*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Ớt Hiểm
Ngày bảy tháng Bảy là ngày đại hôn của Dận Tường, biết Lăng Nhã sẽ đi cùng Dận Chân tới phủ Thập Tam A ca, Y Lan nhất định đòi đi theo, Lăng Nhã không còn cách nào đành phải cho nàng đi cùng, cũng may Y Lan dung mạo mỹ miều lại biết ăn biết nói, trên đường đi trò chuyện khiến Na Lạp thị vô cùng vui vẻ, ngay cả Dận Chân cũng thoáng mỉm cười, chỉ riêng mỗi một mình Niên thị là cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm quan tâm.
Xe ngựa dừng lại trước của phủ Thập Tam A ca, Dận Tường hiện là Bối tử, nên từ diện tích tới trang hoàng, cả phủ đệ đều được xây dựng theo phẩm cấp Bối tử, không thể nào so với Ung Quận vương phủ được.
Lăng Nhã xuống xe sau Niên thị, tiếp đó tới Y Lan, nàng nghiêng đầu nhỏ hơi bối rối nhìn lưng xa phu đang cúi người ngồi xổm, giống như không biết phải đặt chân ở đâu, Niên thị thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng, mắt dài xếch lên liếc qua, nói: “Không lẽ vị nhị tiểu thư này ngay cả xe ngựa cũng không biết xuống?”
Niên thị vì chuyện Dận Chân dắt theo Lăng Nhã và Y Lan mà tức anh ách trong bụng, một con tiện tì thì làm gì có tư cách ngồi chung xe với nàng cơ chứ, dù đã được tấn phong làm thứ phúc tấn, thì cũng vẫn là tiện tì mà thôi.
Y Lan sợ hãi ngước nhìn Niên thị một cái rồi nói nhỏ với Dận Chân: “Tứ gia, ông ấy đánh xe cả đoạn đường chắc mệt lắm rồi, ngài bảo ông ấy đứng lên đi, ta có thể tự xuống được.”
“Càn quấy, cao như vậy mà đòi tự xuống, lỡ bị trật chân thì sao? Mau đạp lên lưng hắn đi.” Na Lạp thị lên tiếng thúc giục.
Y Lan vẫn chần chờ chưa bước, hệt như chân nặng ngàn cân, sắc mặt Niên thị bắt đầu mất kiên nhân, đang định lên giọng thì Dận Chân đã giang tay ra, nhẹ nhàng ôm Y Lan xuống xe.
“Cảm ơn Tứ gia.” Y Lan ngước lên cười, nụ cười ngây thơ hồn nhiên cuốn hút Dận Chân, môi mỏng hắn hơi cong, vỗ vỗ búi tóc cài trâm ngọc của Y Lan, nói: “Ngươi tuổi còn nhỏ mà đã có tấm lòng như vậy rồi, hiểu và thông cảm cho mệt nhọc của người khác, thật đáng quý.” Đoạn hắn lại quay qua nói với xa phu: “Sau này mỗi khi nhị tiểu thư đi xe thì nhớ chuẩn bị một cái ghế.”
Đang nói chuyện thì người của phủ Thập Tam A ca ra đón, mời mấy người Dận Chân tiến vào, phủ Thập Tam A ca giăng đèn kết hoa, rộn ràng nào nhiệt. Dận Tường đang đón khách ở bên trong. Hôm nay là đại hôn của hắn, dù không được cưng chiều, nhưng dù sao cũng mang thân phận A ca, nên quan lớn quan bé triều đình đều tới, ngồi chật cả tiền viện, ai không tới được cũng sẽ phái người đưa lễ vật chúc mừng ngày đại hôn.
“Tứ ca! Tứ tẩu!” Thấy Dận Chân đến, Dận Tường vội vã ra nghênh đón, hôm nay hắn mặc cát phục A ca, phục sức kim hoàng, hai vai thêu Chính long, vạt áo tứ hình Hành long, tà áo thêu bát hình Ngũ trảo Kim long, áo bào thêu long nhị, ở giữa có bích tích, bên dưới có Bát bảo, Cột thủy; trên đầu đội mũ vàng hai tầng đính thạch anh, trên đỉnh là tua đỏ thắm, rũ xuống trước mặt, khảm năm viên ngọc trai, phía sau
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT