Thủy Miểu Miểu biết nếu cô không thể tránh thoát, người bị thương là cô.

Liền đơn giản ngồi xuống.

“ Tôi có thể đi tắm được không?” Thủy Miểu Miểu lấy lui làm tiến, nói.

Thẩm Mặc Thần cúi người, hai tay đặt trên người cô, tầm mắt hai người giao nhau, hô hấp đều rơi vào mặt cô.

Thủy Miểu Miểu nhìn anh dò xét.

Sắc mặt anh đang không vui, đôi mắt anh giống như tia X-quang, khiến tâm tư của cô đều bị nắm giữ,

Thủy Miểu Miểu không thích loại cảm giác áp bức này. Cô đẩy anh ra.

Nhưng không được.

Cô muốn chui từ cánh tay anh ra.

Thẩm Mặc Thần nhíu mi, không hờn giận nắm lấy vai cô, hôn lên môi cô, thân thể anh ép xuống.

“Uhm” Thủy Miểu Miểu không đẩy được anh, bị ép nằm ở trên giường.

Thủy Miểu Miểu nhíu mày, cố hết sức đẩy Thẩm Mặc Thần.

Hai tay Thẩm Mặc Thần chống tại trên người cô, từ trên cao, anh nhìn cô, đem sự buồn bực của cô thu vào mắt, tâm giống như bị đè nén, nói: “ Đùng nháo, tôi không thích em như bây giờ.”

Anh bá đạo cô cũng không thích.

Thủy Miểu Miểu không muốn anh tức giận: “ Anh thích ai thì đến chỗ người đó, cần gì đến nơi này của tôi.”

Sắc mặt Thẩm Mặc Thần âm trầm, giọng nói thêm phần lạnh lẽo, ra lệnh: “ Em nói lại lần nữa!”

“ Lý Như rất thích được phục vụ anh.” Thủy Miểu Miểu nói, khẽ rũ mắt, lông mi dài che khuất đôi mắt cô.

Thẩm Mặc Thần âm trầm nhìn cô, không nói gì.

Hô hấp của anh đều rơi trên mặt cô.

Không khí trong phòng yên tĩnh đến kì lạ.

Thủy Miểu Miểu nâng mắt nhìn anh.

Khuôn mặt anh tối lại, anh mắt vẫn đang nhìn cô, trong mắt anh, cô không nhận ra anh đang nghĩ gì?

“ Tôi thật muốn đi tắm.” Thủy Miểu Miểu nói.

“ Em ghen?” Thẩm Mặc Thần đột nhiên hỏi.

Thủy Miểu Miểu cười nhạo một tiếng, nghĩ cũng không nghĩ, nói: “ Ai ghen tị?”

Thẩm Mặc Thần cúi đầu cắn lên môi cô.

Thủy Miểu Miểu kêu lên một tiếng đau đớn, oán hận nhìn anh.

“ Nhớ kỹ, chuyện sau đó, tôi không có khả năng làm với cô ta.” Thẩm Mặc Thần ý vị thâm trường nói.

“Cái gì?” Thủy Miểu Miểu một đầu mờ mịt nói.

Thẩm Mặc Thần cúi người, hôn lên môi cô, bàn tay anh dọc theo váy đi vào bên trong.

Thủy Miểu Miểu nắm chặt tay anh, móng tay đều ghim vào da anh.

Lần làm tình này, anh rất ôn nhu, cùng với lần trên bờ cát rất tương phản, như mưa xuân, muốn đem cô hòa tan.

Thủy Miểu Miểu có chút mơ hồ.

Thẩm Mặc Thần nói chuyện anh không có khả năng làm với Lý Như là có ý gì?

Tại thời điểm cô không tập trung, Thẩm Mặc Thần khẽ nâng chân cô, anh hôn dọc theo đầu gối hướng lên trên.

Tay Thủy Miểu Miểu nắm chặt ga trải giường, lý trí càng bay xa, cô không tập trung suy nghĩ được.

Thật lâu.

Trong đầu cô chợt hiểu.

Thẩm Mặc Thần có ý nói: anh và Lý Như chỉ là đơn thuần.

Vậy nên, anh và Lý Như không có phát sinh chuyện gì?

Trong lòng Thủy Miểu Miểu sinh ra cảm giác khác thường, lông mi run rẩy nhìn về Thẩm Mặc Thần

Thẩm Mặc Thần hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, lông mi của cô khẽ khép lại, trên mặt cô có chút ngứa.

Thủy Miểu Miểu cảm thấy choáng váng, cô cảm thấy mình giống như đang ở ngoài biển, từng đợt va chạm, khiến cô lắc lư, trong tiềm thức cô bám chặt tay anh.

Cô chưa kịp hiểu rõ cảm giác trong lòng mình, đã bị Thẩm Mặc Thần xoay người.

Cô nằm úp trên giường, ánh mắt không thể tập trung, đầu óc trống rỗng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play