mặt vẫn ôn hòa: “Dĩ nhiên là ta tin các ngươi, nếu không đã chẳng cho các ngươi thêm cơ hội, được rồi, không còn sớm nữa, ta phải về phục mệnh, các ngươi tiếp tục canh giữ Nữu Hỗ Lộc thị đi, đừng để có sơ suất gì đó; chỉ cần các ngươi tận tâm làm việc, chủ tử sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.”

Giữa tiếng vâng dạ không ngừng của huynh đệ Mao thị, Tam Phúc xoay người rời đi, hắn nóng lòng muốn nói cho chủ tử biết tin tốt này ngay, chắc chắn chủ tử sẽ rất vui, từ giờ trở đi, Nữu Hỗ Lộc thị đã không còn khả năng uy hiếp tới chủ tử nữa rồi.

Đêm đó, mấy bóng đen ẩn mình trong gió tuyết bí mật tiến vào biệt viện phía Tây ngoại thành, lúc này, căn phòng sát cổng vẫn sáng đèn, bên trong còn có tiếng người nói chuyện.

Một bóng đen rón rén bước tới bên cửa sổ giấy, đưa tay chọc một lỗ, nhìn thấy bên trong có hai người đang uống rượu trò chuyện, kế bên còn có bếp sưởi ấm.

Bóng đen quay lại gật đầu với những bóng đen khác, bọn chúng là sát thủ chuyên nghiệp, hiện tại đã nhìn thấy mục tiêu nên chẳng cần nói nhiều, bọn chúng rút đao, đạp cửa phòng xông vào. Kế hoạch của bọn chúng là giết người xong sẽ phóng hỏa hủy thi diệt tích, thần không biết quỷ không hay, dù quan phủ có tới cũng không điều tra được gì, chỉ nghĩ do hai 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play