Nhu Mỹ Đình bàn tay đau nhức run rẩy nhìn thấy cái này ma đầu, hắn thế nào lại vào được trường học bên trong? Nghĩ đến tối qua sự tình nàng liền cảm thấy rét lạnh một mảng, con người này là cái người điên, không gì không dám làm. Không sợ kẻ có quyền nhưng sợ kẻ làm liều.

Tiểu tiên nữ Mộ Dung Tiên trong thấy Diệp Thần lập tức ánh mắt đều sáng lên. Nàng cùng Diệp Thần chung đụng bao năm, dù hắn có hóa ra tro nàng cũng tuyệt đối nhận ra đây là nàng lão công. Không sai vào đâu được.

Hoàng Nhất Bảo cùng Vương Nhu Nhu, Nhu Tiểu Băng cũng có chút kinh ngạc nhưng cũng chỉ ngờ ngợ. Cái này nam nhân thật giống như các nàng nam nhân nhưng lại có cái gì đó khác khác, cặp kính với kiểu tóc cùng khí thế này có chút không phải. Người ta là giáo viên, đối với Diệp Thần trình độ học vấn, mấy người cũng không phải không biết.

Xung quanh lớp học sinh cũng bàn tán xôn xao. Dư luận vô cùng ồn ào, cái này điển trai thầy giáo lại dám nói lời như vậy. Không biết ở trong lớp này giáo viên không có quyền lên tiếng sao?

“Ngươi ma quỷ, thế nào lại xuất hiện ở đây?” Nhu Mỹ Đình nghiến răng nói.

Nhu Tiểu Băng cũng nhìn đến Diệp Thần trên thân chờ hắn thừa nhận. Nàng không dám xác định người này rốt cuộc có phải nàng quen biết Diệp Thần hay không? Diệp Thần mà nàng biết hắn không có cận thị, đầu tóc thì luôn không chải chuốt để một cái lãng tử phong cách, không như người này gọn gàng ngăn nắp. Ngoài ra khí thế cùng với nụ cười của người thầy giáo mới này không giống. Cách ăn mặc cũng khác biệt.

“Xuất hiện ở đây? Bạn học Nhu Mỹ Đình chúng ta có gặp qua sao? Hay nói ta từng là khách hàng của ngươi?” Diệp Thần giả bộ ngạc nhiên không quen biết nói. Hắn muốn trêu đùa mọi người một chút.

Hoàng Nhất Bảo cùng Vương Nhu Nhu lập tức đứng hình tại chỗ, cái cách ăn nói xấc xược cùng lưu manh này. Ngoài tên hỗn đản Diệp Thần còn có thể là ai? Thế nào tên này lại đi đeo kính lưu manh giả danh tri thức trốn vào trường học vậy chứ? Rõ ràng hắn ghét nhất là đến trường học không phải sao?

Nhu Tiểu Băng thấy Diệp Thần như vậy không thừa nhận liền lắc đầu thở dài, làm sao có thể chứ. Hắn trình độ học vấn như vậy, làm thế nào vào trong kinh thành trường học làm giáo viên của nàng. Không hiểu sao, trong lòng nàng nghĩ vậy lại có chút chua xót mất mát. Có lẽ từ một phương diện nào đó mong chờ thực tại cải biến khiến nàng đau lòng đi.

“Ngươi nói linh tinh cái gì? Còn không mau thả ra tay ta?” Nhu Mỹ Đình xấu hổ nhìn xung quanh bàn tán muốn hất Diệp Thần tay nhưng cử động đều không được quát.

“Tay ngươi? A xin lỗi, ta còn tưởng là cái rẻ lau đâu.” Diệp Thần lập tức buông tay lấy trong ngực ra một tấm khăn sạch lau tay sau đó liền ném vào trong thùng rác hướng lên bục giảng đi tới.

“Ngươi… ngươi...” Nhu Mỹ Đình bị sỉ nhục liền nghiến răng kèn kẹt. Cái này nam nhân quá ghê tởm rồi. Như vậy hủy hoại nàng thanh danh.

“Các bạn học sinh, ngày hôm nay ta là chủ nhiệm mới của lớp các ngươi. Sĩ số cùng học sinh trong lớp có bao nhiêu cũng không cần báo cáo. Về sau gặp ta có thể chào cũng được, không chào cũng không sao, mọi người đều gọi ta Diệp lão sư. Các người cũng như vậy gọi, còn có câu hỏi gì không?” Diệp Thần ngồi xuống ghế nhìn đám học sinh bên dưới chằm chằm nhìn hắn si mê hỏi.

“Lão sư ngươi… ngươi có bạn gái sao?” Một cái nữ nhân đứng lên hỏi.

“Bạn gái?” Diệp Thần nhìn đến bốn nữ tại bên dưới tự dưng đỏ mặt liền cười một cái đáp.

“Không có, nếu có bạn nào muốn thử một chút thầy trò luyến, cũng có thể. Tất nhiên tình một đêm cũng không sao. Nhưng nếu mang thai lão sư có lẽ sẽ không chịu trách nghiệm đâu.”

“Oa, lão sư thật lưu manh, bất quá ta thích.”

“Đúng vậy, so với Tứ Thiếu Học Đường còn soái, thật là yêu chết ta.”

Chúng nữ lập tức ồ ạt kêu gào.

Nhu Tiểu Băng không hiểu sao trong bụng hiện lên một cái cục tức không thành khí. “Cái nà đánh ghét nam nhân, cùng với tên kia không phải hạng gì tốt, nam nhân càng đẹp quả nhiên càng dâm dê, đê tiện.”

Mộ Dung Tiên liền nước mắt đều dưng dưng vô cùng đáng thương. Nàng đối với Diệp Thần dù là nói đùa cũng tin là thật. Hoàng Nhất Bảo cùng Vương Nhu Nhu an ủi Mộ Dung Tiên trong lòng khinh bỉ cái này Diệp Thần một trận ghê tởm.

“À mà quên nói, muốn cùng lão sư hẹn trước nhớ báo lịch. Nếu không lão bà ta liền phải ghen. Nàng nhưng vô cùng xinh đẹp, ngoài ra cũng là ta yêu nhất lão bà. Lúc đó lão sư không cùng các ngươi chơi cũng không thể trách ta.” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Tiên mau khóc liền mở miệng nói.

Mộ Dung Tiên nghe thấy vậy mặt liền đỏ ửng một hồi ánh mắt có chút nhu tình nhìn Diệp Thần đứng tại trên bục giảng.

“Oa, con tim ta đau quá man, lão sư vậy mà hoa đã có chủ.”

“Nữ nhân nào lại có phúc phận có được mỹ nam như vậy bồi bạn chứ.”

“Lão bà, lão sư hẳn phải rất hoàn hảo.”

“Được rồi, không cần ồn ào. Còn câu hỏi nào khác sao?” Diệp Thần nhìn đám học sinh nữ nhốn nháo hỏi.

“Diệp lão sư, ngươi tên đầy đủ là gì nha? Bao nhiêu tuổi nha? Ta không ngại lão sư có lão bà, ngươi cùng ta hẹn hò có được sao?” Một cái nữ sinh mập mạp không si mê đứng lên hỏi.

“Hầy, mập cô nương, ngươi còn không nhìn lại mình. Diệp lão sư làm sao vừa mắt ngươi.” Đám nữ sinh khinh bỉ những cũng tò mò Diệp lão sư rốt cuộc là ai nha.

“Mọi người chỉ cần gọi ta Diệp lão sư là ổn, lão sư năm nay cũng mới hai mươi một hai hai tuổi. Nếu không muốn gọi Diệp ca ca cũng không sao.” Diệp Thần không khách khí nói.

“Diệp ca ca, Diệp ca ca...” Chúng nữ lập tức nhốn nháo như chợ vỡ.

“Không còn câu hỏi gì, tiết này liền cho các em tự học đi. Còn có ba vị bạn học nữ này theo lão sư ra ngoài một cái.” Diệp Thần cầm phấn viết lên bảng hai chữ tự học liền lười biếng chỉ tam nữ kéo theo ba người ra bên ngoài. Mặc kệ trong lớp học.

“Lão công, ngươi thế nào lại đến trường lãm giáo viên rồi. Không phải lão công rất ghét trường học sao?” Mộ Dung Tiên ngây ngốc nhìn Diệp Thần hỏi.

“Còn không phải vì tiểu tiên nữ ngươi sao? Ta lo ngươi bị người khác bắt nạt, với lại xinh đẹp như vậy lão bà để người khác nhìn, ta còn cảm thấy vô cùng thiệt thòi bản thân đâu.” Diệp Thần nhìn Mộ Dung Tiên đồng phục thủy thủ vô cùng xinh đẹp đáng yêu liền hận không thể lập tức kéo nàng vào khách sạn.

“Có chúng ta tại, ai dám bắt nạt đến Tiên Nhi tỷ tỷ.” Vương Nhu Nhu đưa bàn tay tỏ vẻ mạnh mẽ nói.

“Lão công ngươi không cần lo lắng.” Hoàng Nhất Bảo cũng gật đầu nói.

“Ba cái nữ nhân các ngươi có mạnh bao nhiêu cũng là nữ nhân. Mặc dù đám học sinh trong trường học đêu không phải các ngươi đối thủ. Nhưng đề phòng vẫn hơn. Huống hồ, Tiên Nhu mang thai đi đứng phải cẩn thận tuyệt đối.” Diệp Thần ôm Mộ Dung Tiên vào lòng cân nhắc nói. Trong các lão bà hắn yêu nhất ai, chắc chắn hắn không do dự đáp Tiên Nhi lão bà. Cô gái này đi một bước hắn cũng lo lắng.

“Lão công, ta cảm thấy dạo này mình béo đi ra. Sinh bảo bảo sau khi, nghe nói sẽ bị biến dạng eo, xấu đi. Ngươi sẽ không bỏ ta đó chứ?” Mộ Dung Tiên xoa xoa bụng bảo bảo lo lắng nói.

“Làm sao sẽ, lão công yêu nhất Tiên Nhi lão bà. Dù ngươi có xấu đi, ta cũng yêu nhất ngươi. Đúng rồi, lão bà, ngươi tu luyện đều đã đến Địa cảnh sơ kỳ. Mặc dù có Như Ý Linh Thân bảo vệ, nhưng cũng nên có thêm một chút thần thông. Trở lại lão công giáo ngươi thuật đằng vân cùng thuật ngự thủy. Về sau không sợ lên trời, không sợ xuống biển.” Diệp Thần xoa xoa đầu Mộ Dung Tiên nói. Đến Địa cảnh tự có Linh Khí gia trì, nàng có một số thần thông tăng lên nàng tốc độ, gặp hóa kính cao thủ trở lên, Tiên Nhi cũng có thể giá vũ đằng vân chạy. Dù sao nàng cũng không thích hợp đánh nhau.

“Cảm ơn lão công.” Mộ Dung Tiên mở miệng đa tạ.

“Hừ, lão công dạy ngươi còn cần cảm tạ? Nếu muốn, đợi sinh xong cái này bảo bảo. Ngươi cho ta sinh đứa nữa được không?” Diệp Thần vô liêm sỉ nói.

“Lão công đáng ghét.” Mộ Dung Tiên đỏ mặt nói. Diệp Thần liền cười ha ha một tiếng ôm eo nàng ngửi nàng trên cơ thể mùi hương.

Hoàng Nhất Bảo cùng với Vương Nhu Nhu nghe thấy hai cái này thuật đều cảm thấy hâm mộ nhìn Mộ Dung Tiên.

“Được rồi, không cần hâm mộ. Đợi các ngươi đến Địa cảnh, ta cũng dạy các ngươi. Đưa các ngươi Phượng Thần Quyết bao lâu giờ mới tu đến Phàm Cảnh trung kỳ, chắc chắn lười tập luyện.” Diệp Thần nhìn hai nữ nói.

“Nào có.” Hoàng Nhất Bảo cùng Vương Nhu Nhu không phục nói. Họ không hiểu sao, tu luyện không ra. Tiên Nhi tỷ tỷ hết lần này đến lần khác lại thuận lý thành chương tu luyện mạnh mẽ như vậy, chưa tính trong Thiên Đạo Trường học các tỷ tỷ, các nàng tu luyện cũng chỉ kém Tiên Nhi tỷ tỷ một chút.

“Còn không có, Tiểu Bảo xuất ngày chăm sóc hoa cỏ. Còn Nhu Nhu ngày nào cùng tại Thần Uyển bên trong làm cái không đàng hoàng sự, cho là ta không biểt.” Diệp Thần lườm hai nàng nói. Hai nữ nghe vậy liền đỏ mặt một hồi.

Thực chất cũng không tính tại hai nàng, Mộ Dung Tiên từ căn cơ đều được Diệp Thần tẩm bổ chăm sóc tỉ mỉ, thêm nữa nàng là thể chất đặc biệt. Còn cùng Diệp Thần hằng đêm song tu, mà cả lo khí lần đầu tiên của hắn cũng là nàng phá. Ngoài ra, ngốc có ngốc phúc, nàng ngốc như vậy vấn đề suy nghĩ đều chỉ có hắn cùng bảo bảo, tu hành tốc độ đương nhiên nhanh.

“Lần tới, ta cho hai người luyện chút đan dược đột phá. Còn nữa Tiểu Bảo, Nhu Nhu các ngươi tính toán khi nào sinh cho ta cái bảo bảo đây. Diệp gia chỉ còn mình ta là con trai. Nhất định muốn khai chi tán diệp.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói.

“Hừ, ta còn nhỏ. Ngươi làm ta lớn cái bụng. Ta cáo cảnh sát nhốt ngươi.” Vương Nhu Nhu mới mười năm, mười sáu tuổi đỏ mặt chu miệng nói. Nàng ham muốn so với nữ nhân khác đều lớn nhưng tuyệt đối chưa muốn làm mẹ.

“Lão công, ta… ta còn chưa muốn mang thai.” Hoàng Nhất Bảo cũng lắc đầu. Nàng vừa mới khôi phục nữ nhân danh phận, không nghĩ đi làm mẹ người ta.

“Thật là không biết lão công ý tốt. Không biết mang thai sớm hiện tại là mốt sao?” Diệp Thần khổ não mặt không đổi sắc nói.

Ngoài Mộ Dung Tiên thiên thiên ngốc tán thành Diệp Thần ý tưởng, hai nữ mắt đều trợn tròn, từ bao giờ mang thai sớm thành mốt vậy. Ngươi ngủ trẻ vị thành niên còn chưa bị bắt đi tù còn may, còn muốn làm người ta cái bụng phình ra?

“Lão công, tối nay ta mời Tiểu Băng muội về nhà ăn cơm. Ngươi nhất định muốn tham gia nha, ta muốn để nàng bất ngờ lớn. Với lại hình như Tiểu Băng tỷ cũng mang thai thì phải, ngươi cho nàng bắt mạch nha. Nàng là ta bạn thân đâu.” Mộ Dung Tiên nắm tay Diệp Thần năn nỉ nói. Nàng trước theo Diệp Thần học y qua, nói đúng lớn là Diệp Thần dạy Vương lão gia tử, nàng là học cùng.

“Ách, tất nhiên tất nhiên.” Diệp Thần có chút có tật giật mình giống như bị bắt gian tại trên. Hắn làm lớn bụng bạn thân lão bà nha.

“Lão công ngươi sao vậy, giống như ngươi làm Tiểu Băng muội lớn bụng không bằng.” Mộ Dung Tiên trêu trọc một cái không nghĩ tới trúng Diệp Thần tim đen.

“Ách, lão bà nếu thật như vậy ngươi không giận?” Diệp Thần nghi hoặc hỏi. Mặc dù lão bà chưa từng hỏi hắn về nữ nhân, nhưng không có nghĩa là cho phép hắn làm lớn người khác cái bụng. Dù sao vấn đề này vẫn là để Tiên Nhi sinh xong sau khi rồi mới làm. Hiện tại hắn phá vỡ hắn đặt ra điều kiện. Hắn sợ nàng sẽ tức giận.

“Làm sao sẽ nha.” Mộ Dung Tiên nghi hoặc, mặc dù trong lòng có chút không thoải mái nhưng cũng không quá lớn. Hoàng Nhất Bảo cùng Vương Nhu Nhu sắc mặt liền có chút đen lại, cái này nam nhân ra ngoài vài ngày liền đem về vài cái nữ nhân, ít nhất họ còn chưa có thai, giờ thì tốt rồi đứa bé cũng làm ra đến.

“Thật ra… Tiểu Băng nàng đứa con trong bụng… là ta làm lớn. Ách, chỉ là vô ý, không có cố ý.” Diệp Thần ái ngại nói. Đều là do hệ thống gây ra nha. Hắn vốn chỉ tính làm cái một đêm.

“Nam nhân không một cái tốt. Làm xong liền kêu cái sự cố.” Vương Nhu Nhu khinh bỉ nhìn Diệp Thần nói.

“Thật sự là cái sự cố nha. Thiên Thiên cũng mang thai rồi.” Diệp Thần gãi gãi đầu nói.

“Cả Thiên Thiên tỷ cũng mang thai? Bị ngươi tai họa nữ nhân thật nhiều, mau khai còn có ai nha?” Tam nữ tức giận nói. Cái này nam nhân chính là ngựa giống.

“Ách, không còn, không còn, tạm thời chỉ có vậy.” Diệp Thần lắc đầu nói.

“Không được, ta nghĩ sinh cái em bé.” Vương Nhu Nhu lập tức chạy tới muốn cởi Diệp Thần khóa quần.

“Ấy, ấy các ngươi làm cái gì vậy? Lão bà cứu ta nha.” Diệp Thần cầu cứu nhìn Mộ Dung Tiên đứng yên bên cạnh.

“Lão công ngươi không phải thích làm lớn bụng nữ nhân sao? Ta không quản.” Mộ Dung Tiên lạnh lùng nở nụ cười nói.

“Nào có, nào có. Lão bà ngươi không phải giận ta chứ? Ta biết chúng ta đã thương lượng để sau khi ngươi sinh, nhưng mà hoàn toàn là vô ý nha.” Diệp Thần mở miệng nói.

“Lão công, ngươi đối xử không công bằng, các tỷ muội chỉ muốn đòi sự công bằng thôi.” Mộ Dung Tiên có chút ghen tuông nói.

“Được rồi, đừng náo. Lần sau, ta sẽ chú ý không làm lớn các nàng cái bụng được chưa? Nữ nhân các ngươi thế nào chỉ biết bắt nạt ta.” Diệp Thần ủy khuất nói.

Ba người khinh bỉ một hồi, bắt nạt ngươi cái gì. Đều là ngươi tự chuốc lấy. Huống chi người sung sướng còn không phải ngươi. Diệp Thần kể lại Nhu Tiểu Băng coi hắn làm trai bao cho ba người nghe. Tất nhiên là hắn kể hắn bị Nhu Tiểu Băng dùng tiên cưỡng bức đời trai, không đời nào thừa nhận, hắn lợi dụng người khó khăn lúc. Nam nhân tất nhiên phải biết ném đá giấu tay, thủ đoạn hay cũng phải tỏ ra mình là người bị hại.

”Lão công ngươi thật đáng thương, bị người khác cương bức.” Mộ Dung Tiên lập tức muốn khóc nói.

“Lão bà đừng khóc, ảnh hưởng đứa trẻ phát triển.” Diệp Thần an ủi nàng nói.

“Tốt, ta không khóc.” Mộ Dung Tiên nghe lời, nàng hoàn toàn tin tưởng Diệp Thần lời nói. Chỉ có Hoàng Nhất Bảo cùng Vương Nhu Nhu là không tin, tên này nào có yêu ớt như vậy. Rõ ràng được lời còn giả bộ đáng thương.

“Lão công, ngươi còn định gạt nàng đến bao giờ?” Hoàng Nhất Bảo mở miệng hỏi.

“Không biết, chẳng qua cảm thấy gạt nàng như vậy, rất thú vị.” Diệp Thần cười đùa nói.

“Nàng biết ngươi gạt nàng, còn lừa nàng tiền cùng thân. Còn không hận chết ngươi.” Vương Nhu Nhu khinh bỉ.

“Nữ nhân muốn thân nàng cùng tiền của nàng, còn tâm của nàng đương nhiên muốn vừa thả vừa câu. Như vậy mới là thú vị. Nhu Tiểu Băng này khác với các ngươi, nàng là đóa hoa sen chưa nở. Đến thời khắc đẹp nhất, ta cũng sẽ đem nàng cất vào trong túi mình. Giờ ta cùng nàng đang chơi một cái trò chơi.” Diệp Thần mở miệng nói.

“Trò chơi?” Hoàng Nhất Bảo thắc mắc.

“Một cái tình yêu trò chơi. Nàng muốn cùng ta tạo ra một cái hạnh phúc giả gia đình. Trong trò chơi này không có luật lệ, chỉ là ai yêu đối phương trước, thì người đó thua. Ta muốn xem nàng trước tiên yêu ta, hay là ta trước tiên yêu lên nàng.” Diệp Thần thở dài đáp.

“Lão công ngươi tuyệt đối không được phép khi dễ Tiểu Băng, nếu không ta không để ý ngươi.” Mộ Dung Tiên nhắc nhở nói.

“Ta sẽ không phụ nữ nhân không phụ ta. Các lão bà, các ngươi vào lớp học nha. Nhớ không để nàng biết, ta cùng các ngươi quan hệ, còn có cả xưng hô tại trường gọi Diệp ca ca liền được.” Diệp Thần nhắc nhở liền đem ba nữ đi vào lớp nói.

Vào đến cửa lớp, Diệp Thần trở lại bàn học giáo viên. Ba nữ cũng trở về mình vị trí. Đúng lúc này, liền có một tiếng điện thoại đánh tới hắn điện thoại bên trên. Diệp Thần mở lên điện thoại đặt vào tai nghe cái này số điện thoại lạ.

“Alo...” Diệp Thần mở miệng chào hỏi.

“ n, Diệp Thần bên đó phải không?” Đầu dây bên kia vang lên một tiếng lạnh lùng.

“Là.” Diệp Thần ánh mắt có chút lạnh. Hắn cảm thấy sự bất thiện trong lời nói.

“Ta đang cầm trong tay nữ nhân ngươi yêu thích. Nếu như không muốn nàng bị người khác làm gì… thì ngươi lên tìm đến chúng ta trước khi quá trễ. Nàng xinh đẹp như vậy, các tiểu đệ ta đều không đợi được.” Giọng nói không phân rõ nam nữ lên tiếng.

“Nữ nhân của ta? Ai vậy chứ? Ta nữ nhân nhưng mà có rất nhiều.” Diệp Thần mở miệng lạnh lùng hỏi. Hắn đã có sát khí, động đến nữ nhân của hắn, còn gọi điện khiêu khích, chán sống?

“Ngươi thật là vô tình nha, sở cảnh sát bên trong nữ cảnh sát cùng ngươi tầm hoan, ngươi liền đem nàng quên rồi sao?” Giọng nói bên kia cười khinh bỉ nói.

“Ngươi nắm giữ nàng thật sao?” Diệp Thần ánh mắt liền trở nên sắc bén lạ thường. Hắn hiện tại xác định người bị bắt cóc, xem ra Huyền Tâm cảnh hoa bị người đem bắt. Cô gái này đường đường là cảnh sát lại bị bắt cóc, thật là có chút phi lý.

“Không tin? Muốn nghe giọng nói của nàng sao? Được, nhưng đợi một chút, đem nước đến tạt nàng tỉnh.”

Ào… tiếng nước tạt vào người Huyền Tâm, cùng với tiếng ho sặc nước của nàng vang lên.

“Nữ nhân này mê người như vậy, để nam nhân khác ngủ ngươi nỡ sao? Tất nhiên chỉ cần ngươi tham gia ta một cái tìm kiếm trò chơi. Ta đương nhiên trước thời gian kết thúc không để ai chạm nàng. Tất nhiên nếu như không đồng ý cả giọng nói của nàng, ngươi cũng đừng nghĩ nghe thấy.” Giọng nói cười vang trả lời, dường như vô cùng hứng thú.

“Trò chơi? Ngươi là đang đùa với lửa đấy?” Diệp Thần ánh mắt lóe lên sát khí nói. Huyền Tâm thân thể đã giao dịch cho hắn, hắn đương nhiên không để nam nhân khác hưởng.

“Ngươi chơi vẫn là không chơi?” Giọng nói bên kia lớn tiếng lạnh lùng nói.

“Nghe giọng nàng trước. Dù sao không đúng người, ta đồng ý ngươi làm gì.” Diệp Thần lạnh lùng nói.

“Được.” Giọng nói bên kia thoải mái đáp ứng. Huyền Tâm lúc này cũng vừa mới tỉnh, mắt cùng chân tay bị trói khiến nàng cảm thấy không thoải mái cùng nhức đầu, vừa rồi ở trên phố ghi giấy phạt, tự dưng bị một người tấn công đánh ngất. Nàng giờ vẫn chưa sắp xếp được mọi chuyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play