Lê Bảo Y tự hào vì anh trai của mình, chen lấn Thủy Miểu Miểu một chút, lấy tay ngăn trở miệng, nhẹ giọng nói: "Thế nào, anh mình đẹp trai chứ, phụ nữ theo đuổi anh ấy cả đống lớn đấy."

Lê Việt cưng chiều dò xét liếc Lê Bảo Y một chút, đưa nước xoài chuẩn bị xong cho Lê Bảo Y.

Lê Bảo Y lôi kéo Thủy Miểu Miểu ngồi xuống, ôm bụng mình, nói với Lê Việt: "Anh, em không uống, em mặc lễ phục dạ hội có chút chật, ăn cái gì, bụng sẽ lồi ra."

Cô gái bên cạnh Lê Việt hé miệng cười.

Lê Việt nhíu lông mày, không vui nói ra: "Cơm tối em cũng không định ăn sao?"

"Cái kia, anh ấy, tới hay không?" Lê Bảo Y thần thần bí bí hỏi.

"Mau cầm đồ ăn, ăn anh cho em biết." Lê Việt ra lệnh nói.

"Sinh nhật giám đốc anh, ông chủ không tới, quá không nể mặt mũi." Lê Bảo Y hỏi dò.

Lê Việt gõ trán Lê Bảo Y một cái, nói ra: "Mặt mũi là mình kiếm, không phải người khác cho, không ăn cái gì, em rút lui đi."

"Ăn, em ăn còn không được sao?" Lê Bảo Y lôi kéo Thủy Miểu Miểu qua bàn ăn.

"Bảo Bảo, không phải quan hệ hữu nghị sao? Là tiệc sinh nhật." Thủy Miểu Miểu không hiểu hỏi.

"Là ngành anh mình tổ chức hội đồng nghiệp, nói là có thể mang bạn bè người thân đi, càng nhiều càng tốt, biết nhau một chút, quản lí chi nhánh bọn họ thuận tiện làm sinh nhật, anh của mình nói, nói không chừng, ông chủ đẹp đến mức tận cùng của họ cũng tới." Lê Bảo Y hưng phấn nói ra.

Thủy Miểu Miểu minh bạch, trách không được, cô ấy để cô mặc trang phục lộng lẫy.

Lê Bảo Y cầm một cái đĩa giả vờ giả vịt ăn ngon, quay người lại.

Một người đi vội qua, đụng phải cô ấy, đồ ăn rơi vào quần áo.

"Thật xin lỗi." Người kia nói một tiếng, liền chạy mất.

Lê Việt nhìn thấy tình huống bên này vội vàng đi tới.

Thủy Miểu Miểu đi lấy giấy ăn.

Lê Bảo Y làm bộ đáng thương nhìn Lê Việt, không đánh đã khai nói: "Anh, em lại gặp rắc rối rồi."

Lê Việt bất đắc dĩ, cởi áo khoác trên người, phủ thêm cho Lê Bảo Y, nắm tay Lê Bảo Y, nói ra: "Trước cùng anh trở về."

"A." Lê Bảo Y biết mình phạm sai lầm, cụp đầu.

Thủy Miểu Miểu cầm giấy ăn chạy tới.

Lê Bảo Y nói với Thủy Miểu Miểu: "Thủy Thủy, mình trúng chiêu, cậu ở chỗ này ăn trước, chờ mình đổi quần áo rồi đến chiến đấu với cậu."

Lê Việt gõ đầu Lê Bảo Y một cái, ra lệnh: "Đi."

"A." Lê Bảo Y trông mong đi theo Lê Việt rời đi.

Thủy Miểu Miểu nhìn người ở đây cũng không nhận ra, không có Lê Bảo Y, cô cũng không có ở lại, chuẩn bị ra ngoài thông khí.

"Chào em, có thể quen biết em một chút không?" Đối diện đi tới một người đàn ông nói năng ngọt xớt.

"Không tiện." Thủy Miểu Miểu đi ra cửa.

Người đàn ông mặt dày mày dạn đi theo, hỏi: "Em rất xinh đẹp, cho cái tên được chứ?"

Thủy Miểu Miểu bước nhanh vào thang máy.

Người đàn ông nhìn Thủy Miểu Miểu muốn đi, nóng nảy cầm tay Thủy Miểu Miểu, vừa cười vừa nói: "Đừng hiểu lầm, tôi không có ác ý, chỉ là muốn quen biết em một chút."

"Nhưng tôi cũng không muốn biết anh." Thủy Miểu Miểu không lưu một chút chỗ trống, cự tuyệt nói.

Đinh một tiếng, thang máy vang lên.

Một người tóc xoăn, hóa thành yên huân trang xuất hiện.

Cô ta nhìn thấy người đàn ông kia nắm chặt tay Thủy Miểu Miểu, dáng vẻ rất là yêu giấu, tức giận hết sức căng thẳng, cầm túi đánh vào người đàn ông, mắng: "Khá lắm Lý Dũng, tôi biết anh không phải tới tham gia sinh nhật, anh chốn bà đây có phụ nữ bên ngoài, đúng không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play