Diệp Thần vứt cho Thanh Lam một tờ khế ước nói.

"Nhỏ máu lên đi"

Người thay hắn làm việc tuyệt đối không thể phản bội hắn a. Hắn ghét bị phản bội đi. Mà khế ước này chính là một thủ đoạn của người Tu Thần trong thu thập tay chân à.

Thanh Lam nhìn văn tự kì lạ trên khế ước, liền nhỏ máu lên bên trên. Lập tức, khế ước hoá thành một mảng quang hoàn chui vô lão nàng.

Nàng cảm nhận được sự sông của mình gắn liền với Diệp Thần. Thậm chí, nằm trong một ý niệm của hắn.

Diệp Thần cũng có sự liên kết với nàng a.

"Ngươi đã cảm nhận được đi" Diệp Thần quay đầu ra nói.

"Ân, chủ nhân" Thanh Lam gật đầu. Nàng rất nhanh thay đổi xưng hô lẫn thái độ a. Sát thủ rất nhanh thích ứng à.

"Ta liền gọi ngươi là Thanh Nhi đi" Diệp Thần lên tiếng nói.

"Thanh Nhi ra mắt chủ nhân" Thanh Lam cũng nhỏ nhẹ nói.

"Cho ta biết chút thông tin về ngươi nào." Diệp Thần hỏi.

"Ân, ta tên Thanh Lam, từ nhỏ liền lớn lên tại tổ chức, năm nay đã 16 tuổi. Cảnh giới là Minh kính đại viên mãn. Số đo ba vòng liền là A, B, C. Mong ngài giúp đỡ." Thanh Lam khai báo đầy đủ.

Nàng thấy Diệp Thần ánh mắt như vậy tia nàng ngực liền bổ xung số đo ba vòng.

Diệp Thần gật đầu, nữ nô này còn nhỏ tuổi lão bà hắn nhưng cũng đẹp đi S cấp mĩ nữ, tuy nhiên vẫn thua xa lão bà hắn lúc 16. Đã thế cũng hợp chuẩn làm người hầu đâu.

" Ngươi có biết tại sao ta tha chết cho ngươi chứ Thanh nhi" Diệp Thần tiếp tục nói.

"Không phải ngươi thấy Thanh nhi đáng thương sao." Thanh Lam thành thật nói. Nàng cảm giác như vậy đi.

"Ngươi quả thực đáng thương nhưng điều này chỉ một mà thôi, vẫn còn ba điều nữa nha" Diệp Thần gật đầu nói.

"Mời chủ nhân khai sáng" Thanh Lam lập tức tò mò.

"Thứ nhất ngươi chưa từng giết người đi" Diệp Thần cảm nhận được trên người nàng không có mùi sát khí. Với lại một tờ giấy trắng vẫn dễ đào tạo hơn.

Thanh Lam gật đầu, tại tổ chức không qua 15 tuổi đều phải tiếp tục huấn luyện. Nàng cũng cách đây vài hôm mới 16 tuổi đi nên theo dõi thu thập thông tin Diệp Thần làm nhiệm vụ đầu tiên.

"Thứ hai, ngươi là Minh Kính cảnh giới." Diệp Thần nói tiếp. Hắn không cần một tên trói gà không chặt đi.

Thanh Lam cũng tán thành. Mặc dù tại tổ chức minh kính rất nhiều. Nhưng nếu so sánh với thế giới quả thực mỏng đến đáng thương à.

" Thứ ba quan trọng nhất, ngươi nhan sắc chính là được đi, ngoài ra ngươi vẫn còn trong trắng" Diệp Thần cười dâm tặc nói.

Hắn vừa nãy sờ vào bên trong nàng liền biết a. Dù sao hắn cũng có hai lần kinh nghiệm khai thông đường hầm đi.

Thanh Lam đỏ mặt cúi đầu. Thực chất sát thủ được huấn luyện rất kỹ về chuyện nam nữ a. Vì bọn họ sẽ sẵn sàng hi sinh bản thân để đổi lấy thông tin cũng như cơ hội tiếp cận mục tiêu.

Nhưng nàng chính là khôn khéo tránh thoát a. Bằng vào vẻ đẹp của mình, nàng liền quyễn rũ vài tên Nhân Bảng tổ chức.Bọn hắn liền phun cho nàng tài nguyên tu luyện và ra mặt giúp nàng lo chuyện à. Không ai nghĩ tới cùng một chuyện nàng hứa với rất nhiều người à.

Đổi lại nàng hứa cho hắn trinh tiết cho bọn hắn năm mười sáu tuổi. Hắn cũng không thể làm gì vì nàng mang cái chết ra uy hiếp đi.

Sau khi sinh nhật mười sáu tuổi, liền cần thực hiện lời hứa. Lúc này, bọn hắn cũng phát hiện nàng lừa đảo rất nhiều người trong tổ chức nhưng do nàng đã vào được Minh Kính đại viên mãn nên không ai dám ý kiến.

Với lại nhiệm vụ đầu liền là theo dõi Diệp Thần nên cũng chưa có dùng lấy ra đổi thông tin đâu. Thậm chí nụ hôn đầu liền như vậy cho không Diệp Thần.

"Ngươi biết phải làm sao đi" Diệp Thần hôn nhẹ nên môi nàng nói.

"Ân" Thanh Lam lập tức giúp Diệp Thần cởi áo. Dù có học qua nhiều tài liệu nhưng lần đầu vẫn rất vụng về đâu.

Diệp Thần không chịu nổi nữa a. Dù sao, lúc nãy chuẩn bị giết người hắn liền mắt cả buổi được không, rất buồn chán đi. Hiện tại, Linh Nhi đang giúp lão bà Tiên Nhi đột phá không thể giúp hắn giải quyết à.

Hắn lao vào xé quần áo của Thanh Nhi ra. Hắn muốn biết rốt cuộc đồ lót của sát thủ là như thế nào đâu, màu gì a. Lúc nãy sờ qua không có xem qua.

Tiên Nhi Lão bà hắn chính là mặc loại lớn a. Từ trong ra ngoài đều do hắn chọn cả. Bộ nào kích thích hở nhiều một tý liền chọn thôi.

Còn Linh Nhi lão bà thì chính là không mặc gì đâu. Nàng chính là không thích mặc, nàng nói mặc như vậy ngực sẽ nhỏ đâu. Hắn cũng không có nói không thích ngực nhỏ được không.

Chẳng mấy chốc, Thanh Lam trên người còn mỗi bộ đồ lót.

"Ân, trắng tinh khiết a, còn tưởng đen huyền bí đâu" Diệp Thần lẩm bẩm. Nhìn Thanh Lam bây giờ rất kích thích hắn.

Nàng họi là hở chỗ cầm hở và che chỗ cần che à. Với lại màu trắng không phải màu của sự tinh khiết sao.

Hắn hôm nay mặc đồ trắng a. Đã thế hắn cũng rất....TINH...khiết được không.

Vậy nên để hắn cho nàng thêm TINH khiết từ trong ra đến ngoài đi nha.

Diệp Thần lao vào, vẫn như mọi khi thô bạo mạnh mẽ không biết thương hoa tiếc ngọc.

Trên bộ cánh trắng tinh khiết( đồ trong) lập tức xuất hiện nhưng giọt máu đào thấm lên. Thanh Lam cũng hét lên một tiếng báo hiệu sự trưởng thành của người con gái.

Diệp Thần không dừng lại, tiếp tục tấn công mạnh mẽ. Tử Hà cắn răng chịu cơn đau đớn. Cảnh xuân rập rờn khắp nơi. Hết trên giường lại dưới đất, nhà tắm, phòng khách, vườn đào,...

Tiếng kêu lên thất thanh đầy khiêu gợi, kiều diễm vang vọng khắp mọi chỗ nhà của Diệp Thần mãi cho đến tận sáng sớm mới kết thúc.

Diệp Thần đã thành công vượt mức trong việc làm cho Thanh Lam càng thêm TINH khiết a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play