Cái ngành này nhân viên nhiều nhất, cạnh tranh cũng kịch liệt nhất.

Xong xuôi thủ tục nhập chức, Thủy Miểu Miểu ở tạp chí Hoàn Thần thấy được một bóng dáng quen thuộc.

Hạ Yên, Phó Chủ Biên của bộ phận A tạp chí giải trí.

Lần trước, cô và Thẩm Mặc Thần ăn cơm, xuất hiện cô gái xinh đẹp.

Cô ấy nói biết Hạ Vãn.

Thủy Miểu Miểu phí hết sức chín trâu hai hổ, lên trường cấp 3, tìm trong lịch sử ra được ảnh chụp Hạ Yên.

Các bạn học nhàm chán, thường xuyên bình chọn hoa khôi.

Có một thời, Hạ Yên được con thứ hai trường học, phong nhã hào hoa, nghiêng nước nghiêng thành, quyến rũ động lòng người.

Rất không may, cô ở vị trí thứ nhất, cũng nhìn thấy hình của mình.

Cái bình chọn đáng chết này, cô là người trong cuộc sao lại không biết!

Để cho cô trong lúc vô tình đắc tội một cô gái không ngừng phát triển, hết lần này tới lần khác cô ta còn là cấp trên của cô.

Thủy Miểu Miểu cầm bút đâm đầu của mình, khóc không ra nước mắt.

Sớm biết, cô đã phủ nhận mình là Hạ Vãn.

"Tiểu Thủy, về cô theo tôi. Gọi tôi Sâm Mễ là được rồi." Một người đàn ông gầy gò yếu ớt đi tới nói.

Thủy Miểu Miểu nhìn Sâm Mễ như hoa sen, thật là yêu.

"À." Thủy Miểu Miểu lên tiếng.

Dáng vẻ Sâm Mễ uấn éo lấy từ trong cặp văn kiện ra một trang giấy, nhét vào bàn Thủy Miểu Miểu, hơi nhỏ giọng nói: "Đây là bảng danh sách ngành ta, cô ở tổ A, chúng ta đi theo chị Hạ, tổ A và tổ B cạnh tranh rất kịch liệt, cô tuyệt đối không nên nói chuyện với người tổ B, lộ ra bí mật là tuyệt đối không cho phép, biết không?"

Thủy Miểu Miểu gật đầu.

Văn phòng đấu tranh, cô hiểu được.

"Mặt khác, tổ A chúng ta chia ba tổ, tôi là tổ trưởng của các cô, Băng Băng và anh Kiệt là tổ trưởng tổ khác." Sâm Mễ vểnh tay hoa liên chỉ vào tên trên giấy.

"Vâng, cám ơn anh Sâm Mễ chỉ bảo." Thủy Miểu Miểu tính tình tốt nói.

Sâm Mễ hài lòng cười nói: "Tiểu nha đầu, miệng rất ngọt, được rồi, cô xem trước đi, buổi tối chị Hạ tổ A chúng ta mời ăn cơm."

Thủy Miểu Miểu rùng mình một cái.

Sao cô có loại cảm giác rơi vào miệng cọp.

Buổi tối, tại Yên Vũ Các gần tập đoàn Hoàn Thần

"Chị Hạ chúng ta thật lợi hại, tôi nghe nói, nơi này rất khó đặt chỗ." Băng Băng vuốt mông ngựa nói, ngồi bên cạnh Hạ Yên.

Hạ Yên xinh đẹp cười một tiếng, dao động ly rượu đỏ trong tay, ánh mắt nhìn về phía Thủy Miểu Miểu, nói ra: "Có đồng nghiệp mới đến, đương nhiên phải biểu thị hoan nghênh."

"Cảm ơn chị Hạ. Ly này kính chị." Thủy Miểu Miểu tạo ra nụ cười bình dị gần gũi, giơ ly rượu đỏ lên, sảng khoái uống sạch ly rượu đỏ.

Hạ Yên nhấp ngụm rượu vang đỏ, nhìn như vô ý mà hỏi: "Tôi thấy cô đã 25, vẫn là học sinh, đọc sách muộnsao?"

"Không phải, ở giữa ngã bệnh." Thủy Miểu Miểu hồi đáp.

Hạ Yên như có điều suy nghĩ nhìn Thủy Miểu Miểu một chút.

"Mấy chị em, mấy chị em, tôi vừa đi qua phòng sát vách, bên trong có một cái soái ca, đẹp trai ra độ cao mới, nhìn một chút, hormone liền gia tăng mãnh liệt." Sâm Mễ hưng phấn mà nói.

"Đẹp trai nhiều, chị Hạ, em đi xem một chút." Đồng nghiệp A nói ra.

"Tôi cũng đi, tôi cũng đi." Đồng nghiệp B cũng nói.

Kết quả, một đám người đều qua sát vách nhìn soái ca.

Thế giới hủ nữ, giá trị nhan sắc là hết thảy.

Thủy Miểu Miểu nhìn tất cả mọi người đi, không đi cũng không tiện

Cô không hứng thú đi qua, cửa đống, bên ngoài không nhìn thấy bên trong.

Không biết người nào đẩy cô một cái, cô liền bị ngã vào, động tĩnh rất lớn.

Ánh mắt u sâu của Thẩm Mặc Thần liếc xéo cô, thâm thúy giống như vũ trụ mênh mông, để cho người ta cũng nhìn không ra anh đang suy nghĩ gì

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play