“Các ngươi đều phải chết, mọi người nổ súng. Còn đứng đó nổ súng đi.” Tên cầm đầu liền cảm nhận được sự sợ hãi liền hét lên. Những không một ai nghe thấy hắn nói cả, những người xung quanh cũng vậy từ người vô tội lẫn những tên cướp, họ đang sợ hãi tốt cùng đi.

“Làm ơn tha cho ta làm ơn. Ta không có làm gì cả, ta cha từng hại ai cả, làm ơn tha cho ta.” Tên cầm đầu thấy cảm giác tử vong đang dần đến phía hắn liền lập tức ngã ra mặt đất. Diệp Thần đang bước đến phía hắn.

“Những kẻ rác rưởi chỉ giết biết giết người là những kẻ không bao giờ hiểu được cảm xúc của người khác. Những người như các ngươi ngay từ đầu đã không nên đến thế giới. Để ta nói cho ngươi biết một chuyện rất thú vị nhé kẻ cầm đầu. Không biết là ngươi đã làm gì hay hại bao nhiêu người, hôm nay tự dưng ta muốn nhuộm đỏ nơi này. Các ngươi sẽ cho ta mượn chứ. Chút máu của các ngươi?” Diệp Thần lạnh băng nói. Không tình cảm vô tình đến lãnh khốc.

Đoàn xe lừa vẫn chạy những tiếng kêu vang thẳm đến trời xanh. Từng người một cứ như vậy ngã xuống khắp nơi đều màu đỏ. Diệp Thần vẫn đứng đó với bộ quần áo sơ mi trắng không dính chút máu nào như một hung thần trong biển máu trong miệng còn khẽ hát một bài hát không tên.

Tên cầm đầu nhìn những đồng bọn của mình trong nháy mắt liền chết đi lập tức trở lên hoảng loạng run rẩy kịch liệt. Máu đồng bọn chảy dài trên khuôn mặt hắn. Lần đầu tiên hắn nếm được vị máu người, cũng là lần đầu tiên từ khi hắn sinh ra run sợ đến vậy. Hắn vừa động đến một con ác quỷ ngủ say đi a.

Sự sợ hãi từ khắp nơi nhìn về phía hắn hành khách đều bị nhuộm đỏ sợ sệt so với trước còn nhiều hơn, Diệp Tư TÌnh cùng Tử Hà hoàn toàn hoản loạn, Diệp Thần trước mặt các nàng vẫn như vậy nụ cười hòa nhã vui vẻ với các nàng nhưng lại có thể giết người trong chớp mắt giống như một điều tự nhiên hay là lấy một vật từ trong túi của mình còn nhanh chóng vậy.

“Ngươi đừng lại đây. Nếu ngươi còn đến đây ta lập tức liền nổ bom. Nếu chết thì cùng chết.” Tên cầm đầu liền lập tức rút ra một cái nút bấm đôi tay đều run. Phỉa lấy cả hai tay giữ lấy sợ tuột mất.

“Ngươi có thể thử xem, nhưng mà ta cảnh cáo ngươi. Ngươi sẽ chết rất thảm so với đồng bọn của ngươi còn thảm.” Diệp Thần vẫn nhẹ nhàng như không nói. Những tên khác có lẽ chưa kịp cảm nhận đau đớn đầu đã bị hắn phong nhận cho bay khỏi cổ đi. Nhưng mà tên này dám đánh hắn nữ nhân chủ ý, phải chào đón hắn có chút đặc biệt.

“Ta liều mạng với ngươi.Tại sao không nổ, tại sao… lại không nổ.” Tên cầm đầu liền cắn răng muốn lôi mọi người cùng chết. Dù sao cũng có cái đệm lưng đi à. Nhưng ngay lập tức liền sợ hãi, quả bom bọn hắn cài vào tàu không có nổ đi.

“Nhân Gian Thất Cách, tại nơi đây là địa bàn của ta. Mọi sự phá hủy không được ta cho phép.” Diệp Thần nhẹ nhàng nói.

“Ngươi là ma quỷ. Đi chết đi. Chết tiệt, đến cả mày cũng phản chủ.” Tên cầm đầu rút sau lưng ra khẩu súng lục lên cò bắn tới, nhưng đạn liền không có bắn ra, liền lập tức ném đến phía Diệp Thần.

Diệp Thần liền bắt đến khẩu súng liền không có nổ súng liền đi tới phía của tên cầm đầu.

“Thằng khốn, các huynh đệ của ta đã chiếm toa lái ngươi sớm muộn cũng bị họ giết chết. Ngươi sẽ chết chắc.” Tên cầm đầu liền biết mình không tránh khỏi só mệnh lập tức đe dọa.

“Yên tâm, bọn chúng sẽ rất nhanh đến bên ngươi. Lần sau đầu thai đừng có ngu ngốc như vậy, động đến những thứ không thuộc về mình sẽ phải trả giá rất đắt.” Diệp Thần bóp lấy miệng của tên cầm đầu khiến hắn mở miệng ra, lập tức nhét khẩu súng vào trong mồm hắn càng lúc càng sâu.

“Ặc…ặc….” Tên cầm đầu lập tức đau đớn cảm nhận đều rõ ràng, mắt đều trợn trắng lên, rên lên từng tiếng đau đớn đến buốt người. Mọi người xung quanh thấy vậy cũng không khỏi lạnh sống lưng.

Diệp Thần chỉ khẽ cười tiếp tục trò vui của mình nhét khẩu súng toàn bộ bắt tên cầm đầu nuốt vô. Tên cầm đầu dãy dụa một lúc liền trở lên im lìm. Hắn liền ném tên cầm đầu sang một bên sau khi nhét vô toàn bộ khẩu súng và xác định hắn đã chết đi à.

“Vậy là ổn rồi. Các ngươi không sao chứ.” Diệp Thần liền đi lại phía sau nhìn hai nữ nói. Những người khác cũng tự động tránh sang một bên nhường đường cho cái này ác quỷ máu lạnh đi.

“Diệp Thần ca ca ngươi khiến chúng ta sợ… Xin lỗi ta không nên nói như vậy Diệp ca ca.” Diệp Tư Tình thấy Diệp Thần đưa tay về phía mình liền có chút lùi lại. Cũng còn tốt gia tộc nàng cũng chưa phải chưa thấy người bị giết qua nhưng tàn bạo như vậy là lần đầu tiên

“Diệp Thần ngươi giết người, giết….hết bọn họ.” Tử Hà hoàn toàn xụi lơ trên mặt đất ngửi thấy mùi máu sộc lên mũi, nàng liền lập tức chạy sang một bên nôn. Nàng là lần đầu tiên thấy như vậy máu me đi à. Liền cảm thấy sợ hãi là chuyện bình thường.

“Ân, ta cũng không có làm hại các ngươi. Các ngươi sợ cái gì đâu.” Diệp Thần lập tức cười nói. Nếu các nàng muốn làm hắn nữ nhân thì phải tập quen dần với cái này cảnh đi à. Nữ nhân của hắn có thể không biết giết người nhưng tuyệt đối không thể sợ hắn giết người đi à.

“Ngươi vẫn là Diệp ca ca Diệp Thần của ta đúng không?” Tử Hà cùng với Diệp Tư Tình liền mở miệng hỏi.

“Các ngươi nói gì lạ vậy? Ta vẫn là ta, chẳng lẽ là các ngươi.” Diệp Thần liền trêu trọc các nàng.

Hai người chẳng hiểu sao thực sự không có cười nổi đi. Nhưng bọn họ biết Diệp Thần sẽ không tổn thương đến họ à.

“Các ngươi ở lại đây, ta liền ra ngoài có chút chuyện.” Diệp Thần kéo hai người ngồi xuống ghế đặt hai cốc nước cam trên bàn vào tay hai nàng nói. May là không bị dính máu đi à.

“Ngươi muốn đi đâu. Các toa tàu giờ rất nhiều khủng bố đi.” Hai người lập tức lo lắng nói.

“Đến đầu tàu kẻ chỉ huy có lẽ đang ở đó đợi đi. Ta đến tiễn hắn một đoạn.” Diệp Thần cười khẽ liền đi thẳng bước tới toa tiếp theo. Theo hắn dự tính, cứ ba toa sẽ có một đội quản. Hắn muốn đi lên toa đầu tầu cần phải giết ba cái tốp khủng bố nữa mới có thể đi qua đi à.

“Linh Nhi hôm nay có lẽ sẽ có nhiều Linh tệ hơn đấy à.” Diệp Thần khẽ cười nói.

“Lão công ngươi quả nhiên độc ác a. Quả nhiên yêu chết ngươi. Ân, lão công ngươi có thê thử chút Lời Nói Của Thần đi. Sẽ chơi rất vui đấy.” Linh Nhi lập tức cười vui vẻ nói.

“Lời Nói Của Thần? Cái món này dùng như thế nào đâu.” Diệp Thần liền mở miệng hỏi. Cái này hắn thử qua nhiều lần đều không có thấy cái gì xảy ra à.

“Ân, nó có tác dụng thao túng mọi thứ dưới ngươi đẳng cấp kể cả sinh mạng. Đúng như lời chúa nói, mọi điều sẽ thành sự thật. Mọi chuyện ngươi nói ra đều sẽ có thể nhất định cơ hội trở thành sự thật tùy theo ngươi khả năng à. Nhờ nó lão công ngươi có thể nghe thấy điều ước của nhiều người nếu muốn. Cái này Skill vốn không có định nghĩa cụ thể đi.Nó tùy vào lời nói của ngươi mà quyết định, có thể nói lão công ngươi biết đấy ngươi đang nắm tron tay quyền năng của thần linh, chúa trời à.” Linh Nhi liền tóm gọn giải thích nói.

“Ta hiểu rồi.” Diệp Thần lập tức gật đầu nói. Ví dụ như là việc hắn nói người chết sống lại là có thể, nói trời mưa là có thể, nói hắn đánh bạc luôn thắng cũng được luôn, chỉ cần dưới tu vi của hắn, hắn đều có thẻ làm được nhưng tuyệt đối không thể quá phi suy lý đi à. Giống như việc nói một người ốm yếu thành một cái trùm kinh tế thế giới. Cái này ảnh hưởng quá nhiều người hắn không làm được đi.

Diệp Thần thở dài bước đến cái toa tiếp theo, vừa mới định mở cửa ra liền trong toa tàu phát ra tiếng ồn.

“Các ngươi muốn làm gì hai người bọn họ trước tiên bước qua xác của ta đã rồi tính.” Một cái nữ nhân liền đứng trước hai cô gái có vẻ đang run rẩy kiên định nói.

“Cảnh sát sao?” Diệp Thần thấy cô nàng che chắn trước mặt bọn họ liền mở miệng nói. Cô gái này vậy mà mặc đồ cảnh sát đi a.

Còn nữa hai cái này tiểu cô gái hình như hắn nhìn thấy ở đâu rồi thì phải, mỗi tội không có nhận ra a. Diệp Thần nhìn hai cái nữ đang run sợ liền khẽ nói.

“Ba cái mỹ nữ hôm nay anh em ta ăn no đủ rồi.” Bọn khủng bố liền kêu lên nói.

“Bọn khốn nạn. Ta nhất định không tha cho chúng bay.” Nữ cảnh sát liền tức giận nói. Một mình nàng không thể hạ nhiều người như vậy đi à. Xem ra nhiệm vụ bảo vệ hai cái này nữ đến nơi an toàn liền khó khăn đi à.

“Anh em liền bắt lấy ba người bọn họ đi.” Mấy người liền vậy đến bắt bọn họ.

“Có ai không? Mau cứu với …” Mấy nữ lập tức nhìn xung quanh cầu cứu nhưng không ai dám đứng ra.

Diệp Thần liền mặc kệ mở cửa đi vào bước thẳng đến bước qua người tên cầm đầu. Bỗng nhiên như một cái người nổi tiếng mọi người đều trợn tròn mắt nhìn hắn, Diệp Thần mặc kệ như đi qua trốn đông người tiếp tục bước.

“Không cần để ý đến ta, ta chỉ cần đi ngang qua thôi. Các ngươi cứ tiếp tục. Đừng để ý đến ta.” Diệp Thần liền bật chế độ không quan tâm nói.

Mấy nữ liền lập tức trợn tròn mắt, cái tên này rốt cuộc là bị ngốc sao à mà nghĩ bọn chúng sẽ bỏ ra. Với lại, tiếp tục cái con khỉ không thấy họ đang chuẩn bị bị hãm hiếp sao à.

“Đợi đã, thằng khốn mày muốn đi đâu.” Mấy tên kia lập tức chặn lại đường Diệp Thần.

“Ta nói mỹ nữ. ngươi đó”Diệp Thần đứng lại chỉ cái nữ cảnh sát nói.

“Hả? Gì cơ?” Nữ cảnh sát bị mấy tên kia giằng co có chút xộc xệch quần áo nói.

“Nếu như ta giết hết bọn họ. Ngươi đồng ý làm nữ nhân ta chứ?” Diệp Thần liền nhìn xung quanh khẽ cười nói.Hắn thấy hứng thú với nàng đi. Trong trường hợp nguy hiểm có thể không quên mình nhiệm vụ rất khá à.

“Các ngươi dám coi chúng ta không tồn tại hả.” Mấy tên khủng bố lập tức liền tức giận nói lập tức chĩa toàn bộ súng lục vào người Diệp Thần.

Những người khác thấy vậy không khỏi run sợ à. Cái tên này quả nhiên là cái tên thần kinh đang đâu đi chọc giận chúng là chi. Hai cái nữ nhân xinh đẹp đằng sau đang được bảo vệ liền cóc chút cảm thấy tên nam nhân phía trước này có chút não tàn à.

“Chỉ cần ngươi giết được bọn họ. Ta liền đồng ý.” Nữ cảnh sát liền cảm thấy não mình có chút không vào nhưng có lẽ tên này có thể kéo dài cho họ chút thời gian đi à lên liền đồng ý trước cái.

“Thỏa Thuận thành công. Quẩy lên nào.“ Diệp Thần liền bẻ ra đầu ngón tay nói.Xem ra không tránh được một hồi ra tay a. Bản nhạc thần chết lại du dương trong gió. Chuyến tàu chết chóc vẫn đang chạy về đến đích cuối cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play