Edit: Cesia

Hôm nay là ngày đầu tiên Dã cục cưng tham gia lớp học bổ túc Anh ngữ.

Chỉ có điều hình như là bé đi nhầm chỗ rồi….

Hay phải nói là cha nhỏ đăng ký nhầm ban cho bé rồi.

Cả phòng học đang ầm ĩ, ngay giây phút Dã cục cưng bước vào bỗng trở nên yên tĩnh dọa người.

Cả một phòng học rộng lớn hơn ba trăm người tất cả đều là mười tám mười chín tuổi, mà chỉ độc nhất mình Dã cục cưng là mới ba tuổi rưỡi….

Cha nhỏ lại trêu đùa người ta rồi.

Dã cục cưng hấp hấp cái mũi, đôi mắt ngập đầy hơi nước mông lung nhìn quét qua khắp các chú nhỏ, thím nhỏ, hai nắm tay nhỏ bé ướt đẫm mồ hôi nắm lại, ủy khuất nhếch miệng nghĩ tính khóc….

“Oa, đáng yêu quá!”

“Tránh ra, cho ta sờ một chút.”

“Lăn qua một bên đi, em gái nhỏ, cho anh ôm một cái.”

Trong một lúc, cả phòng học, hộp bút, bút máy, tập sách bay loạn xạ, Dã cục cưng bị các chú nhỏ, thím nhỏ, ánh mắt giống như hai luồng sáng chói rực đói khát, bu xung quanh Dã cục cưng chật như nêm cối.

Khuôn mặt bị sờ soạng, bộ ngực nhỏ bị sờ soạng, cái mông nhỏ cũng bị sờ soạng.

Hai cánh tay nhỏ bé quờ quạng lung tung, cào cấu khuôn mặt của người khác.

“Ai ô ô…. Thật là thoải mái, mạnh tay nữa lên, anh không đau.”

Toát mồ hôi.

Mười phút tiếp theo, Dã cục cưng bị ôm cứng ngắt, cọ cọ vào bộ ngực của người nào đó.

Năm phút tiếp theo, Dã cục cưng bị ôm vô tình cọ vào mông của người nào đó.

Ba phút tiếp theo, Dã cục cưng bị các thím nhỏ hôn tới nước miếng đầy mặt.

Một phút tiếp theo, cứu tinh đến….

“Các học trò ngoan, hoan nghênh đã đến với trường ‘Tân phương Tây’…. Tôi là thầy Sue giáo viên bộ môn của các bạn.” Một người đàn ông trẻ ăn mặc lố lăng đang đứng trước bục giảng, ước chừng hai mươi mấy tuổi, đôi mắt ánh lên vẻ đào hoa, phong lưu nhưng vẫn không đủ để che lấp sự thông minh, còn ẩn hàm một tia ngạo ý.

Hắn chính là danh bài số một của trường học ‘Tân phương Tây’, có thể đoán chính xác bất luận là đề thi Anh ngữ nào trong cả nước, còn có một tuyệt kỹ nổi tiếng trong toàn ban bổ túc, chính là khiêu vũ cực điệu nghệ…. và tiết mục khai giảng cho tân ban chính là khiêu vũ.

Thế là cả phòng học sôi trào náo nhiệt hẳn lên, một vị nhân sĩ đã sờ soạng Dã cục cưng một lúc lâu có hảo tâm, lặng lẽ mang cô nhóc đã bị chà đạp không ra hình dạng để xuống chỗ ngồi.

Vị trí này quá thấp, bất quá trước mặt Dã cục cưng còn có một cái TV, cô nhóc lười biếng tựa người vào ghế, nhìn vào màn hình TV tất cả đều đang đồng bộ chiếu hình ảnh của Sue.

Mà Sue lại nhìn không tới Dã cục cưng, bởi vì có hơn ba trăm học sinh, mấy chục cái TV…. Cả một mảnh đầu đông nghìn nghịt, đối với hắn mà nói, vị trí của Dã cục cưng nhiều nhất cũng chỉ là trong đông nghìn nghịt cái đầu đó bị lún xuống một cái hố mà thôi, đông tới hoa cả mắt a….

Bởi thế cho nên hắn đời này, hối hận nhất một việc,

Chính là khiêu vũ trước một cô nhóc vị thành niên.

Bục giảng đã bị các nam sinh khiêng đi….

Âm nhạc vang lên, Sue trước đông đảo những ánh mắt say mê, sùng bái, xoay eo, lắc mông….

Có rất nhiều giáo viên của ‘Tân phương Tây’ hay nói đùa rằng, lớp học bổ túc Anh ngữ của ‘Tân phương Tây’ là chỗ khiến cho phụ nữ biến thành đàn ông, còn đàn ông thì hạ cấp xuống làm gia súc.

Ví dụ như Sue, hãy nhìn xem một giáo viên phong lưu đẹp trai như thế a, các giáo viên khác thì chỉ dùng miệng để dạy học, còn hắn dạy học không chỉ dùng miệng mà lại còn muốn dùng tới nửa thân dưới, như thế chính là bán đứng thân thể…. thật quá dễ dãi mà….

Âm nhạc càng lúc càng say lòng, đôi mắt hoa đào của Sue quyến rũ, câu dẫn hồn người, chỉ một cái nháy mắt đủ khiến cho cả không gian tràn ngập tiếng thét chói tai….

Thế là, hắn ngẫu hứng đột nhiên dâng trào, nhảy lên trên dãy bàn thứ nhất vũ động, động tác ái muội…. lực công phá đủ để phun máu mũi….

Đổ mồ hôi, chỉ còn thiếu một cái cột nữa thôi (ý nói giống mấy cô nàng múa cột ấy).

Dã cục cưng giang hai tay hai chân nằm ưỡn ra trên ghế, nhìn chằm chằm vào màn hình TV trên đỉnh đầu.

Bốn phía đều là tiếng hoan hô, la hét chói tai.

Bàn tay nhỏ dụi dụi mắt, đôi mắt ngập nước…. nghi hoặc khó hiểu nhìn trên bàn đang nhảy rất vui vẻ Sue. Gì chứ, cha nhỏ chẳng phải đăng ký cho cục cưng học lớp Anh ngữ bổ túc sao, vì cái gì người này lại giống như là đang huấn luyện lớp vũ đạo vậy….

Vật nhỏ run run vươn một chân, chạm đất, xiêu vẹo từ trên ghế  tụt xuống.

Ư….

Ra không được, những chỗ có thể đứng được đều bị các chú nhỏ thím nhỏ này chiếm cứ hết rồi.

Suy nghĩ một chút, lại xiêu vẹo bò trở lại trên ghế.

Gì chứ, mắt của chú này bộ bị đau sao…. Tại sao một bên cứ nhấp nháy không ngừng vậy,

[ Đồng bộ giải thích: Cục cưng ngu ngốc, cái đó người ta gọi là vứt mị nhãn, phóng điện đó. ]

[ Mỗ cục cưng: Gì chứ…. Nhưng mà cha nhỏ cũng ngẫu nhiên làm thế với cha lớn, mẹ nói đó là bị chuột rút. ]

[ Đồng bộ giải thích:……]

Này này, cái chú này trên người bộ bị ngứa hả…. sao cứ sờ tới sờ lui không ngừng vậy,

[ Đồng bộ giải thích kèm theo dụ dỗ: Mẹ ngươi dạy cho ngươi trong “Mười tám chiêu sờ soạng” chiêu thức thứ nhất là chiêu gì?]

[ Mỗ cục cưng bừng tỉnh đại ngộ: Tự sờ! ]

[ Mọi người:…..]

Này này này, tò mò thật kỳ quái à, cái mũi nóng nóng, giống như có cái gì đang chảy xuống….

Dùng tay áo chà lung xung.

Cúi đầu xuống vừa lúc nhìn thấy, cánh tay áo đỏ đỏ, ngửi ngửi, nóng hầm hập, vươn đầu lưỡi liếm liếm, ngọt ngọt tanh tanh nha.

──||…. Máu mũi….

Lặng im.

Một mình lặng im.

Hai vai nhỏ run lên, hai nắm tay mập mạp nắm chặt lại thành nắm đấm, ngửa đầu, mếu máo ‘Oa’ một tiếng, tiếng khóc thứ nhất đã bị nghẹn thật lâu từ lúc bắt đầu bước vào lớp học bổ túc bắt đầu bùng phát.

Cha nhỏ là người xấu, mang người ta đến lớp học bổ túc, cha nhỏ không cần cục cưng nữa rồi…. tủi thân khóc….

Các chú nhỏ thím nhỏ này đều là người xấu, ăn đậu hủ của cục cưng…. điên cuồng gào khóc….

Thầy Sue là người xấu, mũi…. máu mũi…. đá ghế đá bàn, hai nắm tay vung vẫy lung tung, tủi thân tăng âm lượng điên cuồng khóc….

Thế là,

Một điệu vũ hoàn mĩ, được kết thúc trong tiếng kêu gào than khóc của Dã cục cưng.

Sue cũng thành công nhận thức được sai lầm của chính mình, nhìn thấy khuôn mặt lem luốc đầy máu của Dã cục cưng….

Từ đó về sau trong nước mắt cùng với sự hối hận của chúng fan đã đặt dấu chấm cuối cùng cho tiết mục khiêu vũ khai giảng tân ban, và cũng từ đó về sau chỉ cần nhìn thấy một vật thể hình cầu mập mạp nào có dính máu là Sue lại nhớ tới ngày đó tháng đó năm đó trên bục giảng nhìn thấy cả khuôn mặt dính đầy máu cùng với đôi mắt to trong suốt, ngây thơ, ngập nước mắt của Dã cục cưng.

(EnD ACT 4)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play