*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi trở thành một PVP-er, nơi Cố Thần thích nhất là Mã Nguy Dịch và Dương Châu.
Trước mắt, lúc ở Mã Nguy Dịch cậu giết được mạng nào hay mạng nấy, nhưng đại đa số đều bị chết về doanh địa, thay bằng một câu hơi ngốc tí là số lần cậu chết nhiều hơn số lần cậu giết người.
Mặc dù ở Mã Nguy Dịch bị tra tấn đến bực bội, nhưng mỗi khi từ Hạc Quy chuyển Phong Xa giết được khoảng bốn năm người, Cố Thần đều có cảm giác ưu việt.
Ngoài Mã Nguy Dịch ra, nơi Cố Thần đặt chân đến nhiều nhất chính là Dương Châu, đến Dương Châu thì đương nhiên không thể giết người, nhưng Dương Châu có chỗ thú vị của Dương Châu – đó là cắm cờ.
Lúc Cố Thần bắt đầu chơi đã là tháng bảy, hồi tháng sáu kiếm tam vừa cập nhật cấp 90, vì thế cậu không hề biết điểm đặc sắc của những năm 80, ví dụ như vào thời đại 80 thì Dương Châu không phải là khu cắm cờ sôi nổi đông đúc nhất mà là hai bản đồ Trường An và Lạc Dương, nơi bây giờ đã rơi vào chiến loạn.
Chơi trò chơi, Cố Thần thích nhất phong cảnh trong kiếm tam, song tuy rằng tính năng của laptop của cậu mạnh, nhưng vẫn không thể mở cấu hình cao ở những nơi đông người. Hoặc cậu cũng có thể mở cao nhưng phải ẩn nhân vật.
Cố Thần học được quy tắc cắm cờ dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tử Ngang, nào là ẩn người chơi trung lập, hảo hữu, người chơi đối địch, NPC đối địch. Trong khu cắm cờ, người mà cậu không được phép ẩn chính là đối thủ.
Lâm Tử Ngang nói với cậu cắm cờ có thể luyện thao tác, Cố Thần rất tán thành cách nói này, trước đây lúc cậu còn đánh quái thăng cấp, dù là về ích lợi của các kỹ năng hoặc cách combo kỹ năng cậu đều không hiểu.
Lúc cắm cờ không chỉ phải chú ý kỹ năng của mình mà còn phải chú ý kỹ năng của đối thủ.
Ví dụ như, nếu đối thủ là Băng Tâm, vậy phải học được cách nhìn chiêu giảm sát thương cũng như kỹ năng né tránh của Băng Tâm; hoặc nếu là Khí Thuần, lúc Khí Thuần bật tử khí sẽ nổ, thông thường thì quy tắc ngầm lúc cắm cờ là không được để trạng thái vô địch, nhưng cũng chỉ là đại đa số người chơi vì tôn thờ tính công bằng mà thôi, vẫn có đầy Khí Thuần để vô địch như thế. Nếu Khí Thuần đã vào trạng thái vô địch vậy chỉ còn cách chạy; rồi ví dụ như Tàng Kiếm, nếu người ta chơi Vân Thê Tùng, lúc đó thay vì mình đánh người ta không thấy đau thì chạy chờ CD kỹ năng không sướng hơn sao.
Nói một cách đơn giản, cắm cờ rèn luyện cho chúng ta tốc độ phản ứng và sự linh hoạt của não bộ, căn cứ theo từng cử chỉ của đối thủ mà đáp trả lại những chiêu thức hợp lý.
Nhưng, cắm cờ và dã ngoại không giống nhau, cắm cờ là công bằng một đấu một, nếu dã ngoại thì tỷ lệ đối chiến kỹ thuật ít hơn, quan trọng là mạng người thôi, cho dù có hèn hạ một chút cũng chẳng hề gì. Nhưng, nếu như đánh danh kiếm thì nên hèn hạ một chút sẽ tốt hơn.
Cắm cờ ở Dương Châu, Cố Thần chỉ có một cảm nhận thôi – bị tra tấn đến nỗi phải khóc thét.
Quả nhiên cậu thích hợp với việc tới Mã Nguy Dịch gặt đầu người hơn sao T T
Sẽ chẳng ai đặc biệt quan tâm đi đoán suy nghĩ của Cố Thần, càng không có ai biết những giọt nước mắt thầm lặng của gà vàng nhỏ. Thân là một con gà vàng chơi dở, Cố Thần thua một lần thì rơi thêm vài giọt nước mắt cay đắng, bây giờ nước đắng đã tràn đầy bụng Cố Thần rồi.
Cố Thần chỉ đành bỏ chế độ ẩn người chơi, nghiêm túc nghiên cứu nhìn những người khác cắm cờ, nhìn bóng dáng phong độ giỏi giang của những Tàng Kiếm khác trong khu cắm cờ, cậu càng thêm nhận ra việc mình chơi tệ đến mức nào.
Đột nhiên, một cây cờ cắm thẳng trước mặt cậu.
[Họa Cốt] nói: Phong cảnh đẹp nhường này, cớ sao ngươi và ta không đấu một trận giải sầu?
Họa Cốt…
Nữ thần?
Nữ thần Họa Cốt cắm cờ với cậu?
Bất chợt Cố Thần cảm thấy hoa cúc mình hơi đau, Lâm Tử Ngang từng nói Họa Cốt là Băng Tâm giỏi số một của server này, cắm cờ với cô ấy chắc chắn sẽ bị tra tấn đến kêu cha gọi mẹ, đã thế một con gà vàng dở tệ như cậu cắm cờ với nữ thần chẳng phải sẽ bị tra tấn đến nỗi ngay cả tro cốt cũng chẳng còn hay sao?
Nếu bảo rằng ngược đến nỗi tro cốt cũng chẳng còn… thì Họa Cốt vẫn chưa có bản lĩnh đó, trừ khi anh là GM ẩn danh, lén lút xóa sạch số liệu nhân vật của Cố Thần, thế mới gọi là tro cốt cũng chẳng còn.
Cố Thần ôm suy nghĩ ‘mình thua chắc’ đánh với Họa Cốt, cho dù cậu có dùng hết kỹ năng của mình, dù các loại bản lĩnh thi nhau xông ra, nhưng đối diện với một đối thủ thần thánh như thế, vẫn chỉ có thể nằm đo sàn mà thôi.
Đối thủ của gà vàng Cố Thần là Họa Cốt nhìn chằm chằm con gà vàng trên màn hình một hồi, cuối cùng cho ra một kết luận: thủy hóa.
(Mình tra không ra từ thủy hóa này, mình đoán chắc là đồng nghĩa với cùi bắp bên mình)Tuy rằng cách đánh không có thứ tự gì sẽ khiến đối thủ khó phán đoán được kỹ năng tiếp theo, nhưng con gà vàng đang đấu với anh hoàn toàn là một con gà điên, không có kế hoạch thứ tự gì không nói đi, còn chạy lung tung nữa, Họa Cốt dám chắc rằng con gà vàng nhỏ này tuyệt đối còn không biết đối thủ của mình đang ở đâu.
Nếu Cố Thần nghe được những đánh giá của Họa Cốt về mình, có lẽ cậu sẽ xấu hổ đến nỗi đập đầu tự tử.
Cắm cờ với Cố Thần chỉ là hứng thú nhất thời của Họa Cốt thôi, nhưng sau khi hiểu rõ độ điên cuồng của gà vàng nhỏ, Họa Cốt mất sạch hứng thú rồi.
Khúc Hồng Trang mới là một đối thủ mạnh.
Băng Tâm và Độc Kinh đều thuộc nhánh nội công, hơn nữa còn là chức nghiệp khiến cả phái nội công lẫn ngoại công đều phải e dè, thông thường thì khi hai chức nghiệp này đánh nhau sẽ hơn kém ở chỗ tốc độ, bên nào có tốc độ nhanh hơn thì chiếm ưu thế. Từng có Băng Tâm kể rằng trong một trận đấu với Độc Kinh, chỉ mới 15 giây thôi mà phải sử dụng bốn lần giải khống; từng có một Độc Kinh kể lại trong một trận đấu với Băng Tâm, phải nói rằng mình đã đầu hàng vô điều kiện, bị lừa giải khống rồi tiếp theo là bị các loại tra tấn… tóm lại hai chức nghiệp này không thể nào mang ra so sánh với nhau được, nói cách khác dù chơi phái nào chăng nữa cũng phải xem người ngồi bên kia máy tính thế nào.
Nhưng, khi Băng Tâm và Độc Kinh đánh nhau phải thi xem ai tốc độ hơn, ai nhanh tay hơn ai.
Họa Cốt và Khúc Hồng Trang đều là người chơi đạt chuẩn cao cấp, trong quá trình cắm cờ, Họa Cốt ngầm thừa nhận quy tắc không sử dụng Lân Lý Khúc (Lân Lý Khúc: có thể thiết lập lại kỹ năng giảm sát thương Thiên Địa Đê Ngang, kỹ năng giải khống Điệp Lộng Túc và kỹ năng thần kỳ Thước Đạp Chi).
Thường thì tỷ lệ thắng thua của Họa Cốt và Khúc Hồng Trang là 6:4, bây giờ Họa Cốt có thần binh 90 rồi, Khúc Hồng Trang chỉ với thần binh 80 cạp đất là điều đương nhiên thôi.
[Khúc Hồng Trang]: Cái đệt, cậu đánh đau quá rồi đấy
[Họa Cốt]: Tôi không phải Cá Voi
[Khúc Hồng Trang]:
tôi đâu nói cậu là Cá Voi
(Cá Voi đọc gần âm với Kinh Vũ (một nhánh của phái Đường Môn) trong tiếng trung)Quả thật, Kinh Vũ của Đường Môn là một tồn tại vô cùng bug trong phiên bản này, đặc biệt là Truy Mệnh Tiễn tàng hình, véo véo véo mấy phát đã miểu sát người ta rồi. Trước đây lúc ở Mã Nguy Dịch, có vài lần Cố Thần đột nhiên phát giác thanh máu của mình không còn giọt nào, ban đầu cậu còn tưởng rằng là lỗi gì đó, vài ngày gần đây mới biết đến sự tồn tại khủng bố của Cá Voi.
[Họa Cốt]: Thái Thượng Vong Tình đẹp đấy
[Khúc Hồng Trang]:
tôi chỉ còn thiếu năm Vẫn Thiết thôi, mấy cái rương mới mua chắc cũng đủ để làm rồi~
[Khúc Hồng Trang]: Lúc đó tôi nhất định sẽ tra tấn cậu đến nỗi không còn miếng thịt nào
Cố Thần oán thầm trong bụng: nói không chừng nữ thần Họa Cốt mới là người tra tấn cậu đến nỗi không còn thịt đó
Cố Thần bên này còn đang oán thầm, bỗng nhiên, một cây cờ cao chót vót lại xuất hiện trước mặt cậu.
[Khúc Hồng Trang]: Phong cảnh đẹp nhường này, cớ sao ngươi và ta không đấu một trận giải sầu?
[Diệp Túy Nguyệt]: …
[Khúc Hồng Trang]: Túy Nguyệt, để tôi xem thử xem mấy ngày nay kỹ thuật của cậu có tiến bộ gì không nào
[Diệp Túy Nguyệt]: =、=
Kỹ thuật… có tiến bộ không?
Cậu ta có kỹ thuật à? Họa Cốt nghĩ một cách vô tình.
[Diệp Túy Nguyệt]: Ban nãy ta bận uống ly trà.
Cố Thần đã không còn nhớ cậu đã uống bao nhiêu ly trà rồi, cậu chỉ biết rằng một ngày uống nhiều trà như thế sẽ thật sự phải đi WC N lần đấy.
[Khúc Hồng Trang]: Túy Nguyệt…
[Diệp Túy Nguyệt]: Ừm, tôi biết tôi thủy hóa =、=
[Khúc Hồng Trang]: Không sao, cậu là người mới mà, tập luyện nhiều chút là được~
Thật ra là vì Khúc Hồng Trang không nhẫn tâm nói: Cố Thần không chỉ dở bình thường đâu mà phải nói là dở tệ, cậu ấy gần như chỉ nhìn CD của kỹ năng thôi, kỹ năng nào sáng là bấm, rồi lúc đổi trọng kiếm thì không thèm chú ý kiếm khí… đây gọi là giới hạn của việc có thể bị miểu bất cứ lúc nào.
Cố Thần cũng sầu lắm, kỹ thuật gì đó thật sự thách thức người ta quá mà.
Ngay lúc Cố Thần dự định tìm một nơi yên tĩnh ngồi xuống nghiên cứu kỹ năng của mình, Lâm Tử Ngang vừa đăng nhập trò chơi tổ đội cậu.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, bí cảnh ngày không
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: ……
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Từ sau khi tốt nghiệp chưa làm qua =、=
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đi, hôm nay anh trai dẫn mày đi bí cảnh ngày kiếm điểm nghĩa hiệp~~
Cố Thần chợt nhớ ra Lâm Tử Ngang từng nói với mình lấy điểm nghĩa hiệp đổi một số trang bị thuộc tính tốt.
Lúc này Cố Thần mới đồng ý, rất nhanh có thêm một Hoa Hoa vào đội, không phải Bút Mặc Sinh Hoa cậu quen mà là một Hoa Hoa xa lạ.
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam bên mày có ai đi không?
Cố Thần rất muốn quăng cái mặt khinh miệt sang cho Lâm Tử Ngang, từ lúc bắt đầu chơi cho đến bây giờ còn chưa được một tuần, đại đa số thời gian cậu đều chơi cùng với cậu ta, thời gian còn lại thì chỉ có một mình, cũng không quen thuộc gì với người trong bang, giờ này mà khung hảo hữu còn chưa đủ mười người, cậu tìm bạn ở đâu ra?
Nhưng…
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Họa Cốt và Khúc Hồng Trang cũng ở đây…
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Gọi họ cùng đi
[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Họ đang cắm cờ =、=
Lâm Tử Ngang dùng hành động để chứng minh cho câu “gọi họ cùng đi”.
Khúc Hồng Trang và Họa Cốt đều vào đội, đội nhỏ ngay lập tức đủ người.
[Đội] [Khúc Hồng Trang]:
làm gì thế?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Dẫn Quả Cam đi bí cảnh ngày, từ khi tốt nghiệp tới bây giờ cậu ấy chưa làm lần nào~
[Đội] [Khúc Hồng Trang]: Ừm… thỉnh thoảng đi bí cảnh ngày kiếm cống hiến bang nghĩa hiệp gì đó…
Họa Cốt muốn nói anh không hứng thú với bí cảnh ngày, nhưng chợt nghĩ lại, một cái bí cảnh thôi cũng chẳng phí bao nhiêu thời gian, không biết DPS của con gà thủy hóa bên cạnh là bao nhiêu…
Cho nên, Họa Cốt nhận nhiệm vụ ngày với tâm tình xem thử trình độ “điên cuồng” của Cố Thần.
Cố Thần tìm được bảng dưới sự chỉ dẫn của Khúc Hồng Trang, nhận nhiệm vụ rồi bay tới cửa bí cảnh.
Bí cảnh ngày hôm nay là Hoa Thanh Cung Anh Hùng, Cố Thần đã từng đi qua Hoa Thanh Cung Thường rồi, chỗ khác biệt giữa anh hùng và thường là lực sát thương của boss thôi, trên cơ bản thì không chênh lệch lắm. Dù sao đi nữa cũng khá quen thuộc nên cậu thả lỏng tinh thần chuyển cảnh vào bí cảnh anh hùng.
[Đội] [Khúc Hồng Trang]: [Văn Khúc Chi Duật]
Cố Thần nhấn vào trang bị Khúc Hồng Trang quăng lên, vũ khí hoàng kim… vừa nhìn đã khiến Cố Thần kinh ngạc, [Văn Khúc Chi Duật] là vũ khí của Vạn Hoa, nếu đây là vũ khí dame thì cậu không ngạc nhiên lắm, nhưng vấn đề là đây là vũ khí buff.
Phải thích buff cỡ nào mới làm thanh vũ khí buff này? Trái tim chỉ hướng đến DPS của Cố Thần không tài nào cảm nhận được tâm trạng của buff.
[Đội] [Đông Phương Lạc]:
[Đội] [Khúc Hồng Trang]: Í, em gái này hơi quen…
[Đội] [Đông Phương Lạc]:
lúc trước từng đánh với cậu ở Mã Nguy Dịch
[Đội] [Khúc Hồng Trang]:
Ác Nhân?
[Đội] [Khúc Hồng Trang]: Gà thổ hào chú quen à?
[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:
bị tôi Hạc Quy hoài thành quen luôn~~
.