Kim Tại Trung cúi đầu, tiếp tục tục dùng đôi tay tàn khuyết của mình lay lay cái muôi.
Trịnh Duẫn Hạo nhìn thấy bộ dạng của cậu liền cảm thấy buồn cười, cũng không nhẫn tâm để cậu tiếp tục vất vả, hắn bỏ tài liệu trong tay xuống đi tới bên cạnh Tại Trung, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đang nhăn lại.
Kim Tại Trung liếc mắt nhìn Trịnh Duẫn Hạo đang tới gần, cũng không thèm phản ứng lại hắn, vẫn tập trung tinh thần tranh đấu cùng ly cà phê, chính là không nghĩ tới Duẫn Hạo đột nhiên lại giành lấy cái muôi trong tay cậu, cầm ly cà phê, vừa thong thả khuấy nó lên vừa hỏi: “Không chịu nhờ anh giúp sao?”
Nhờ anh? Sau đó sẽ bị anh cắn môi không tha? Tôi đâu có ngu như vậy.
Kim Tại Trung ngẩng đầu, ngồi thẳng người nhìn Trịnh Duẫn Hạo: “Ngày mai có thể tháo băng được rồi, tháo xong cả hai chúng ta đều thoải mái.”
Trịnh Duẫn Hạo thổi thổi cái muôi, múc một ngụm cà phê đưa tới bên miệng Tại Trung, lắc đầu cười khẽ:“Không được, tay em hiện tại có tháo băng cũng chưa thể làm việc được, thay vì bị nhiễm trùng không bằng để thêm một thời gian nữa, để anh chiếu cố vài ngày.”
Kim Tại Trung vừa nhìn hắn chằm chằm vừa ngậm muôi cà phê, điệu bộ giống như đang khiêu khích.
Trịnh Duẫn Hạo hiếm khi mới thấy được dáng vẻ trẻ con như vậy của cậu, cảm thấy vui vẻ nói: “Anh phát hiện từ hôm qua em đã được đằng chân lên đằng đầu nha, thế nào bắt đầu không sợ anh rồi sao?”
Sợ anh? Anh còn thích ra vẻ đại vỹ ba lang*, thiếu điều muốn quỳ dưới quần jean của bổn soái ca đây? Lúc này rõ ràng nên là anh sợ tôi, nắm chặt trong tay không dám buông mới đúng!
(*): Thành ngữ này thường mang đại ý là thích khoe khoang, thích bỡn cợt, khoác lác.
A? Mình gần đây đúng là càng ngày càng tự tin a! Xem ra không có cách nào ngăn cản mị lực tỏa ra bốn phía a!
Trong lòng Kim Tại Trung đang YY vô hạn, bất ngờ lại nghe thấy một câu vô cùng sát phong cảnh: “Được rồi, thời gian trước em phải làm một bài báo cáo về trò chơi em đang chơi đúng không?”
…
Kim Tại Trung miệng đang ngậm cà phê nghe vậy thiếu chút nữa bị sặc, thật khó khăn kiềm xuống, có chút không được tự nhiên cười cười: “Tôi… tôi… một thời gian rồi chưa có lên trò chơi… cho nên chưa có báo cáo.”
Trịnh Duẫn Hạo nhướn mày, cũng không để tâm lắm gật đầu: “OK, vậy lúc rảnh rỗi em tranh thủ làm bù đi nhé.”
Tại Trung méo miệng, giả bộ tội nghiệp giơ hai tay lên: “Tay của tôi như này….”
“Em không phải muốn tháo băng sao?” Trịnh Duẫn Hạo giả vờ đắn đo.
Kim Tại Trung: …
“Em tưởng thật à? Tại Trung em cứ tiếp tục như vậy anh thực sự không nhịn được muốn ‘ăn’ em!” Trịnh Duẫn Hạo cười cười vươn tay xoa đầu Tại Trung, mái tóc lập tức xù lên, khỏi phải nói có bao nhiêu đáng yêu.
Hừ! Muốn đánh lừa tôi à!
Tại Trung giả vờ giận dữ cắn một cái lên ngón út của Trịnh Duẫn Hạo, chọc cho hắn cười ha ha.
Lúc xế chiều, Kim Tại Trung rốt cuộc không nhịn được mò lên trò chơi, tính toán thời gian cũng đã một tuần cậu vắng mặt, mặc dù có chút cảm thấy xa lạ, nhưng cũng có chút thấp thỏm, không biết mọi người còn nhớ mình hay không, những người đó còn ở đây hay không, lệnh truy sát đã được gỡ xuống hay chưa….
Hình ảnh quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện, nhấn chuột chọn nhân vật, đang muốn giả bộ thần không biết quỷ không hay trở về bản đồ gia tộc, lại không biết trong lúc nhất thời tin tức, tán gẫu, bưu kiện trong chốc lát trào lên như nước lũ, khiến cho cậu đứng bất động tại điểm truyền tống.
[Quốc gia] Miêu Liễu Cá Mễ: Vương thành tọa độ 233,121 Trung Nguyên Nhất Điểm Kim online!!! Mọi người mau tới vây xem!
[Quốc gia] Sỉ Lai Mễ: Tôi cũng thấy!!! Đang ở điểm truyền tống gia tộc!!! Nhanh lên một chút đến xem, nhanh lên một chút đến xem!!
[Quốc gia] Khéo Léo 123: Tôi đợi lâu như vậy rốt cuộc nó cũng chịu online! Mọi người mau bắt lấy nó!
….
Tại Trung khẽ vuốt mồ hôi, này rốt cuộc là chuyện gì! Mọi người vẫn còn nhớ sao, đã một tuần lễ rồi mọi người đối với tôi chính là nhớ mãi không quên sao!
Còn chưa kịp phản ứng, trong gia tộc cũng bắt đầu ồn ào.
[Gia tộc] Đông Trùng Tạ Thảo: Tộc —— trưởng!!! Anh rốt cuộc cũng nhớ tới bọn em rồi sao!!! Bọn em sắp mốc meo hết đến nơi rồi.
[Gia tộc] Mềm Mị Mị: Chuyện gì có thể nhịn chuyện này không thể nhịn!!! Mọi người nhanh thuấn di* tới bên cạnh tộc trưởng, trực tiếp mở hồng danh khai đao chém hắn!
(*): là tên gọi chung cho kỹ năng di chuyển đến cạnh 1 ai đó ngay lập tức.
[Gia tộc] Cá Hấp: Tui bị kẹt ở điểm truyền tống không thể nhúc nhích được (〒▽〒)!
…
Tay chân Tại Trung lúc này đã khẩn trương đến mức luống cuống, không làm gì được đành mặc kệ nhân vật của mình đứng yên tại điểm truyền tống, còn là chỗ cao nhất vương thành, này cùng với lột sạch cậu ném vào đám đông có gì khác nhau?!
Cuối cùng Tại Trung vẫn quyết định ẩn hết những người khác, chỉ có thể thấy được tên, lúc này trước mặt cậu là trùng trùng điệp điệp những cái tên, trên người cậu cũng đã trúng vài đao, lượng máu bị giảm đi cũng không nhiều lắm, xem ra mọi người đều trực tiếp dùng kỹ năng chém chay*, ngược lại coi như vẫn còn phúc hậu a.
(*): là sử dụng kỹ năng cơ bản nhất từ khi bạn lập nhân vật xong đã có, sử dụng kỹ năng này lực sát thương rất thấp, không làm rớt được bao nhiêu máu của đối phương. Đương nhiên với tân thủ thì vẫn có thể bị chém chết, nhưng nhân vật của bạn Tại là nhân vật level cao nên chiêu này không mấy tác dụng.
Tại Trung cũng nghĩ không dễ thoát được chuyện này, mở ra kênh quốc gia, chuẩn bị nói vài câu. Nhưng mới vừa đánh được vài từ, kênh quốc gia lại bị tập kích.
[Quốc gia] {Đại đô đốc} Chiến Hồn: Mọi người cởi trang bị chém nó, đừng để nó chết!
[Quốc gia] Kẻ Gây Tai Họa: Nghe theo đại đô đốc! Mọi người mỗi người chém một đao!
[Quốc gia] Star: Ai nha, chém không chết thì không rơi trang bị a!
…
Tại Trung hiện tại ngay cả hai chữ “mẹ kiếp” cũng không biết làm sao viết được, chầm chập đánh chữ, nhìn thấy một đống bình luận trên kênh quốc gia liền tức giận lấy ra tiểu kèn đồng viết một câu, à không, viết một chữ cùng mấy cái dấu ngắt câu.
(Kèn đồng) [Giang Châu] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Dừng!!!!!!
Ngay sau đó, lại xuất hiện một cái kèn đồng khác
(Kèn đồng) [U Châu] Ngọc La Sát: Ô ô ô! Đây không phải là Giang Châu không sợ chết Trung Nguyên Nhất Điểm Kim sao! Rốt cuộc cũng chịu bò lên? Chiến hồn, đêm nay có thể phát quốc chiến được không, cũng không có yêu cầu gì cao, tôi chỉ muốn chém tiểu tử này~!
…..
A một đám người chơi bị điên!
Tại Trung cũng không còn sức lực đánh chữ, trực tiếp ngồi xếp bằng, để mặc cho bọn họ chém, bị chém chết là có thể trực tiếp trở về bản đồ gia tộc.
Bất quá kèn đồng vẫn còn hiệu lực, chí ít những người trong quốc nội đều nhìn thấy, dẫn đầu Đại đô đốc chầm chậm đi tới, ném cho Tại Trung một cái trạng thái vô địch, lại ở trên kênh quốc gia nói một câu.
[Quốc gia] {Đại đô đốc} Chiến Hồn: Mọi người hiên tại chém đủ nghiền rồi đi,hiện tại không được phép tiếp tục nữa… Ai không nghe, tôi trực tiếp mở hồng danh giết người đó.
Tại Trung liếc mắt một cái, leo lên bạch long mã, ở điểmtruyền tống điểm thử 5 lần rốt cuộc cũng thông qua.
Sau khi trở về, Tại Trung ngẫm lại vẫn là nên cùng người trong gia tộc giải thích một chút.
Khó khăn viết xong một đoạn văn, kênh gia tộc đã sớm ồn ào, rốt cuộc cũng thấy Trung Nguyên Nhất Điểm Kim đáp lại.
[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Anh quay lại rồi đây! Lúc trước đã xảy ra rất nhiều chuyện.Anh biết không nói với mọi người một tiếng đã biến mất là sai, cho nên anh quay trở về xin tạ tội, mọi người muốn làm gì cứ làm! Trái tim của anh có thể chịu đựng được!
Một đám người trong gia tộc:…
[Gia tộc] Cá Hấp: Tộc trưởng, anh quay về là tốt rồi, phát sinh chuyện gì cũng không quan trọng, gia tộc hiện tại rất vắng vẻ, có vài người cũng không thấy xuất hiện.
Tại Trung ngẫm lại có lẽ là đang nói tới Tuấn Tú và Phác Hữu Thiên, còn có Hạo thủy nữ thần, vì vậy chầm chậm đáp lời.
[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nòng nọc và Ót sẽ không trở lại nữa…. Còn nữ thần, ừm… anh sẽ nghĩ biện pháp giải thích rõ ràng với cô ấy, mọi người cứ yên tâm, anh sẽ giải quyết chuyện này!
Một đám người nghe xong lời này mới bắt đầu cảm thấy yên tâm.
[Gia tộc] Giọt Nước Nhỏ: Có lẽ nòng nọc cùng Ót đã đến với nhau trong hiện thực, phải không? Bọn em cũng đoán bọn họ vì thế mà cùng nhau biến mất, thế nhưng tộc trưởng anh cũng thật kì lạ, hết lần này tới lần khác mỗi khi bọn họ mất tích anh cũng không có tin tức, còn tưởng rằng anh là nhà mẹ đẻ của một trong hai người bọn họ, đang chuẩn bị uống rượu mừng đi!
Tại Trung thấy những lời này không khỏi toát mồ hồi, tuy rằng không hoàn toàn ăn khớp với sự thật, thế nhưng mối quan hệ các thứ này nọ vẫn là đoán rất chuẩn!
[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: À, theo anh được biết…Nòng nọc thì ra nước ngoài du học, còn Ót thì hình như về nhà mở công ty…
Lời này nói cũng không sai, Tuấn Tú xác thực là ra nước ngoài du học, còn Phác Hữu Thiên… cậu ta thích làm gì thì làm!
Sau khi theo chân bọn họ nói tào lao vài câu, Tại Trung lại nghĩ đến Nữ thần, chuyện kết hôn khẳng định không thể tiếp tục, cho dù nữ thần có muốn gả cho cậu, cậu cũng không dám lấy cô ấy, trong đời thực đã có một đống gút mắc tình cảm, trong trò chơi cậu muốn được yên tĩnh.
[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Nữ thần từ lúc đó có lên trò chơi nữa không?
[Gia tộc] Đông Trùng Hạ Thảo: Đúng rồi, nữ thần cũng mấy ngày rồi không thấy xuất hiện, thoạt nhìn có vẻ cô ấy bị chuyện hôm đó làm tổn thương không nhẹ, nhưng mà bọn em lại không liên lạc được, người duy nhất liên lạc được với cô ấy là phó tộc trưởng lại luôn luôn tránh né, nói cái gì “Không thể nói”… Giả thần giả quỷ!
Tại Trung thở dài, suy nghĩ buổi tối nên tìm Nai con thích ăn bánh hỏi một chút,dù sao nó cũng là bạn bè ngoài đời thực của nữ thần, có lẽ sẽ hỏi thăm được gì đó.
[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Trong thời gian này anh sẽ không thể thường xuyên online, nhiệm vụ bang mọi người cố gắng làm cho tốt,chờ anh xử lý mọi việc xong xuôi rảnh rỗi sẽ lên, nhớ không được lười biếng đâu đó!
Đám người trong gia tộc lại nhiều chuyện hỏi thăm cậu cùng vị tổng tài biến thái kia ra sao,Tại Trung ngẩng đầu nhìn Trịnh Duẫn Hạo đang làm việc, chậm rãi trả lời.
[Gia tộc] Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Có chút bất ngờ.
[Gia tộc] Mềm Mị Mị: Tớ hình như cảm nhận được bầu không khí có chút mập mờ….
[Gia tộc] Cá Hấp: Tộc trưởng, vậy là anh vứt bỏ nữ thần đi làm gay!
[Gia tộc] Đông Trùng Hạ Thảo: Tổng tài và nữ thần tớ đều thích…. Nếu không chơi 3P đi! Như vậy tất cả đều thỏa mãn!
….
Tại Trung nghĩ cùng một đám hủ hóa nói chuyện phiếm quả nhiên không phải là thượng sách, vì vậy nói một tiếng tạm biệt rồi logout.
Vừa thoát khỏi trò chơi ngẩng đầu lên, liền thấy Trịnh Duẫn Hạo ở phía đối diện đang cười như không cười nhìn cậu, nhất thời lông mao toàn thân dựng lên.
“Anh cười cái gì…” Kim Tại Trung tức giận liếc hắn một cái.
Trịnh Duẫn Hạo lại cười: “Không có gì, thấy em vẫn còn ngồi ở đó, im lặng làm việc — đương nhiên, có thể không phải là việc anh thích — nhưng anh cảm thấy như vậy thật tốt. Em vẫn ở nơi anh có thể nhìn thấy, không có rời đi.”
Tại Trung nghe hắn nói xong trong lòng lộp bộp một chút, giống như có dòng điện xẹt qua, khiến cho trái tim đập nhanh không ngừng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT