Diệp Thần cuối cùng cũng tìm được số điện thoại của đại tiểu thư Diệp Tư Tình. Hắn liền bắt máy gọi.

"Alo, có phải Diệp tiểu thư sao."

"Alo, Ngươi là..."

"Ta là Diệp Thần, ngươi cũng biết đi. Chính là cái lần đó bán thuốc."Diệp Thần nói, dù lần trước không lưu tên, nhưng Diệp gia đã mò tới tận cửa cũng đã điều tra qua hắn đi.

"A, là đại ca ca." Nàng thực sự vui mừng, đây là cuộc điện thoại nàng mong chờ cuối cùng hắn cũng gọi cho mình.

"Ta có chút việc cần ngươi làm, yêu cầu ngày đó, ngươi cũng không định nuốt không chứ?" Diệp Thần nói.

"Ta nào dám, đại ca ca, ta chắc chắn sẽ giúp ngươi làm tốt, ngươi có việc gì cứ việc nói." Diệp Tư Tình nói chắc như đinh đóng cột.

"Không phải chuyện gì lớn, ta cần ngươi giúp ta...."Diệp Thần bất đầu nói.

"Ân, đại ca ca chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện đi, như vậy cũng có thể giúp ngươi tốt hơn đi, gặp ở quán xyz nha, không gặp không về." Diệp Tư Tình ngắt lời rồi tắt máy, nàng thực sợ hắn sẽ từ chối gặp nàng.

"Không cần thiết...alo..alo.." Diệp Thần thực sự có chút đau đầu, cô gái nhỏ này rốt cuộc toan tính gì đây.

Diệp Thần thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.

"Lão công ngươi đi đâu vậy?" Mộ Dung Tiên tò mò hỏi.

"Ta có hẹn với mỹ nữ, ai bảo chồng ngươi soái vậy đâu, để cho mỹ nữ đuổi ngược." Diệp Thần thở dài nói.

"Lão công ở nhà không cho ngươi đi ăn vụng,nếu không ta mới không cho ngươi đi đâu." Mộ Dung Tiên liền nhà vào lồng ngực ôm chặt Diệp Thần nói.

"Lão bà, ta không đi mỹ nữ kia sẽ đợi mãi không về." Diệp Thần tiếp tục đùa bỡn lão bà.

" Ta không quan tâm nàng ta, ngươi là lão công của ta, không ai được cướp đi." Mộ Dung Tiên ôm chặt nói.

Nàng rất sợ mất đi hắn, với tài năng thực lực của hắn, rất dễ bị mĩ nữ đuổi ngược, với lại một mình nàng thực sự không đáp ứng nổi nhu cầu của hắn đi.

"Lão bà, ngươi yên tâm, ta chỉ ra ngoài nhờ người ta làm ít việc đâu, sẽ không có ngoại tình đi." Diệp Thần xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng. Lão bà hắn thật dễ lừa gạt đi.

"Ngươi nói thực sao?" Mộ Dung Tiên ngây ngốc.

"Thực, lão công sẽ không lừa ngươi."Diệp Thần mặt dày nói. Cái gì mà không lừa gạt, ngươi chính là vừa lừa gạt con gái nhà lành xong.

"Ngươi đi nhất định phải về sớm, nhớ phải giữ lấy tấm thân này nha."Mộ Dung Tiên thả Diệp Thần ra nhưng vẫn không có yên tâm căn dặn.

Diệp Thần gật đầu đồng ý. Giữ lấy tấm thân này, lão bà ngươi đùa sao, ta là đàn ông, có gì để mất chứ. Ta say ngươi như vậy, đâu có lý gì tìm cái tiểu tam đâu, ngươi đừng lo xa quá đi.

Diệp Thần cũng bắt xe lên thành phố, thực sự không tiện, nhất định phải mua cái xe đi, nếu không mỗi làn đi đều phải bắt xe quá không tiện lợi.

Một lúc lâu sau, hắn cũng đã đến được địa chỉ hẹn. Diệp Thần bước vào quán, nhìn thấy được Diệp Tư Tình từ xa hắn bước nhanh tới.

"Diệp tiểu thư, để ngươi đợi lâu đi." Diệp Thần vỗ vai nàng từ đằng sau nói.

"A, đại ca ca, không lâu, không lâu, ta cũng chỉ mới đến."Diệp Tư Tình nói, hắn thực sự đến,không uổng công nàng đợi.

Thực ra nàng đã đến được hai tiếng rồi, không thấy hắn tới nàng cũng không dám gọi điện vì sợ làm phiền hắn, càng không dám ra về vì sợ hắn sẽ tới đi.

"Diệp tiểu thư, bây giờ chúng ta bắt đầu nói chuyện đi."Diệp Thần ngồi xuống nói.

"Đại ca ca, ngươi không cần vội, uống chút gì đã, ngươi cũng không cần gọi ta Diệp tiểu thư nghe rất xa lạ a vẫn là gọi Tư Tình tốt."Nàng nói, nàng không muốn cuộc hẹn này cứ như vậy kết thúc.

"Ân, như vậy cũng được đi." Diệp Thần gật đầu, đi xa cũng nên uống chút gì đi. Hắn gọi phục vụ cho cốc cà phê, Tư Tình thì uống nước hoa quả.

"Bây giờ ngươi có thể giúp ta đi." Diệp Thần nói.

"Ân, có thể đại ca ca, ngươi cứ nói." Nàng cảm thấy có chút mất mát. Ngươi gặp ta thực sự chỉ vì có việc sao.

Diệp Thần nói lại sự việc của mình cho nàng.

"Đại ca ca, ngươi yên tâm ta có thể giúp ngươi. Ngươi còn việc gì cần ta làm giúp sao." Nàng vỗ ngực nói.

"Đã hết, ta và ngươi ân tình cũng trả xong không ai nợ ai."Diệp Thần đứng lên định quay người.Lão bà hắn dặn hắn về sớm.

"Đại ca ca, ngươi đợi đã."Diệp Tư Tình ngăn lại.

"Có việc gì sao?" Diệp Thần có chút khó chịu, cô gái nhỏ này ba lần bảy lượt làm trễ thời gian của hắn đi, rốt cuộc có vấn đề gì. Ta dùng thần thị chi nhãn thử chút xem.

"Keng độ thiện cảm 85 yêu, kí chủ số rất đào hoa đi.”

Abc xyz cái này đùa sao, ta và nàng mới lần thứ hai tiếp xúc đi. Mỵ lực bổn soái ca cũng quá trâu bò chứ. Đây gọi là nhất kiến chung tình trong truyền thuyết sao.

"Đại ca ca, chúng ta giao du đi. Ta thicwj đối với ngươi vô cùng yêu thích." Diệp Tư Tình mặt cực kỳ đỏ, lấy hết can đảm nói ra, cũng may quán đã sắp tan tầm nên không có ai nếu không thì nàng muốn tìm cái lỗ để chui vào đi. Nàng cảm thấy nếu bây giờ không nói sẽ không còn cơ hội nữa.

"Tư Tình, ta đã có lão bà ở nhà vậy nên..."Diệp Thần từ chối, hắn đúng là miệng quạ đen, vừa mới trêu lão bà, hiện tại liện ứng nghiệm lên. Lão bà nói đúng đàn ông bây giờ phải biết giữ mình.

"Ngươi nói dối ta."Diệp Tư Tình phản bác lại.

"Hả? Ta rất giống nói dối sao?” Diệp Thần có chút không tiếp thu, ta lừa ngươi khi nào, sao ta không biết.

"Ta đã điều tra ngươi đi, ngươi chưa từng có kết hôn qua." Diệp Tư Tình nói tiếp.

"Ta thực sự kết hôn, hiện tại còn muốn cùng lão bà muốn bảo bảo kia." Diệp Thần thành thật nói. Thì ra là vậy, hắn và lão bà cũng chỉ vừa mới đăng kí kết hôn được mấy ngày đi, ngươi tra không được cũng phải.

"Vậy ngươi có bằng chứng,chứng minh sao." Diệp Tư Tình không có ý định buông tha.

"Có, đợi chút." Diệp Thần đưa điện thoại cho Diệp Tư Tình xem ảnh lão bà.

"Diệp ca ca, ngươi không cần gạt ta, ảnh này ngươi hẳn lấy trên mạng xuống đi." Nàng không chấp nhận thất bại. Với lại người đẹp như vậy chỉ có thể photoshop qua đi.

" Ta nói chính là sự thật." Diệp Thần cười khổ, trong máy hắn không có hình hai người chụp chung đi, nếu có chỉ có ở trên máy vợ hắn thôi.

" Ngươi không thể cho ta cơ hội sao, chẳng lẽ ta không đẹp." Diệp Tư Tình cầu xin, mắt có chút nước. Đây là lần đầu nàng yêu một người đàn ông, lần đầu ham muốn chiếm hữu người đàn ông trước mặt này. Nàn không cam tâm mình chỉ là một người ngang qua đời hắn.

"Ân, Ngươi không đẹp bằng lão bà ta." Diệp Thần nói thẳng. Ngươi không tìm lý do nào hợp lý tý sao, ngươi không có vợ đi, Tư Tình nghĩ.

" Không thể, xin lỗi ngươi, tuy không thể làm người yêu nhưng ngươi có thể làm ta cái muội muội." Hắn từ chối, tuy hắn biết mình là người vô tâm nhưng tuyệt đối không phải người vô tình đi, nên cũng bắc cho nàng cái thang xuống. Làm muội muội của ta rất nhiều người cầu còn không được đi.

"Được, ta làm muội muội ngươi, nhưng ta tuyệt đối không bỏ cuộc, ta sẽ khiến ngươi yêu ta, Diệp ca ca." Diệp Tư Tình nói. Người ta nói muội muội và lão bà cách nhau rất gần sao. Ta còn có hy vọng a.

Diệp Thần cười khổ. Ngươi hẳn sẽ khóc không ra nước mắt khi gặp lão bà ta mất. Diệp Thần cũng cùng Diệp Tư Tình chia tay trở lại nhà của mình. Lão bà lão công về với ngươi đây.

Vận đào hoa, đúng thật thằng nhân vật chính nào cũng không tránh được. Liệu tương lai Diệp Thần ta sẽ ra sao, ôm một chiếc cây hay lấy cả rừng cây đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play