Xem như là tạm thời ổn thỏa, cậu thừa dịp nam thần vùi đầu làm việc mà chuồn êm ra ngoài kiếm việc làm.
Mặc dù rất muốn ở cạnh nam thần 24/7, nhưng cuộc sống này không thể cách li khỏi chữ ‘tiền’. Tiền nước, tiền gas, tiền điện, tiền mạng, tiền điện thoại một đống lớn, mỗi lần đơn thu tiền đến là cậu lại có loại kích động muốn dùng băng dính da trâu bịt hộp thư lại.
Nhàn nhã ngồi rung chân ở ghế đá công viên, trước mặt là tờ rơi tuyển dụng của một tạp chí nào đó. Gió lạnh phất qua, tờ giấy theo lá rào rạc bay về nơi phương xa …
Bác trai ngồi phía đối diện thỉnh thoảng lại liếc cậu một cái, tùy tiện mua một tờ báo, bên trong có vài hình ảnh trẻ con không nên nhìn.
Ngậm lấy cán bút, mở báo ra tìm trang tuyển dụng.
Nhân viên phục vụ nhà hàng, lương tháng tám ngàn. Thời gian làm việc từ 6 giờ sáng đến 3 giờ đêm.
Vậy bữa sáng của nam thần nhà cậu phải làm sao? Gạch bỏ.
Thư ký văn phòng, lương tháng mười ngàn. Sáng 9 giờ làm chiều 5 giờ tan.
Lỡ như Boss gọi cậu đi đưa văn kiện này nọ thì sao, chiều tối với rạng sáng là khoảng thời gian các ông tổng hoạt động đó ╮(╯╰)╭
Gạch một gạch đỏ.
Bác trai phía đối diện gấp báo lại, bắt chuyện cùng với một ông cụ khác đến chơi cờ.
“Ách xì.”
Gió lạnh lùa vào trong áo, cậu che miệng nhỏ hắt xì một cái.
Cậu thật không hiểu nổi tiểu thuyết, gần đây hình như bộ “Đủ sống qua ngày” đang rất hot? Giá cả leo thang như bây giờ đến cả phú nhị đại cũng chỉ đủ sống qua ngày thôi à?
Mang theo suy nghĩ u ám như vậy, trong lúc vô tình lại nhìn thấy một tờ thông báo tuyển dụng khiêm tốn nằm bên lề đường.
… Ồ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT