Ngày hôm sau, Tây Viễn đem chuyện c Vệ Thành từ đầu chí cuối kể cho Tây Minh Văn. Tây Minh Văn như trút được gánh nặng, không chỉ vì lo cho Tiểu Viễn mà hắn cũng không hi vọng Thành Tử sai lệch.
chuyện Lý Đào cũng dễ giải quyết, tây Viễn đến nhà thầy thuốc Lý một chuyến nói chuyện với Lý Đào để làm rõ mọi chuyện.
Hóa ra Lý Đào Mùa hè không có chuyện gì thường thích ở cùng những người khác đến chăn vịt ở mương lớn bên vườn nhà họ Trịnh. thường xuyên qua lại, Lý Đào dần vừa ý con gái nhà đó.
con gái Trịnh gia bộ dạng bình thường ngoài việc hơi cao, thân thể tốt, làm việc giỏi, rất có tiếng trong thôn. Có điều nhà nàng nghèo không phải dạng thường, hai anh trai đến tuổi đều chưa cưới được vợ, trong nhà ngay cả nửa xâu tiền lễ hỏi cũng không có. Cho nên cha mẹ nhà đó lo lắng mấy năm liền, hiện giờ con trai đã ngoài hai mươi, càng khó kết hôn. cũng may con gái đã lớn, hai vợ chồng liền đánh chủ ý lên người cô, tính toán lễ hỏi gả con gái để dành cho con trai cưới vợ.
Đại Yến, cũng chính là con gái nhà đó vừa nghe cha mẹ cùng bà mối nói thế thì bật khóc. cái gọi là anh hùng hụt hơi, dù có lợi hại cũng phải cúi đầu trước hiện thực. nàng cùng cha mẹ tranh cãi ầm ĩ một hồi, nhưng có ích gì đây? Hai anh trai vốn trông mong em gái lấy chồng để mình cưới vợ, giờ thấy em gái không đồng ý cũng không nói chuyện với nàng. cha mẹ cho là không hiểu chuyện, không thông cảm cho người trong nhà.
con trai Nhà nông cưới vợ gần như đều dựa theo chi phí bản địa. đây chân chính là đấm tiền vào cho con trai cưới vợ. Đại Yến lo lắng nhiều ngày, một ngày đang lúc gặt lúa mạch trong ruộng thì đụng phải Lý Đào.
Vốn nàng không nhìn trúng Lý Đào, ghét bỏ hắn hơi ngốc. có điều Lý Đào mặc dù chơi bời lêu lổng, nhưng không phải người xấu, cha lại là thầy thuốc, trong thôn nhà ai có người bệnh đều tìm thầy thuốc Lý xem cho.
Đại Yến cân nhắc đã lâu, so với gả cho người không biết có tật xấu gì do bà mối giới thiệu, còn không bằng gả cho Lý Đào mình biết rõ. Trong lúc bất đắc dĩ, nàng không thể không thỏa hiệp, hơn nữa thầy thuốc Lý dù sao cũng là thầy thuốc, chắc là trong nhà có thể lấy ra mười lượng bạc làm lễ hỏi.
Từ ngày hạ quyết tâm, Đại Yến còn có ý tiếp cận Lý Đào. ở trong thôn Lý Đào vốn không được các cô nương để ý, thầy thuốc Lý lại không sống đúng đắn lắm, tiền xem bệnh đều bị lấy ra uống rượu. giờ có một nữ nhân đối tốt với hắn, Lý Đào mừng đến không biết phương hướng.
Hai người mắt đi mày lại mãi cho đến mùa đông, Lý Đào không có việc gì liền qua chỗ mương lớn tản bộ ước hội với Đại Yến. Đại Yến bên kia cũng có nam nhân bà mối giới thiệu, Đại Yến vừa nhìn thì trong lòng lạnh đi một nửa, không phải người góa vợ ba bốn mươi tuổi, thì là tay chân có tật, hoặc là đồ ngốc. điều này càng kiên định cưới quyết tâm dụ Lý Đào của nàng.
dụ được Lý Đào, nhưng khi nhắc tới tiền lễ hỏi với Lý Đào, Lý Đào về nhà nói với thầy thuốc Lý, thầy thuốc Lý cũng thấy khó khăn. Hắn mỗi ngày ngoài chữa bệnh thì những việc khác đều rối tinh rối mù. vừa nghe nói con gái nhà họ Trịnh cần nhiều tiền hỏi như vậy liền trợn tròn mắt.
Hắn cũng không phải không nghĩ tới việc mượn Tây Viễn. có điều hắn dạy Tây Viễn y thuật, dưới tình huống này vay tiền người ta cũng chẳng khác nào đòi tiền. nhà họ Tây lại vừa mới xây nhà xong, hắn cũng mở không nổi miệng.
Mặt khác Tây Viễn thật sự là đồ đệ hoàn hảo hắn hằng khao khát, vấn đề là Tây Viễn cho đến giờ học với hắn vẫn là câu được câu chăng, căn bản không thèm để ý tay nghề này.
Thầy thuốc Lý mỗi lần thấy Tây Viễn đều do dự mà mở không nổi miệng. Lý Đào về nhà thấy liền om xòm một trận, thầy thuốc Lý chỉ có thể tức giận mắng con trai, trong nhà loạn như gà bay chó chạy!
Lý Đào thấy Tây Viễn mỗi lần đến nhà đều như không có chuyện gì, thật đáng giận. Nhà các ngươi xây nhà lớn, lại đây chiếm tiện nghi của nhà chúng ta, ta muốn cưới vợ mà không được, ngươi ngay cả hé răng cũng không, cho nên hắn đem oán khí đều đặt trên người Tây Viễn.
Mấu chốt là Tây Viễn không biết việc này. mỗi lần đến nhà thầy thuốc Lý đều ở cùng thầy thuốc Lý và con gái ông ấy. Lý Đào có đôi khi ngẫu nhiên ở nhà, thấy Tây Viễn cũng chỉ hừ một tiếng, sau đó chạy đi đâu không biết. bình thường nhà thầy thuốc Lý không có ai rảnh rỗi nói chuyện tào lao, cho nên thầy thuốc Lý không nói, Tây Viễn căn bản không thể nào biết.
Bên phía Đại Yến cũng gấp gáp. cha mẹ nàng vội vàng muốn đem nàng gả ra ngoài cho con trai kết hôn. nếu không phải do nàng náo loạn ngoan cố nói với trong nhà nếu không theo ý nàng nàng sẽ đi chết khiến bọn họ cả người cả của đều không còn. Cha mẹ nàng chỉ có thể chấp nhận. Cứ như vậy kéo dài hơn nửa năm, hiện giờ mắt thấy không kéo dài nổi nữa thì gấp đến độ khóc lóc với Lý Đào.
Lý Đào cùng đường, cha hắn chết sống không mở miệng với Tây Viễn. hôm nay đang ở nhà lớn tiếng với cha thì Tây Viễn đến. Tây Viễn hỏi rõ đầu đuôi rồi vỗ ngực cam đoan với thầy thuốc Lý và Lý Đào chuyện cưới vợ c Lý Đào hắn bao hết. chẳng những cho tiền lễ hỏi mà ngay cả toàn bộ chi phí đặt mua mâm cỗ đồ dùng trong nhà hắn đều bao hết. thầy thuốc Lý chỉ cần ngồi trên giường đợi uống rượu cưới c con trai.
Ở đây muốn đặt mua mâm cỗ và đồ dùng trong nhà cũng không cần bao nhiêu tiền. đồ gia dụng nhà bình thường cho con dâu thường gồm hai thùng gỗ, một bàn trang điểm, thêm tiệc rượu nữa cũng chỉ khoảng một lượng bạc. Nếu vụ mùa bội thu vậy có thể hào phóng một phen.
Thầy thuốc Lý không yên tâm lắm, nào có đồ đệ tiêu tiền cho nhà sư phụ như vậy. huống hồ Tây Viễn còn không phải đồ đệ của ông.
trong lòng Tây Viễn thì lại trộm vui, chuyện này có thể giải quyết như vậy là tốt nhất. hôn sự c Lý Đào là một cơ hội xử lý chuyện đã quấy nhiễu Tây Viễn thời gian dài. Có nên học y thuật thầy thuốc Lý không, học rồi liệu có người nói hắn chiếm tiện nghi c người Lý gia. nhà thầy thuốc Lý không có gì khác, chỉ có mấy phương thuốc tổ truyền kia. Nếu muốn bán cũng phải hơn mười lượng bạc! để ngăn chặn võ đoán của mọi người, Tây Viễn nghĩ sau này hắn có thể truyền y thuật trở lại cho hậu nhân c Lý gia. nhưng vô luận thế nào, Tây Viễn hắn và nhà họ Tây đều có lợi.
Hắn bây giờ không thiếu tiền, tiền riêng c hắn cũng đủ cho Lý Đào cưới vợ. có điều để giữ thể diện cho thầy mình, nên để người trong nhà ra mặt mới tốt.
Hắn nhìn ra băn khoăn c thầy thuốc Lý, bởi vậy muốn giải quyết vấn đề duy nhất này. huống hồ sau khi hắn nghe cô gái Lý Đào nhìn trúng là một người lợi hại, không tránh khỏi cành mẹ đẻ cành con. Tây Viễn tính toán xác định quan hệ sư đồ với thầy thuốc Lý.
Cho nên bọn họ chọn một ngày lành, Tây Viễn chính thức bái thầy thuốc Lý làm thầy, cũng đồng ý sau khi Lý Đào kết hôn sinh con sẽ chọn một đứa trẻ thích hợp truyền y thuật c Lý gia coi như là trả trở về.
Điều này khiến thầy thuốc Lý mừng rỡ uống đến say mèm, ông đời này không nghĩ tới sẽ thu được đồ đệ tốt như vậy, cũng không nghĩ tới có thể giúp con trai cưới được vợ. ông luôn sống cuộc sống rượu hôm nay chớ để mai uống, nhưng giờ nhà mình đã giống cái nhà hơn.
Lý Đào thì càng không cần phải nói. Ngay ngày hôm đó liền chạy đến Trịnh gia nói tin tốt này cho Đại Yến. trở về thấy Tây Viễn liền gọi “Tiểu Viễn, Tiểu Viễn” thân hơn bất kì ai.
việc hôn nhân c Lý Đào do nhà họ Tây ra mặt. gia đình nhà nông không chú ý nhiều, qua lễ hỏi không đến một tháng Lý Đào đã cưới Đại Yến vào cửa.
Người trong thôn thấy nhà họ Tây đây là vừa ra tiền vừa ra sức đều cảm thán thầy thuốc Lý cả đời này xem như làm đúng một lần, chiêu được một đồ đệ tốt. con người có đôi khi đi đúng một bước, cuộc sống liền hoàn toàn khác đi.
càng đừng nói tới Lý Đào thật là có vận cứt chó, Đại Yến tuy lợi hại nhưng biết phân rõ phải trái, biết làm việc. ngày đầu tiên qua cửa nhà chồng đã quản được Lý Đào, dù không có việc gì làm cũng không thể đi loăng quăng làm việc đàng hoàng.
Dù đã hơi muộn nhưng Đại Yến vẫn đến trấn Vạn Đức mua năm mươi con vịt con và ngỗng con về nuôi. bình thường hoặc nàng hoặc Lý Đào đi thả. trong vườn trồng các loại rau dưa, hai vợ chồng Lý Đào phân lại luống rau đâu vào đấy.
Sau đó Đại Yến tính toán thu ba mẫu ruộng cho người khác thuê về tự mình trồng. đến sang năm cũng có thể giống những nhà khác trong thôn trồng rau sớm.
sân Nhà thầy thuốc Lý cũng không hoang tàn đến độ mọc đầy cỏ dại như hồi trước, bị Đại Yến chỉ huy Lý Đào cùng nàng dọn dẹp, những chỗ có cỏ dại đều được nhổ sạch. Sân vườn tuy nhìn vẫn cũ nát, nhưng chỉnh tề hơn nhiều.
em gái Lý Đào thấy chị dâu tài giỏi như vậy cũng chạy trước chạy sau bận việc. nàng lớn vậy rồi mà trong nhà cha ngoài xem bệnh cho người ta thì chỉ biết uống rượu, anh trai mỗi ngày đều không ở nhà làm việc. giờ có chị dâu đến, trong nhà thay đổi thật lớn nhìn thấy khiến cho người ta thư thái, cho nên nàng dĩ nhiên thân cận với chị dâu.
Đại Yến cứ rảnh liền thêu thùa may vá, chẳng những làm cho một nhà thầy thuốc Lý, mà mỗi người nhà họ Tây đều có. Dù là giày hay đế giày vừa nhìn là biết từ tay người tốt.
Đại Yến có lo nghĩ của mình. Lý Đào không đi sai đường nữa là nhờ có nàng quản, nàng lại là nữ lưu kiến thức có hạn, trước kia muốn gả cho Lý Đào là vì nghĩ rằng nhà thầy thuốc Lý ít người, hơn nữa lại có đủ tiền lễ hỏi.
Đợi khi gả lại đây mới biết tiền bọn họ lấy để thành thân đều là do nhà họ Tây cho, bởi vì cháu cả nhà họ Tây là đồ đệ c thầy thuốc Lý.
Tuy tình trạng nhà Lý Đào không như nàng nghĩ, có điều nếu có thể dính lấy nhà họ Tây, Đại Yến tin tưởng chỉ cần nhà họ Tây cố ý kéo nhà họ một tay, nàng có thể khiến cuộc sống của gia đình tốt hơn. cho nên Đại Yến tràn ngập tin tưởng với tương lai, không hề cảm thấy mất mát.
Bình thường không có việc gì Đại Yến sẽ kéo em gái Lý Đào đến nhà họ Tây tìm mẹ Tây Viễn hoặc bà cụ để tán gẫu. qua lại thường xuyên khiến quan hệ giữa nhà thầy thuốc Lý và nhà họ Tây càng gần thêm một tầng.
Đại Yến thậm chí còn quản lý việc uống rượu c thầy thuốc Lý. Trước kia thầy thuốc Lý gặp rượu tất say, không cho ông ấy uống ông ấy sẽ cầm gậy đánh người.
giờ con dâu quy định lượng uống mỗi ngày, tuyệt đối không được nhiều hơn. Thầy thuốc Lý đập đĩa đập bát Đại Yến cũng không tức giận mà cứ không để cho ông uống. thầy thuốc Lý tức mà không làm được gì, con gái con trai không giúp, gậy của ông đánh người khác thì được chứ không thể đánh con dâu. Nếu chuyện đó truyền ra thì ông sẽ bị nói là loại người gì.
Cho nên thầy thuốc Lý thực buồn bực, người khác lại rất vui vẻ. không bao lâu đã có thể nhìn ra, sắc mặt thầy thuốc Lý rõ ràng tốt hơn nhiều, cả người và tinh thần đều hăng hái. Mỗi điều là ngẫu nhiên sẽ nhớ rượu một chút.
Người trong thôn kinh ngạc than thay đổi của Lý gia,, tục ngữ nói nhà có vợ hiền thê chồng không gây họa. Lý Đào là đồ ngốc thế nhưng cưới được người vợ tốt như vậy thật là có phúc quá đi!
Cho nên thầy thuốc Lý thực buồn bực, người khác lại rất vui vẻ. không bao lâu sau đã có thể nhìn ra, sắc mặt thầy thuốc Lý rõ ràng tốt hơn nhiều, cả người và tinh thần đều hăng hái, chỉ là ngẫu nhiên nhớ rượu một chút mà thôi.
Người trong thôn kinh ngạc than về sự thay đổi của nhà họ Lý. tục ngữ nói nhà có vợ hiền, chồng không làm bậy. Lý Đào ngốc nhưng lại cưới được người vợ tốt như vậy, thật là có phúc!
Tây Viễn cũng thấy may là nhà thầy thuốc Lý cưới được người vợ tốt. giờ hắn có thể an tâm học y thuật từ thầy thuốc Lý. Thầy thuốc Lý hiện giờ ngày ngày nhàn rỗi, không có việc gì liền kéo Tây Viễn đến bãi hoang tìm thảo dược. Tây Viễn thấy ống đi đứng không tốt, đôi khi sẽ thương lượng với ông nội dắt Đậu Phụ Đũa đến cho thầy thuốc Lý cưỡi. Sợ cứ cưỡi suốt làm ông nội đau lòng, cho nên đến mượn con lừa nhà chú hai.
Thầy thuốc Lý có lừa cưỡi, nhàn nhã đi khắp bãi hoang, cảm thấy mình sống nhiều năm vậy rồi mà giờ cuộc sống mới coi là thư thái nhất, cao hứng tán gẫu với Tây Viễn. Tây Viễn vẻ mặt đau khổ theo ở phía sau. chịu thôi, thầy thuốc Lý có lừa cưỡi, còn hắn chỉ có hai cặp giò. Tây Viễn rất hối hận đưa lừa cho thầy thuốc Lý cưỡi. nhìn thấy thầy thuốc Lý say mê, Tây Viễn hạ quyết tâm sau này sẽ mua cho thầy mình một con lừa.
“Anh ơi, anh ơi, em muốn ăn đầu sư tử.” Hôm nay Tây Viễn lại cùng thầy thuốc Lý đến bãi hoang giằng co một trận. mới vừa Về đến nhà Tây Vi liền chạy tới.
” còn muốn ăn nữa sao?” Tây Viễn sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn c em trai. giờ mặt Tây Vi cũng đã dài ra, mặc dù không nhanh như Vệ Thành. Có điều Tây Viễn nếu muốn ôm như trước thì không thể rồi.
“Em cũng muốn ăn.” Tây Vi ôm cánh tay anh trai làm nũng. trước kia anh trai mỗi ngày đều ở nhà, không có việc gì sẽ ở quanh nó và anh Thành. giờ cả ngày bị thầy thuốc Lý gọi đi, nó muốn cùng anh trai chơi một lát cũng không được. vốn nó và anh Thành còn muốn đi theo nhưng đi quanh trong bãi hoang thật chẳng thú vị.
“Được, được, tiểu Vi c chúng ta muốn ăn, anh có thể không cho.” Tây Viễn sủng nịch vỗ Tây Vi”nào, gọi anh hai của em cùng đi mùa thịt với anh.”
Hai đứa em trai, Tây Viễn đều yêu. Tây Viễn có đôi khi cân đo đong đếm, Tây Vi và Vệ Thành nói là em trai còn không bằng nói là con trai mang về nuôi, bù lại cuộc sống gia đình thiếu sót c Tây Viễn kiếp trước, để hắn cảm nhận được thân tình ấm áp.
Trong sân bà nội híp mắt cười nhìn ba anh em chạy ra ngoài sân. Tây Viễn quay đầu lại làm mặt quỷ về phía bà nội. có gia đình ấm áp như vậy, có thân nhân nhớ tới, cuộc sống như thế hắn còn cầu gì hơn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT