Thẩm Mặc Thần nhìn đứa bé. Đứa bé khoảng 7-8 tuổi, từ đôi mắt đến khuôn mặt đều giống anh lúc bé. Đặc biệt, bộ dạng khi đứa bé cười lên rất giống anh.

Anh không nhớ mình có một đứa con trai lớn như vậy.

Cho dù anh có rất nhiều phụ nữ bên cạnh, nhưng anh vẫn luôn giữ mình trong sạch, ngoại trừ lần say rượu ở nước Mỹ, hình như anh và Tư Tư có xảy ra quan hệ thì anh không có người phụ nữ nào khác.

“Cháu là con của chú sao?” Thẩm Mặc Thần nhíu mày hỏi.

Viêm Viêm nhếch môi cười, thu tay vào túi quần, nói: “Dựa vào khuôn mặt của cha, cùng với xét nghiệm DNA, con rất vui được thông báo cho cha: Vào một ngày nào đó mẹ con đã trộm tinh trùng của cha rồi bỏ trốn, cha có thể lựa chọn báo cánh sát đến bắt mẹ. Tuy nhiên, cha hãy căn cứ vào tình hình thực tế của năm đó, khi đó, mẹ vẫn còn trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm mà tha thứ cho mẹ.”

Cách nói chuyện này, Thẩm Mặc Thần thấy thật quen thuộc.

“ Mẹ cháu là ai? “ Thẩm Mặc Thần hỏi.

“ Mẹ con là một người phụ nữ không có đầu óc.” Viêm Viêm nhíu mày, liếc mắt nhìn về phía cửa:” Con đi từ xa đến tìm cha, cha không mời con vào ngồi nghỉ một lúc sao? “

Thẩm Mặc Thần nhếch môi cười.

Cậu bé này rất có ý tứ, anh thực sự yêu thích cậu bé.

Thẩm Mặc Thần mở cửa cho Viêm Viêm vào.

Viêm Viêm ngồi vào sofa, đôi mắt đen của bé đánh giá Thẩm Mặc Thần, vui vẻ nói: “Sau này, con lớn lên cũng sẽ rất đẹp trai.”

Thẩm Mặc Thần nở nụ cười. Anh đi đến tủ lạnh, quay lại nhìn Viêm Viêm hỏi: “Cháu muốn uống một chút rượu cho bớt sợ không? Hay cháu uống sữa nhé?”

“ Cha cảm thấy con sẽ sợ hãi sao?” Viêm Viêm nói.

Thẩm Mặc Thần rót một cốc sữa và mang đến cho Viêm Viêm.

Viêm Viêm nhận cốc sữa liền hỏi: “Cha đã kết hôn chưa?”

Thẩm Mặc Thần tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ, anh dựa lưng vào tủ rượu, hỏi lại bé: “Con có thể tìm được cha thì sao lại không biết cha đã kết hôn hay chưa sao?”.

“Con mất một đêm để truy tìm địa chỉ IP, rồi từ địa chỉ IP tìm được khu nhà của cha. Sau đó, con đi đến đây gặp cô trợ lý của cha thì mới xác định được nhà của cha. Con làm sao mà biết cha có kết hôn hay không? Cha cho rằng con là thần tiên chuyện gì cũng biết sao!” Viêm Viêm uống một ngụm sữa lớn rồi nói.

“ Truy tìm qua địa chỉ IP, con làm sao biết địa chỉ IP nhà cha?”. Thẩm Mặc Thần rất thắc mắc.

Viêm Viêm nhếch môi cười, chân đung đưa, nói:” Cha không phải là Mặc Quân sao? Đó là nam thần của con.”

Lúc này, Thầm Mặc Thần liền biết thằng quỷ nhỏ trước mặt này là ai rồi.

Đôi mắt Thẩm Mặc Thần hiện lên một tia sáng, đôi môi hơi mở ra, nói: “Con là con trai của Thủy Miểu Miểu ”.

“Thật không may, người phụ nữ không có đầu óc kia lại là mẹ của con.” Viêm Viêm cười vui vẻ, đôi mắt tán thưởng nhìn Thẩm Mặc Thần.

Thật đúng là hổ phụ sinh hổ tử, có cùng gen thông minh với anh.

Chả trách, lần đầu gặp mặt, Thủy Miểu Miểu liền tỏ ra phòng bị với anh, lại còn nói chưa từng đi nước Mỹ.

Thì ra, ngày đó ở nước Mỹ, người xảy ra quan hệ với anh là Thủy Miểu Miểu.

Chỉ có điều, ngày hôm đó cũng là ngày cha anh nhảy lẩu.

Anh không kịp thấy rõ cô thì vội vàng dời đi, lúc về cô đã đi rồi.

Vậy mà cô ấy lại sinh cho anh một đứa con trai.

Thực sự rất khó thể tin tưởng, nhưng ngay từ khi nhìn thấy đứa bé, anh liền biết, nó là con trai mình.

Thẩm Mặc Thần tươi cười khiến dung mạo của anh càng thêm sáng chói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play