Trong một túp lều tại Mông Cổ, có một tên thanh niên bẩn thỉu đang nằm bất tỉnh trên giường.Đó là Diệp Thần a, hắn đã nhập vào Xạ Điêu rồi.
Diệp Thần dần tỉnh lại, mọi thứ xung quanh dần rõ ràng trước mắt hắn. Một cô gái đẹp đang ngồi cạnh ghế nhìn hắn.
“Đây là đâu?” Diệp Thần hướng ánh mắt tới cô gái hỏi.
“Ân, ngươi đã tỉnh đâu, đây là Mông Cổ a. “ Cô gái cười trả lời.
“Mông Cổ là ở đâu a.” Diệp Thần gãi đầu hỏi.
“Ngươi ngay cả Mông Cổ cũng không nghe qua sao.” Tiểu cô nương ngạc nhiên. Ngươi có thể nói chưa từng đến đây nhưng không thể nói không nghe qua cái tên chứ.
“Bỏ qua đi, không biết chính là không biết, mà nói chung cũng không cần biết. Quan trọng là tại sao ta lại ở đây a? “ Diệp Thần nhìn cô nương trước mắt hỏi.
“Ta mới không biết được, chẳng qua Tĩnh ca ca thấy ngươi tại cũng lầy trong bất tỉnh liền cứu ngươi về đây.”Cô gái trả lời.
“Ân, là vậy sao”Diệp Thần gật đầu nói.
“Nhà ngươi tên gì a, ngươi là người ở đâu đến à.” Cô gái hỏi hắn. Nàng không thể để một người không rõ tên tuổi ở lại đây đâu.
“Ta tên Diệp Thần a, là người ở…Ở đâu ha ngươi biết sao?” Diệp Thần định giới thiệu mình nhưng hiện tại hắn ngoài cái tên ra phát hiện mình cái gì cũng không biết nha.
“Ngươi sao lại hỏi ta, ta mới không biết a.” Cô gái nhíu mày nói.
“Sao ta không có quá khứ a” Diệp Thần ôm đầu hoảng sợ nói. Cô gái thấy thế cũng khuyên can hắn.
“Không cần vội có lẽ kí ức chỉ tạm thời mất đi thôi à.”
“Ân, cũng đúng thuận theo thôi. Không cần cô nương quan tâm à.” Diệp Thần cười hì hì nói. Bây giờ mặc kệ mình từ đâu đến, cứ vui lên vì đời có mấy khi a. Còn sống không phải tốt à.
“Có lẽ Tĩnh ca ca sẽ biết chút gì về ngươi đâu. Dù sao hắn cũng cứu ngươi về nha.” Cô nương liền lên tiếng nói.
“Ân, cảm tạ a. Cô nương ngươi tên gì đâu?”Diệp Thần liền chào hỏi. Dù sao nói chuyện từ nãy giờ không biết tên nàng quá kì đi.
“Ta tên Hoa Tranh, là công chúa Mông Cổ a” Nàng cười giới thiệu bản thân.
“Ân, Hoa Tranh tên rất hay a, nhưng công chúa là cái gì vậy à?” Diệp Thần tò mò hỏi.
“ Công chúa chính là công chúa a” Hoa Tranh bối rối trả lời. Từ nhỏ đến lớn người ta cũng liền gọi vậy làm gì có ai cho nàng biết nguyên nhân đâu.
“Thì ra là vậy à.” Diệp Thần cũng gật đầu nói.Bỗng nhiên bụng liền reo vang lên khiến hắn có chút đỏ mặt.
“A, ngươi đói a. Ta liền tìm chút cho ngươi ăn đi nhưng trước tiên hãy tắm rửa cái đâu. Ngươi giờ bẩn qua đi” Hoa Tranh cười khẽ nói hắn.
“Ukm” Diệp Thần gật đầu. Bây giờ hắn chính là trên người toàn bùn đất tóc tai bù dù, mặt lấm lem a.
Diệp Thần theo sự chỉ dẫn của Hoa Tranh liền nhanh chóng tăm rửa thay quần áo đâu. Liền chạy ra khỏi, bây giờ hắn chỉ muốn tìm cái gì nhét bụng đâu.
“Ân, mấy vị cô nương cho hỏi có thấy Hoa Tranh công chúa đâu sao” Diệp Thần liền hỏi mấy vị nữ tử đi cạnh đó.
“A, công chúa nàng đang tắm đâu.” Mấy người liền ngốc nhìn hắn trả lời. Trên mặt mỗi người đều há mồm không ngậm lai được à.
Diệp Thần liền không chú ý đến mấy nàng đi tìm Hoa Tranh a. Hiện tại, hắn quen mình nàng, không tìm nàng xin ăn có mà chết đói à.
Mấy nữ thấy vậy cũng không có ngăn cản hắn xông vào xem công chúa tắm a. Bây giờ chính là bọn họ đang ghen tỵ không thời gian quản nhiều.
Hoa Tranh đang tắm trong phòng mình thì một người liền xông đến nhảy đến trước mặt mình khiến nàng giật mình đâu.
“Ân, thì ra là cô gái, làm ta sợ hết hồn đâu. Ngươi là ai a, sao lại xông vào đây đâu?” Hoa Tranh vỗ ngực liền hỏi. Bây giờ nàng không có mặc gì đâu, nếu là đàn ông liền nguy à. Nhìn kỹ lại, cô nương trước mặt này lại đẹp hơn nàng quá nhiều a, khiến nàng ghen tỵ à. Trước đây sao chưa từng thấy qua nàng vậy.
“Hoa Tranh là ta đâu” Diệp Thần lên tiếng nói.
“Ngươi là … Diệp Thần” Hoa Tranh công chúa lập tức nhận ra giọng nói này.
“Ngươi là nữ sao, không nhận ra ngươi cũng rất đẹp à nha” Hoa Tranh cũng cười nói.
Diệp Thần mặt có chút hắc tuyến, sau đó liền cởi quần ra xem một chút. Hoa Tranh cạnh đó lập tức đỏ mặt, đứng hình tại chỗ. Hiện tại, nàng muốn kêu lên nhưng lại không thể kêu à.
“Ta là nam a. Không phải nữ nhân à” Diệp Thần sờ sờ một tý thằng nhóc liền gật đầu khẳng định nói.Thực ra hắn biết rõ giới tính mình đâu, nhưng nàng hỏi vậy, hắn có chút không tiếp thu à.
“Ngươi cút ra…Ngoài” Hoa Tranh rốt cuộc cũng kêu lên. Chẳng lẽ ngay cả giới tính mình ngươi cũng quên sao. Với lại ngươi cởi như vậy trước mặt con gái quá không biết xấu hổ à.
“Tại sao phải ra ngoài đâu?” Diệp Thần mặc lại quần hỏi. Mặt hắn giờ ngây thơ vô số tội đi.
“Ngươi vô lại, xem ta tắm còn không đi ra. Ta muốn giết chết nhà ngươi” Hoa Tranh đỏ mặt gào lên.
“Chỉ xem ngươi tắm chút đâu cần làm căng thế nha” Diệp Thần nhìn chằm chằm nàng nói.
“Còn nhìn ta liền giết ngươi à” Hoa Tranh càng nổi đóa lên nói hắn.
“Ta nói sai sao, chẳng lẽ con trai không thể nhìn con gái tắm sao. “ Diệp Thần liền thà chết không đi. Bây giờ hắn nhìn nàng cảm thấy rất kích thích a, bên dưới đang chào cờ nha. Chỉ thằng ngu mới bỏ đi thôi à.
“Ta …ta..” Hoa Tranh lập tức không nói được nữa. Từ xưa đến nay đã là vậy, nàng cũng không biết à.
“Vậy ta liền nhìn ngươi tắm đi, ân cứ yên tâm từ từ tắm. Ta có thể đợi ngươi tắm xong.” Diệp Thần mặt vô số tội, ra vẻ rộng lượng nói.
“Mặt ngươi sao vậy a, đừng xúc động. Xúc động là ma quỷ. “ Diệp Thần để ý đến nàng bất thường liền nói.
Hoa Tranh mặt lập tức đen lại, vớ bừa mọi thứ xung quanh ném đến Diệp Thần hét lên “Ngươi cút ra ngoài”
Diệp Thần liền né được a. Hắn xoay người đi ra thì quay đầu lại nói.
“Có thể không đi ra sao, cùng lắm lần sau tắm ta cho ngươi nhìn là được. Ta không ngại a, hoặc ta cùng ngươi tắm thế nào. Tắm lần nữa cũng được” Hắn muốn ở lại à.
“Cút” Hoa Tranh hét lên, nàng thực sự muốn giết người à. Nhất định phải giết hắn đâu.
“Ta ra là được còn gì, ân thân hình rất đẹp a” Diệp Thần nói thêm câu liền chạy ra ngoài đâu, ở thêm nữa mấy nữ bên ngoài liền phát hiện bất thường xông vào thì khổ nha.
“Ta muốn giết ngươi” Hoa Tranh cầm một món đồ ném ra ngoài cửa hét lên. Nàng cũng thay quần áo, giờ còn tắm cái gì nữa, chuyện quan trọng là tính món nợ này với Diệp Thần.
Đang thay quần áo, lại một bóng người lon ton chạy vào. Hoa Tranh lập tức đứng hình, hiện tại nàng chính là đang trần nửa người à.
“Ân quên thắt lưng, lúc nãy cởi quần quên buộc. Ngươi tiếp tục.” Diệp Thần cầm thẳt lưng vô số tội nói.Không biết hắn vô tình hay cố ý đâu
“Ngươi…nhà ngươi” Hoa Tranh tức giận phát khóc. Từ bé đến giờ chưa ai đối xử với nàng như vậy a.
“Ân đừng khóc a. Ngươi người ta cũng thấy hết rồi. Nhìn một lần cũng là nhìn, nhìn hai lần cũng là nhìn không phải sao.” Diệp Thần an ủi nàng. (An ủi hay đổ thêm dầu vào lửa vậy cha nội)
Hoa Tranh liền khóc to hơn a. Diệp Thần lúng túng gãi đầu.
“Ta ra ngoài là được, ngươi không khóc nữa. Ta đợi ngươi ở ngoài. Bây giờ bình tĩnh lại đi” Diệp Thần liền chạy ra ngoài nói. Hắn không muốn chết ngập trong nước mắt nàng a.
Hoa Tranh một lúc sau cũng ổn định lại tâm tình, mặc lại quần áo, đem theo thanh kiếm ra ngoài tìm đến Diệp Thần. Nàng đi đến trước chỗ ở của hắn liền xông vào.
“Ân, ngươi khỏe a” Diệp Thần chào hỏi liền ăn một nhát kiếm. Cũng may hắn nhanh nhẹn né được đâu.
“Chuyện hôm nay truyền ra ngoài ta liền giết ngươi” Hoa Tranh uy hiếp hắn.
“Sẽ không…tuyệt đối không nha” Diệp Thần toát mồ hôi nói.
“Ngươi thực sự là con trai sao?” Hoa Tranh nhìn kỹ Diệp Thần hỏi hắn.
“Ngươi không phải đã thấy, chẳng lẽ còn muốn xem thêm à”Diệp Thần lười biếng nói.
“Vô lại, ta mới không muốn a” Nàng lập tức đỏ mặt hét lên. Tên này khiến người ta chán ghét, thậm chí cả nhan sắc cũng khiến nàng ghen tỵ.
Ông trời ơi, tại sao lại để một tên đàn ông đẹp hơn nàng nhiều như vậy chứ. Còn thiên lý sao.
“Ngươi không thấy sao, nhìn bề ngoài cũng biết ta là đàn ông rồi” Diệp Thần khinh bỉ nói.
Hoa Tranh liền lấy tấm gương đồng vứt cho Diệp Thần. Nhìn ngoài nhận ra được mới là lạ đời đấy.Diệp Thần tiếp nhận tấm gương liền nhìn rồi hét lên như gặp ma. Hắn lạii cởi quần ra sờ sờ rồi nói.
“Ân, vẫn còn may quá” Diệp Thần hú hồn, nhìn gương xong hắn liền nghi ngờ giới tính mình đâu. Sờ như vậy cho chắc chắn giới tính à.(Hiện tại, Diệp Thần tóc hóa dài nha, nhìn như Thiên Biến Vạn Hóa nữ nhân vậy)
Hoa Tranh nhìn thấy hành động của hắn liền đỏ mặt tức giận rút kiếm chỉ Diệp Thần.”Nếu ngươi còn để cho ta nhìn thấy thứ đó một lần nữa ta liền cắt nó đi”
Diệp Thần theo bản năng liền che chỗ đó lại.
“Ân, ngươi dữ vậy sau nay ai cưới đâu. Nếu đẹp bằng nửa ta thì may ra. Tuy nhiên vóc dáng rất tốt,mônh cũng rất to tròn” Diệp Thần tai lên cơ thể Hoa Tranh cảm khái nói.
Cảm giác như ánh mắt xuyên thấu quần áo vậy, giống như nàng có mặc hay không mặc quần áo cũng như vậy.
“Tên biến thái, dâm tặc. “ Hoa Tranh tức giận hét lên che lại cơ thể. Đây chính là nỗi đau của nàng a, thua một thằng đàn ông, quá sỉ nhục rồi
“Ân, biến thái là gì a, dâm tặc là cái gì à?” Diệp Thần ngây thơ hỏi.
“Không chấp với kẻ mất trí như ngươi” Hoa Tranh thở phì phò, nàng sợ nếu tiếp tục nàng chính là mất trí theo a.
“ukm tốt đâu, nói cho ta biết nha. Ta nhìn ngươi tắm nếu chẳng may lộ ra ngoài có vấn đề sao?” Diệp Thần liền hỏi.
“Ngươi còn dám nói, nếu như lộ ra một là ngươi chết hoặc ta chết. Nếu không ngươi liền phải cưới ta nha” Hoa Tranh lo lắng nói. Nàng không muốn cưới hắn, nàng là thích Tĩnh ca ca của nàng đâu.
“Ân, tốt a, chẳng may chuyện có lộ ra ta liền chịu chút thiệt thòi cưới ngươi là được rồi” Diệp Thần cười nói như không có việc gì.
“Ngươi biết cưới là thế nào sao?” Hoa Tranh không còn sức để tức giận, chỉ hỏi hắn. Đùa sao, cưới công chúa ngươi còn chịu thiệt thòi à.
“Không quan trọng a, còn sống là tốt” Diệp Thần liền vô tư nói.
Hoa Tranh lắc đầu liền giải thích chút chuyện nam nữ khác biệt cho Diệp Thần a. Nếu không sau này, hắn lại như thế vô tội xem nàng tắm quá mất mặt à. Với lại, nếu Diệp Thần không biết tầm nghiêm trọng vấn đề.
Để lộ ra, nàng chính là vạn kiếp bất phục, làm sao nàng có thể đối mặt với mọi người. Đối mặt với Tĩnh ca ca nha.
Diệp Thần nghe giảng giải cũng hiểu lên đôi chút nha. Lúc này từ ngoài cũng xuất hiện một nam tử đang bước đến phòng hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT