Cũng bởi vì cậu là kẻ nhu nhược và tự ti, cho nên cậu không chịu nổi sự đau khổ của việc thất tình mà đã đưa ra quyết định sẽ trải qua tình một đêm với đàn ông, nhưng không ngờ bản thân lại càng lúc càng mất kiểm soát mà lún vào vực sâu không đáy.
Tuy biết rõ đối phương ích kỉ và bốc đồng, cậu vẫn bị hấp dẫn bởi khí chất “bad boy” ấy. Để được ở lại bên cạnh Fujibayashi Rongu, cậu cam tâm tình nguyện buông tha tất cả, công việc, sinh hoạt, thậm chí cả chính mình. Chẳng biết những hy sinh “bán rẻ” bản thân liệu có thu về hạnh phúc?
Rõ ràng là một kẻ tướng mạo tầm thường, tình cách mềm yếu, nói hoa mỹ là biết vâng lời, nói khó nghe là không có cá tính; thế nhưng ở chung càng lâu, hắn càng không ngừng quan tâm đến cậu.
Đùa à? Hắn, kẻ có kinh nghiệm tình trường phong phú – ông chủ hộp đêm Fujibayashi Rongu, sao có thể bị mê hoặc bởi người tầm thường như thế? Có chết hắn cũng không chịu thừa nhận đối phương giống như làn nước nhỏ ấm áp, bất tri bất giác mà thẩm thấm vào từng tế bào.
Đã từng xem cậu là người hầu “giá rẻ”, thế nhưng đến lúc mất đi, hắn mới nhận ra, hóa ra người từng ở trong vòng tay mình là báu vật vô giá. Phải chăng đây là ái tình?