Làm xong việc lên làm, ngủ xong người nên ngủ. Để Takagi Yuriko tại mình dưới quần dùng miệng phục vụ. Diệp Thần tựa đầu vào thành giường lấy ra điếu thuốc tận hưởng cái cảm giác nhân thê phục vụ trước mặt chồng nàng. Cắm sừng kẻ khác hắn cảm thấy thành tựu không hề nhỏ.
Nhìn vợ mình bị người khác chơi hết lần này đến lần khác Souichiro Takagi cảm giác được mình bất lực, sự tức giận, nhục nhã, nhưng ngay sau đó liền không chút nào bận tâm đến. Chỉ là một cái nữ nhân không tuân phụ đạo để kẻ khác chơi không tính là cái gì, chỉ cần thu phục được Diệp Thần. Dù có đem cả con gái mình đẩy lên người khác giường, hắn cũng đồng ý huống chi là gia tộc mai mối cho người vợ. Ngoài ra có thể từ trước đến giờ hắn chỉ coi nàng là công cụ hỗ trợ hắn làm việc vậy nên khi nàng bị người khác ngủ, hắn cũng sẽ không mấy suy nghĩ nhiều.
“Diệp tiên sinh ngươi cảm thấy Yuriko cơ thể có phải rất tốt chơi hay không? Nếu như chơi đủ, chúng ta có thể tiếp tục bàn chuyện vừa rồi.” Souichiro Takagi không biết xấu hổ nhìn vợ mình cho kẻ khác dùng miệng phục vụ, bông hoa mẫu đơn vốn thuộc về hắn hiện tại đã dính đầy chất dịch của kẻ khác tuôn chảy ra bên ngoài không tài nào khép lại, bỏ qua mấy cái đó hắn vẫn còn tâm trạng bàn đến điều kiện.
“Takagi phu nhân quả nhiên kỹ thuật không tệ, ta cũng cảm thấy vô cùng hài lòng. Lần này nàng như vậy bị ta chơi, hẳn là sẽ mang thai con của ta. Takagi gia chủ ngươi cảm thấy kích thích khi vợ mình bị kẻ khác chơi hay sao? Nhìn ngươi có vẻ không hề giận dữ khi nàng tại trên người ta đung đưa nhấp nhô cái mông, thậm chí bị ta đè ra dùng roi đánh cũng không chút thương xót.” Diệp Thần nhìn Souichiro Takagi không hề tức giận ngược lại còn muốn thu phục hắn không khỏi có chút buồn cười hỏi.
“Chỉ là một cái nữ nhân, Diệp tiên sinh thích tặng cho ngươi chính là. Ngươi cứ tùy tiện chơi, chơi chết đều có thể. Chỉ cần ngươi đồng ý trợ lực giúp ta, để nàng cho ngươi sinh con, thậm chí ngủ cùng bất cứ ai đều được, tùy ngươi bố trí.” Souichiro Takagi bình thản nói. Giống như người bị chơi hoàn toàn không phải hắn đã từng đồng cam cộng khổ phu nhân.
“Chủ nhân… ta không muốn… kẻ khác… ưm… chỉ nghĩ ngươi… ta… muốn nữa… mau đút ta ăn no… chủ nhân…. ưm… chơi ta mang thai… ta muốn cho ngươi sinh con...” Takagi Yuriko đều đau đớn đầy người, hai chân gót ngọc đều run rẩy vẫn cố gắng ngồi lên người Diệp Thần, đem hắn cây côn đâm thẳng vào tâm huyệt tiếp tục khai phá bông hoa đã bị chơi tàn đang ngập trong đống dịch nhầy kỳ lạ bắt đầy nhấp mông theo từng nhịp điệu, tạo ra những âm thanh va chạm dâm đãng trong đêm tối.
“Yên tâm, đồ ta đã sài qua, thì cả đời đều chỉ có thể là của ta, ngươi là ta nô lệ, bây giờ và vĩnh viễn. Souichiro Takagi gia chủ quả nhiên là có tiềm chất hơn người. Cả vợ của mình đều có thể hi sinh cho kẻ khác ngủ. Có thể không từ thủ đoạn như ngươi hiện tại quả thật không còn nhiều.” Diệp Thần cảm nhận Takagi Yuriko phục vụ đưa tay khé nhéo nàng bộ ngực khiến Takagi phu nhân vừa đau đớn lại vừa sung sướng lạ thường cầu xin hắn thộ bạo, bạo hành nàng.
“Diệp tiên sinh quá khen, vợ ta ngươi đều đã ngủ, nếu như vậy ta đã cũng đã thực hiện xong ta lời nói, chúng ta có thể hợp tác được sao? Yên tâm, nếu như nàng thật sự mang thai, ta cũng có thể thay ngươi bên ngoài chịu trách nghiệm, không cần ngươi nuôi. Đảm bảo mọi người không ai có thể biết. Còn nếu như ngươi không muốn đứa trẻ tồn tại, ta có thể bắt nàng uống thuốc phá thai, cũng có thể để bác sĩ cắt đi nàng buồng trứng để ngươi thoải mái tận hưởng không lo lắng, chỉ cần ngươi giúp ta lấy được toàn bộ Nhật Bản quyền nắm giữ là được.”Souichiro Takagi độc ác nhìn mình phu nhân đang dùng nàng hạ thể nuốt ra nuốt vào kẻ khác cây côn bổn tàn nhẫn nói.
“Souichiro Takagi… ưm… ngươi… không phải… ư… con người… chủ nhân… không muốn đáp ứng hắn… ta… không muốn...” Takagi Yuriko tuy tại trong cơn mê loạn phục vụ Diệp Thần nhưng nghe thấy chồng mình nói cũng biến sắc. Mặc dù bây giờ nàng phản lại hắn, nhưng cũng là hắn muốn như vậy, nàng cũng từng sinh con cho hắn, từng giúp hắn leo lên làm gia chủ, không có công cũng có lao. Hiện tại hắn liền muốn đẩy nàng đến con đường tuyệt vọng hay sao.
“Ngươi nói không muốn liền không muốn. Tuy ngươi là ta nô lệ, nhưng ta cũng muốn ngươi sinh con cho ta. Chỉ cần ngươi yêu ta, tín ta, thích ta, sợ ta, ta đảm bảo ngươi an toàn. Cũng có thể ngươi trở thành ta nữ nhân chứ không phải một cái bồn chứa dục vọng.” Diệp Thần đâm sâu vào trong nàng đưa môi hôn lên nàng đôi môi thô bạo đem nàng chơi.
“Ưm… chủ nhân… đau… ta muốn làm ngươi nữ nhân… ta yêu… ư… a… ngươi...” Takagi Yuriko đưa tay quàng lấy cổ Diệp Thần mặc cho hắn tấn công mình hét lên dâm đãng.
Keng, đồ thuần phục Takagi Yuriko đạt tới một trăm điểm. Thu được nô lê tình dục Takagi Yuriko. Từ nô lệ Takagi Yuriko truyền đến mong muốn: “mỗi ngày được chủ nhân bạo hành đến ngất đi.” Mời kỳ chủ thỏa mãn nàng yêu cầu để khóa lại độ thuần phục.
Keng, ký chủ lựa chọn khóa lại. Thu được Takagi Yuriko nô lệ vĩnh viễn thuần phục ngươi dưới quần.
Đem đã ngất đi trong sự sung sướng Takagi phu nhân hiện tại đã là hắn nô lệ tình dục, gọi dâm tục một chút liền là bốn chứa hay nhà vệ sinh. Diệp Thần phủ chăn lên người của nàng tránh Souichiro Takagi tiếp tục nhìn. Dù sao vừa rồi đã cho tên này nhìn free hắn nữ nhân đã là cho hắn chiếm tiện nghi lớn, hắn không thể để mình lỗ vốn được. Khi cô nàng này thuần phục hắn hoàn toàn, thì đã trở thành hắn người, làm sao có thể cho kẻ khác nhìn.
Souichiro Takagi hiểu ý lập tức không tiếp tục nhìn mình người đã từng là vợ đối với Diệp Thần nói: “Diệp tiên sinh ngươi nghĩ một chút Oba sensei là nữ mà tại trong nhóm người nắm quyền định. Chẳng lẽ Diệp tiên sinh không cảm thấy có vấn đề rất lớn ở đây sao?”
Đối với việc nam quyền độc đoán, Souichiro Takagi phản đối việc Korito Oba ở tại trong nhóm nắm quyền. Hắn muốn lợi dụng Diệp Thần để trừ khử kẻ khó điều khiển này. Dám cùng hắn chống đối tuyệt đối không thể tồn tại.
“Không có vấn đề, nàng thích cứ để nàng quyết định. Với lại ngươi cũng không nên nghĩ có thể lợi dụng ta. Giữa chúng ta… chẳng có mối quan hệ hợp tác nào hết cả.” Diệp Thần lập tức lật mặt nói. Muốn hắn cho người khác làm việc, xin lỗi hắn là kẻ phản diện, kẻ phản diện thật thụ chỉ điều khiển kẻ khác, không phải là loại để kẻ khác điều khiển.
“Ngươi… tính lật lọng?” Souichiro Takagi tức giận nói.
“Lật lọng? Ngươi nói cái gì vậy? Ta nói là ngươi đưa nữ nhân của ngươi đến ta trên giường, nhưng là nàng tự mò đến không phải ngươi đưa. Ngươi lấy cái gì nói ta lật lọng?” Diệp Thần mộ dạng lưu manh hỏi.
“Ngươi… Diệp tiên sinh… ngươi không thể làm như vậy. Suy nghĩ một chút, nếu ta đưa cả con gái mình đều đem cho ngươi lên giường thì thế nào? Ngươi thật không muốn?” Souichiro Takagi cắn răng mở miệng hỏi.
“Muốn ta đương nhiên muốn, cầu mà còn không được. Có điều thứ gì ta muốn thì phải tự mà dành lấy, không cần kẻ khác giúp hay cho cũng như bố thí.” Diệp Thần một bộ dạng hờ hững nói.
“Ngươi…” Souichiro Takagi giận dữ nắm chặt tay của mình, không những không chiếm được lợi còn mất cả nắm thóc. Vợ hắn đều chạy theo kẻ khác, cái gì hắn đều không có được.
“Muốn động thủ sao? Ngươi nghĩ kỹ? Ta không ngại nhất chính là kẻ muốn cùng ta đánh.” Diệp Thần vẫn không coi Souichiro Takagi để vào trong mắt, chỉ cần hắn dám ra tay, hắn sẽ trở thành cái xác. Sớm muộn tên này cũng sẽ chết, hắn chẳng qua lười biếng ra tay làm bẩn tay mình mà thôi.
“Ngươi sẽ hối hận.” Souichiro Takagi giận dữ rời khỏi Diệp Thần căn phòng. Hắn có vẻ hiểu rõ mình không phải là đối thủ của Diệp Thần. Hiện tại hắn chỉ có thể nhẫn nhịn, chuyện này lộ ra không chỉ đối với hắn uy tín tại trong lòng mọi người giảm, còn khiến bản thân mất đi lợi thế vốn có. Trở về mình văn phòng, Souichiro Takagi bắt đầu suy tính cho những bước tiếp theo cho kế hoạch của mình.
Thấy Souichiro Takagi rời khỏi, Diệp Thần cũng tính toán ngủ một giấc ngon lành.
“Cộc cộc...” Tiếng gõ cửa phòng hắn lần nữa vang lên.
“Móa, đều chuẩn bị đi ngủ. Tên Souichiro Takagi không lẽ định quay lại đó chứ?” Diệp Thần có chút chán ghét nghĩ.
“Cửa không khóa.” Lười biếng đón khách, Diệp Thần liền hô lớn nói.
“Vậy… ta có thể vào sao?” Giọng nói của cô gái nhỏ vang lên, lập tức khiến Diệp Thần đều mộng.
“Nà ní… vừa ăn xong mẹ, con gái đã đến cửa. Đây không phải là tính tiết mẫu nữ hoa đấy chứ. Ách, không được, để nàng phát hiện mình ngủ mẹ nàng, cô nàng này nhất định sẽ nổi nóng.” Diệp Thần lập tức suy nghĩ thiệt sau. Nếu để nàng phát hiện, Takagi Yuriko thế nào gặp người. Mà tính ra thì hắn là mẹ nàng nam nhân, vậy nàng gọi hắn là cha? Cái này có vẻ không ổn. Cha ngủ con gái mình tuy kích thích nhưng hơi mất nhân tính mà cha dượng và con gái vợ hình như giống bộ phim gì hắn từng xem ấy nhở, không nhớ lắm.
“Nếu vậy thì ta vào được sao?” Saya Takagi khẽ mở miệng đẩy cửa lập tức bị Diệp Thần chặn lại.
“Ấy ấy từ từ đã, ta còn chưa có mặc quần áo.” Diệp Thần lập tức chặn lại cách cửa nói.
“Không cần thiết ta đến có việc, ngươi mặc vào… lại mất công cởi.” Saya Takagi khẽ đỏ ửng mặt tại sau cánh cửa càng nói càng nhỏ.
Diệp Thần đương nhiên nghe thấy liền trêu trọc: “Ngươi nói cái gì mất thời gian cơ? Ta nghe không rõ.”
“Ta...” Saya Takagi mặt khẽ đỏ ửng muốn nói lập tức Diệp Thần liền mở cửa ra đem nàng kéo vào phòng.
Tối hôm ấy, một đêm hoan lạc bất tận, mẫu nữ hoa bị hắn bạo hành đến ngất đi sống lại. Cuối cùng ôm nhau nằm tại hắn trên giường.
“Phù, sáng mai tỉnh lại, các nàng hẳn sẽ ngượng ngùng. Thật muốn biết họ biểu cảm quá.” Diệp Thần nhìn hai nàng ngủ tại hắn hai bên liền có chút bất đắc dĩ. Hai người cứ thế phục thị hắn không nói một lời, giống như đã sớm thông đồng với nhau vậy.
“Cộc cộc...” Diệp Thần định lên giường đi ngủ liền một lần nữa tiếng gõ cửa.
“Ai đấy?” Diệp Thần uể oải nói. Hôm nay thế nào lắm người gõ cửa phòng hắn vậy chứ.
“Ta là Shizuka cùng Alice, có thể vào sao Diệp-kun?” Shizuka giáo y bẽn lẽn nói. Buổi tối hôm nay nàng ngủ một mình, lần đầu tiên ngủ trong biệt thự lớn thế này nàng khá sợ ma nên kéo theo bé gái Alice chạy sang tìm Diệp Thần ngủ nhờ.
“Đương nhiên có thể.” Diệp Thần lần nữa lao ra cửa.
“Ta cùng Alice… á… Diệp-kun… sao lại lôi chúng ta vào phòng tắm vậy?” Shizuka ngốc nghếch cùng Alice bị bất ngờ lôi vào phòng tắm.
“Shizua tỷ tỷ… Alice thấy sợ… Oni-chan nụ cười thật đáng sợ” Alice sợ hãi bám lấy Shizuka.
“Đừng sợ… hắc hắc… đến hôm nay onichan dạy hai ngươi chơi bác sĩ. Đến ta tiêm cho hai người...” Diệp Thần xoa xoa bàn tay đê tiện hướng nanh vuốt đến hai người.
Một lát sau phòng tắm vang ra tiếng kêu của con nít, còn có tiếng rên rỉ dâm đãng, một mùa xuân đang nở tại trong phòng tắm.
“Cộc… cộc...” Tiếng gõ cửa lại vang lên khi Diệp Thần xong việc đem một cái ngự tỷ đầu óc loli cùng với loli đầu óc loli nốt đem ném lên giường.
“Ai vậy?” Diệp Thần nghi hoặc hỏi.
“Ta là Saeko, hôm nay ta mới ngộ ra một chiêu kiếm… ngô… Diệp-kun ngươi...” Saeko vừa lên tiếng lập tức bị lôi vào phòng.
“Không cần nói nhiều, muốn thảo luận kiếm thuật ta trước tiên dậy ngươi đâm kiếm. Muốn học đâm trước tiên phải bị đâm.” Diệp Thần bá đạo đem nàng đè ra trên ghế bắt đầu dạy học.
Saeko liền lập tức bị hắn ăn sạch không còn một mảnh, nàng chỉ đến muốn tham khảo chiêu thức không nghĩ đến bị Diệp Thần dạy song tu luôn.
“Cộc cộc...” Một lần nữa tiếng gõ cửa vang lên sau khi hắn xong việc.
“Ai vậy?” Diệp Thần lau đi mồ hôi ra cửa.
“Ta là… Rei… ta có thể… a...” Rei Miyamoto chưa kịp nói hết lập tức bị lôi vào phòng.
“Diệp-kun ta… ta...” Rei Miyamoto lập tức chưa kịp chuẩn bị liền bị hắn đè ra ăn sạch, nàng chỉ là muốn qua hỏi xem hắn có thấy mọi người không thôi. Thế nào bị hắn đè ra chơi vậy nè.
“Không cần nói… ta sẽ nhẹ nhàng hắc hắc...” Diệp Thần lập tức đem nàng cho bạo đến ngất. Ngươi không phải cũng giống như những kẻ khác tìm đến để ngủ ta sao?
“Cộc cộc…” Một lần nữa tiếng gõ cửa lại vang lên. Đặt Rei Miyamoto lên giường, Diệp Thần liền hướng ra ngoài muốn mở cửa.
“Hắc hắc, còn có cái mỹ nhân nào đến tìm ta sao?” Diệp Thần cầu mong người đến là Korito Oba. Dù sao cũng chỉ còn có nàng. Cô nàng này say rượu không phải tìm đến ta để giải phóng dục vọng đó chứ.
“Diệp sama… ta cảm thấy có chút sợ hãi. Có thể ngủ cùng ngươi sao?” Mở cửa ra, Diệp Thần mặt liền có chút mộng. Kohta mập mạp đứng trước cửa mặt có chút đỏ hỏi.
Binh bốp… hự… vụt… Một màn bạo hành diễn ra sau đó Kohta bị ném ra ngoài cửa.
“Ta rốt cuộc đã làm gì sai?” Kohta khóc không ra nước mắt ôm gối chạy về phòng.
“Móa nó, dụ lão tử chơi gay chán sống.” Diệp Thần nhổ nước bọt quay trở lại phòng lên giường cùng các mỹ nhân.
“Diệp-kun đừng ta mệt mỏi, tìm nàng...”
“Chỗ đó không được… đừng mà...”
“Ta chịu không nổi… chủ nhân...”
“Alice muốn ngủ… Onichan xấu thật đau...”
“Hắc hắc… các mỹ nữ ai cũng không thoát.” Diệp Thần cười xấu xa tại trong chăn liên tục làm chuyện bại hoại đến tận bình minh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT