Sau hơn nửa ngày ồn ã hết đợt này tới đợt khác ra vào, cuối cùng số học viên mới đã được tập trung hoàn toàn đầy đủ, ai cũng hớn hở khi được gia nhập vào khoa mình mong muốn, không khí vô cùng náo nhiệt. Nhưng Hoàng thì chả vui vẻ một tí nào, khi mà chẳng có một ai ra đón hắn cả, đến tiếng gió cũng không thấy luôn, cứ như khoa Khoáng thạch học chẳng tồn tại vậy. Hoàng kiên nhẫn ngó quanh quất một hồi, sau khi xác định mình chắc chắn đã bị cho leo cây thì lắc đầu tự nhủ:
- “Đành vậy, tí nữa phải tự mà đi kiếm thôi”.
Lúc này hiệu trưởng Grandall cũng bước lên sân khấu, ông ta đưa mắt dõi qua một lượt các học viên mới đang đứng chỉnh tề phía dưới theo từng khoa thì rất hài lòng, cười to một cái rồi nói:
- Mọi người tập trung nào, tập trung nào. Tôi biết các bạn đang rất hào hứng, nhưng chúng ta vẫn còn một mục nữa trước khi mọi người chính thức gia nhập học viện Ilumina.
Hiệu trưởng vừa lên tiếng, rất nhanh phía dưới đã im lặng ngay, tất cả cùng hướng lên sân khấu chú ý lắng nghe. Grandall dừng một chút chỉnh ngữ rồi nói tiếp:
- Tất cả học viên nếu muốn gia nhập học viện Ilumina đều phải trải qua một kỳ thi đầu vào, điều này tất cả đều biết. Nhưng đã là thi đua thì phải có người xuất sắc, ở đây chúng ta luôn khuyến khích sự cạnh tranh lành mạnh. Do đó truyền thống của học viện là sẽ vinh danh các học viên xuất sắc theo định kỳ, những ai nổi bật nhất sẽ được hưởng các ưu đãi rất lớn đấy.
Grandall vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của các học viên bên dưới, quả nhiên khi nghe có thi đua và khen thưởng thì những thanh niên máu nóng này ai cũng trở nên gấp gáp hơn hẳn. Ông ta thấy vậy thì khá hài lòng, tuổi trẻ phải có tinh thần tranh đấu như vậy mới tốt:
- Tất nhiên các bạn là học viên mới có thể chưa biết chuyện này, không sao, tùy từng khoa sẽ có cách cách khen thưởng khác nhau, mọi người cứ từ từ mà làm quen. Hôm nay cái chính là học viện sẽ vinh danh các học viên mới xuất sắc, những người đã có thành tích tốt nhất ở kỳ thi đầu vào vừa rồi.
Bất cứ nền giáo dục nào thì chuyện khuyến khích người giỏi cũng là bắt buộc, ở học viện Ilumia này thì nó càng được coi trọng, đó là chưa kể tới những phần thưởng to lớn cho các học viên xuất sắc nhất. Grandall tuyên bố xong phần này thì rất nhiều học viên cũ đang đứng gần đó cũng rục rịch ngó sang, hiển nhiên họ rất tò mò muốn xem ai sẽ là người xuất sắc nhất kỳ thi tuyển này.
- Được rồi, không làm mọi người đợi lâu nữa, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu gọi tên những người giỏi nhất ở kỳ thi tuyển lần này…. Chờ chút đã, khổ thật, chẳng biết ta lại để cái danh sách ở đâu nữa rồi.
Grandall vừa nói vừa lúng túng mò quần nắm áo, lục tung từ dưới lên trên để tìm kiếm cái gì đó, trông cực kỳ dị hợm và mất mặt, mấy giáo sư đứng gần thấy vậy thì tự động né xa ra coi như không quen biết. Nhưng sau vài phút thấy Grandall bất lực, một giáo sư trưởng khoa đành phải lật đật chạy ra nhét vào tay ông ta một tờ giấy nhỏ, mặt nhăn nhó khó chịu như kiểu mình bị chịu trận vậy. Grandall nhận lấy tờ giấy này thì tươi cười hớn hở trở lại, sau đó mở ra và bắt đầu đọc:
- Xem nào… lần thi tuyển này chúng ta có sáu người xuất sắc nhất, ta sẽ đọc luôn một lượt nhé, ai có tên nhớ bước lên sân khấu để mọi người còn biết mặt.
Từ đầu đến cuối lời nói và biểu hiện của Grandall hoàn toàn không có một tí tác phong nào của một hiệu trưởng, và ngay lúc này đây cũng vậy, khi mọi người đều nghĩ ông ta sẽ lần lượt đọc tên từng người thì Grandall lại bắn hẳn một tràng như súng máy:
- Oleg của khoa Võ luận, Luna từ khoa Pháp luận, Chigu của khoa Thiết học…..
Grandall làm một hơi liên tục sáu cái tên, khiến cả quảng trường ù ù cạc cạc không hiểu gì. Thậm chí ông ta còn chả thèm dừng lại mà còn hối thúc thêm:
- Nhanh nào nhanh nào, các bạn lên đây nhanh nào.
Và thế là một nghi lễ tưởng chừng rất trang trọng lại biết thành một màn chạy đua cực kỳ quái đản, khi mấy học viên được gọi tên này hấp tấp xô đẩy nhau vội vàng lao lên sân khấu. Đến khi tụ tập đông đủ thì có vài người đã thở ra đằng tai do phải chạy tuốt từ đầu quảng trường vào trong, trông y như một đám ăn cướp chứ chẳng còn tí dáng vẻ đứng đắn nào cả.
Các học viên cũ lẫn giáo sư thấy vậy đều thở dài chán nản, kiểu như năm nào cũng thế, nói mãi cũng đâu vào đấy hết. Grandall thì vẫn chẳng thèm quan tâm, nhìn lướt qua sau người đang đứng trên sân khấu và bắt đầu giới thiệu:
- Như các bạn đang thấy, đây là các học viên mới nổi bật nhất trong kỳ thi đầu vào này. Nếu ai có thắc mắc thì các cô cậu ở đây đều có nguyên lực đạt từ cấp sáu trở lên, và có kiến thức thực tiễn cực kỳ ấn tượng đấy.
Grandall nói xong thì bên dưới bắt đầu xì xào bàn tán về sáu người ở trên sân khấu, chưa nói tới các chuyện khác nhưng đạt cấp sáu ở tầm tuổi này là đã rất khủng bố rồi. Có vẻ như cảm nhận được các ánh nhìn ngưỡng mộ hướng vào mình, sáu học viên này đều ưỡn ngực đứng thẳng người hơn đầy tự tin. Các giáo sư trưởng khoa có học viên được gọi tên cũng sướng âm ỷ trong lòng, vì điều này đồng nghĩa là họ sẽ được nhận thêm nhiều quyền lợi hơn nữa.
- Tất cả các học viên xuất sắc, ngoài việc được miễn học phí toàn bộ, mà còn được quyền tiếp cận tất cả tài liệu của học viện trước hai khóa học. Tất nhiên đó vẫn chưa phải là tất cả, các khoa sẽ còn có phần thưởng thêm nữa.
Nghe Grandall nói phần thưởng xong, rất nhiều học viên cũ mặc dù đã biết nhưng vẫn không nén nổi ganh tị. Tiền học phí nghe có vẻ đơn giản nhưng thực ra nó bao gồm toàn bộ chi phí tại học viện, bao gồm tất tần tật từ ăn uống ngủ nghỉ, quần áo, công cụ học tập và cả những thứ nguyên liệu nghiên cứu khác… bất kể giá tiền ra học viện cũng đài thọ toàn bộ. Cái này không quan trọng bạn học khoa nào, cứ đề ra yêu cầu và nếu học viện thấy hợp lý sẽ bỏ tiền ra mua cho ngay. Tất nhiên vẫn phải trong phạm vi nghiên cứu, chứ không phải cái quái gì cũng được.
Còn tài liệu thì còn tuyệt hơn, vì tiếp cận được tài liệu trước hai khóa là nguồn lợi cực lớn, chưa nói đến chuyện sẽ khiến các học viên này sẽ được tự do phát triển sở trường của mình tùy ý, mà còn là thứ để trao đổi với những người khác, vì tài liệu này là tính tất cả các khoa trong học viện. Hai thứ này có thể coi như là một cái tên lửa đẩy cỡ bự, giúp học viên đi nhanh hơn gấp đôi so với bình thường, vì thế mà ai cũng thèm muốn cả.
- À mà có cái này phải nhớ, đây không phải là tính đến khi các cô cậu ra trường mà chỉ là một thời gian thôi nhé. Nếu đến kết từng học kỳ ai không giữ được phong độ thì xin chia buồn, lợi ích này sẽ phải dành cho người khác xứng đáng hơn vậy.
Grandall rất nhanh nhẹn cắt đứt sự hưng phấn của các học viên mới bằng câu thông báo này, dù sao đây cũng là điều hiển nhiên, chứ nếu không làm sao còn động lực cho mọi người phấn đấu được.
Phần tiếp theo là các màn chúc mừng của từng giáo sư trưởng khoa tới từng học viên một, nó kéo dài khoảng gần một tiếng đồng hồ nữa, đến cuối cùng thì ai trong số sáu người này cũng thỏa mãn và hãnh diện cả. Nhưng đúng lúc mọi người tưởng chừng như đã xong xuôi thì Grandall lại bước lên nói tiếp:
- Trong thời gian được vinh dự làm hiệu trưởng ở học viên Ilumina này, ta đã chứng kiến rất nhiều lứa học viên có thiên phú trời cho tuyệt đỉnh, những con người xuất sắc có khả năng thay đổi sức mạnh đế quốc tốt nghiệp từ nơi đây. Nhưng có vẻ đó vẫn chưa phải mọi thứ, và trong lần thi tuyển này có một nhân tài thực sự đã khiến ta ấn tượng đấy.
Grandall nói xong khiến đám đông bên dưới đột nhiên ồn ào hẳn lên, đây không phải tiết mục có trong buổi lễ mà là thông báo riêng của ông ta, có vẻ như lại là một học viên mới xuất sắc nữa mà hiệu trưởng muốn khen ngợi. Nhưng lần này là do Grandall chọn riêng và không nằm trong danh sách sáu người lúc nãy, vậy chỉ có khả năng là học viên này phải cực giỏi, thậm chí là giỏi tới mức biến thái mới được như vậy.
Grandall trông bên ngoài có vẻ lôi thôi nhưng là một hiệu trưởng có chuyên môn giỏi nhất trong lịch sử học viện, ông ta đã nói thế thì học viên mới kia phải là người xuất sắc nhất, thậm chí là vượt trên tất cả các lứa đi trước. Một người như vậy, dù xuất hiện ở đâu thì cũng gây nên các biến động không thể lường được, trong lúc mọi người còn đang ồn ào bàn tán thì Grandall lên tiếng:
- Đây là một học viên mới của khoa Dược học, một Dược sư tương lai tiềm năng nhất mà ta có may mắn được gặp, cô ta có thể sẽ là thiên tài nổi bật nhất tiếp theo mà học viện Ilumina này vinh hạnh được đào tạo.
Những lời giới thiệu hoành tráng này càng khiến đám đông tò mò hơn, hiện trường càng lúc càng ồn ào náo loạn một cách mất kiểm soát. Mấy giáo sư thấy các học viên cũ đang kín đáo rời đi thì cảm thấy không ổn, nếu tí nữa tất cả đám quái vật trong học viện cũng mò ra thì tha hồ mà phiền phức, vì vậy liền hối thúc hiệu trưởng đưa học viên này lên ngay lập tức.
Grandall cũng biết không nên làm màu thêm nữa, ông ta giơ tay lên vẽ ra một dấu thập giữa không trung, sau đó búng nó thẳng về chỗ học viên mới của khoa Dược học. Dấu thập này nhanh chóng bay đến chỗ một học viên nữ mặc áo trùm đầu che kín mặt, sau đó nó nhẹ nhàng biến thành một bậc thang nối dài từ chỗ cô gái đó đang đứng tới thẳng sân khấu. Đây coi như là hiệu trưởng đã đích thân xuống đón lên, đãi ngộ này không phải muốn là được đâu.
Hoàng ngồi phía dưới thấy Grandall khen Milenia nhà mình hết lời như thế thì sướng lắm, y như phụ huynh thấy con cái lên nhận học bổng cấp quốc gia vậy. Lúc này Grandall đã ra tận nơi đỡ Milenia lên sân khấu, tuy không hiểu sao cô gái này lại che mặt kín mít như vậy nhưng ông ta vẫn rất hào hứng giới thiệu:
- Đây là Milenia, học viên thiên tài xuất sắc nhất mà ta đang nói tới. Chắc các bạn thắc mắc tại sao Milenia lại được gọi tên riêng đúng không nào, lời giải nằm ở vật bé con con này thôi.
Grandall nói xong thì lấy ra một lọ dung dịch nhỏ màu xanh sẫm giơ ra trước mặt, ông ta còn cẩn thận dùng một cái kính lúp ma thuật chiếu nó thành ảo ảnh lớn để những ai đứng xa cũng quan sát được. Hầu hết mọi người không biết đây là gì, nhưng những ai có hiểu biết về Dược sư đều biết đây là thuốc phục hồi trung cấp, một loại thuốc cứu mạng phổ biến cho tầng lớp trung lưu.
Không như loại thuốc sơ cấp chỉ có thể chữa trị tương đối các vết thương ngoài da hoặc phần mềm, thuốc hồi phục trung cấp có thể chống xuất huyết nội, cầm máu cấp tốc và chữa được hầu hết các vết thương hở một cách hiệu quả nhất. Công dụng của nó vô cùng lớn, là thứ được tất cả các Dược sư tin dùng khi cần cấp cứu khẩn cấp.
Tất nhiên giá của một lọ thuốc này cũng không phải rẻ, bét nhất cũng phải ba ngàn Kron trở lên, thường chỉ khi nào cấp bách lắm mới phải lấy ra dùng. Gradall chờ mọi người biết rõ đây là gì rồi mới nói tiếp:
- Nếu có ai còn chưa nhận ra thì đây là một lọ thuốc hồi phục trung cấp chưa hoàn chỉnh, và nó là sản phẩm của kỳ thi đầu vào vừa rồi của cô Milenia đây nhé.
Grandall nói câu này rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến đám đông ở dưới thì im lặng như đá. Các loại thuốc hồi phục từ trung cấp đồ xuống tuy không phải là thứ xa xỉ gì, nhưng nó là mốc đo tiêu chuẩn chính xác nhất để đánh giá một Dược sư hợp cách. Lấy đơn cử như ở học viện Milenia này, mốc tốt nghiệp chính là tự làm ra một lọ thuốc hồi phục sơ cấp hoàn chỉnh, mà đó là còn phải qua một thời gian đào tạo hàng năm trời.
Còn khi thi đầu vào thì học viên chủ yếu chỉ trả lời các kiến thức lý thuyết tổng hợp, cùng thực hành vài loại mẫu thuốc cơ bản mà thôi. Thành ra việc Milenia vượt mười mấy cấp tạo ra cái lọ kia không khác gì bom nguyên tử nổ, nó vô lý và không hợp lẽ thường ở mức hư cấu cực đại rồi. Grandall có vẻ cũng biết sự ngờ vực của các học viên cũ, vì thế ông ta nói:
- Ta biết chuyện này nghe hơi khó tin, nhưng sự thực là Milenia đã một mình làm ra lọ thuốc này trong kỳ thi tuyển vừa rồi.
Tuy Grandall đã lên tiếng xác nhận, nhưng hầu hết mọi người ở đây vẫn đều không tin, nếu không phải uy tín của ông ta tại học việc là cực cao thì đã có người đứng ra ý kiến rồi. Trong lúc tình hình đang rối tinh như vậy, một giáo sư đột nhiên rẽ đám đông đi lên khán đài và nói:
- Nếu mọi người thấy nó không hợp lý, chúng ta có thể yêu cầu Milenia làm lại lọ thuốc này, dù sao người có thực tài sẽ không sợ gì cả.
Người nói câu này là Trion, giáo sư chủ nhiệm của khoa Dược học, cứ tưởng hôm nay ông ta không ra đón học viên, hóa ra là lười đứng phía sau đẩy việc cho người khác. Khi Milenia thi tuyển Trion cũng đích thân có mặt để giám sát vì thế có thể chắc chắn đây là sản phẩm do chính cô ta làm. Tất nhiên Trion là người vui nhất khi đột nhiên lại có một thiên tài kinh khủng thế này nhập học, nhưng ông ta cũng biết nếu không dẹp yên thắc mắc đi thì về sau sẽ bị đàm tiếu rất nhiều, vì gian lận thi cử là thứ cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí có thể khiến Milenia thân bại danh liệt cả đời.
Đích thân giáo sư chủ nhiệm của khoa Dược học đã lên tiếng thì Grandall cũng không có ý kiến, thử quay sang Milenia ra ý hỏi thì cô ta cũng gật đầu nhẹ tỏ ý chấp nhận. Grandall thấy vậy rất hài lòng, tác phong đường đường chính chính không sợ thử thách như vậy mới đúng là nhân tài thực sự. Ông ta quay xuống dặn dò các học viên đứng gần, rất nhanh sau đó một bàn đầy đủ dụng cụ pha chế, nguyên liệu cùng các thứ khác để chế thuốc đã được bày lên trên sân khấu. Milenia sau đó mũ đến cũng chả cần cởi, trực tiếp bước đến và bắt tay vào làm luôn.
Dưới con mắt quan sát của toàn thể những người đang có mặt, Milenia nhẹ nhàng gom những nguyên liệu lại một chỗ, sau đó dùng nguyên lực đốt cháy bừng cái lò luyện lên. Bước tiếp theo cô ta lần lượt phân loại nguyên liệu theo từng loại, rồi lại tiếp tục dùng nguyên lực tác động vào chúng, đây là bước các Dược sư ước lượng và sơ chế các thành phần nguyên liệu, nếu không có kỹ thuật đúng cách thì toàn bộ sẽ bị hủy hết. Milenia làm thuần thục từ đầu đến cuối gần như hoàn hảo, sau khi đã xong công đoạn chuẩn bị này, cô ta mới trút tất cả vào lò luyện.
Không như lúc Milenia chế thuốc hồi phục sơ cấp, loại trung cấp này vừa nhiều nguyên liệu lại vừa phải chuẩn bị mất công hơn, khiến Hoàng ngồi dưới xem đến hoa cả mắt. Lúc này Milenia đã đốt cháy lò luyện bằng nguyên lực của mình, và bắt đầu điều khiển cho nhiệt độ của nó theo ý muốn để số nguyên liệu bên trong kết hợp với nhau. Tuy cùng là dân chế thuốc, nhưng nguyên lý giữa Hoàng và Milenia khác hẳn một trời một vực, nên hắn không hề biết kỹ thuật mà cô ta đang dùng phức tạp cỡ nào, chỉ nghĩ nó đơn giản giống như nổi lửa nấu ăn mà thôi.
Trên thực tế hầu hết Dược sư khi chế thuốc đều làm theo cách cổ điển là dùng lửa thường đun nóng nồi hoặc lò luyện, sau đó mới bắt đầu cho nguyên liệu vào chế tạo theo công thức. Kỹ thuật mà Milenia đang dùng là loại cực kỳ cao cấp, vì nó bắt buộc Dược sư phải dùng nguyên lực trong người để tạo ra hơi nóng đốt lò. Việc này không những đòi hỏi tay nghề khéo léo, mà khả năng khống chế nguyên lực phải ở mức thượng thừa. Vì không như kiểu đốt thông thường có thể điều chỉnh lửa thông qua dụng cụ, cách của Milenia hoàn toàn nhờ vào sự tinh tế của Dược sư, chỉ cần sơ sảy một chút là toàn bộ sẽ cháy thành than hết.
Chứng kiến Milenia như đang làm ảo thuật trên sân khấu, toàn bộ học viên lẫn các giáo sư đều trợn tròn mắt vì ngạc nhiên. Đối với những ai chưa từng thì kiểu khống chế này của Milenia quá sức mới lạ với họ, còn những người hiểu biết thì kinh ngạc, vì không hiểu làm sao một cô gái trẻ lại thể làm được chuyện phức tạp như vậy. Trong số này thì người vui nhất đương nhiên là Trion và hiệu trưởng Gradall, một người thì nở mặt cho khoa, còn một người thì mừng cho học viện.
Do dụng cụ và nguyên liệu đều là hàng xịn, sau khoảng hai mươi phút Milenia đã làm xong. Thành quả của cô ta là một đám nước sền sệt màu xanh sẫm, Milenia nhìn lại nó lần cuối rồi từ từ trút nó vào lọ nhỏ, sau đó cất giọng báo lại với Trion:
- Em đã làm xong thưa giáo sư.
Trion nhanh chóng tiến lại nhận lấy lọ thuốc trên tay Milenia, ông ta rất cẩn thận mở nó ra và bắt đầu xem xét bên trong rồi thầm đánh giá:
- “Chưa phải đồ hoàn chỉnh, còn quá nhiều chỗ thiếu sót nhưng một học viên mới chỉ tự học mà làm được thế này là giỏi ở mức vô lý rồi”.
Thực ra tuy kỹ thuật của Dược sư là thứ không được phổ biến rộng rãi, nhưng đó chỉ là tính trong phạm vi các học viên chính thống mà thôi, còn những người dạng lang y lang vườn vẫn dựa vào kinh nghiệm để chữa bệnh là chủ yếu. Trước khi đi thi Hoàng đã dặn dò Milenia là cô ta có quen được một Dược sư già ở quê, và học lỏm thông qua những cuốn sách cũ của ông ta để khỏi bị nghi ngờ.
Trion kiểm tra lọ thuốc của Milenia một hồi rồi chuyển sang cho Grandall, vị hiệu trưởng của học viện cũng làm tương tự, thậm chí ông ta còn so sánh cả hai lọ thuốc cũ và mới rất kỹ, cuối cùng gật đầu ra hiệu đồng ý, Trion chỉ chờ có vậy liền lớn tiếng tuyên bố:
- Lọ thuốc hồi phục trung cấp này vẫn còn khá nhiều sai sót, chưa thể đem vào sử dụng được, nhưng kỹ thuật của Milenia thì mọi người đều thấy rồi, chắc tôi không cần giải thích thêm nữa. Về trình độ thì Milenia hoàn toàn đủ sức làm ra một lọ hồi phục sơ cấp tiêu chuẩn, cái này tôi có thể chắc chắn.
Trion là một Dược sư cấp chín hàng thật giá thật duy nhất của học viện, vì thế lời nói của ông ta rất có uy tín, cộng thêm màn biểu diễn vừa rồi của Milenia thì chẳng ai còn dị nghị được gì cả, tất cả đều đồng loạt vỗ tay hoan hô ủng hộ rào rào. Thực ra với khả năng của một Dược sư cấp bảy thì Milenia thì dư sức làm ra một lọ thuốc hồi phục trung cấp hoàn hảo, nhưng Hoàng không muốn phô trương, vì thế đã dặn trước với cô ta thế này là đủ rồi.
Lúc này Grandall mới bước lên, đầu tiên là quay sang Milenia gật đầu khen ngợi, sau đó mới tuyên bố xuống dưới:
- Như mọi người cũng thấy, Milenia là nhân tài xuất sắc nhất từng xuất hiện ở học viện, thú thực là ta cũng chưa nghĩ ra sẽ giành cho cô ấy những ưu đãi gì nữa. Thôi thì tùy khoa Dược học vậy, có yêu cầu gì cứ đề đạt, ta sẽ đích thân giải quyết hết.
Grandall vẫn như cũ nói rất hời hợt và khó hiểu, nhưng Trion thì nghe xong như mở cờ trong bụng, vì ông ta biết lời bảo đảm này có giá trị thế nào. Đích thân hiệu trưởng giải quyết thì coi như về sau khoa Dược học muốn gì được nấy, tất nhiên Trion vẫn sẽ ưu tiên tuyệt đối cho Milenia nhưng nếu xơ múi được gì thì ông ta cũng sẽ không từ chối. Một vấn đề nữa là Grandall nói như vậy đồng nghĩa về sau Milenia sẽ được ông ta quan tâm trực tiếp, coi như hoàn toàn không phải lo lắng bất kỳ thứ gì khi còn ở trong học viện Ilumina này.
Lúc này mọi ánh nhìn đều đổ dồn hết về Milenia, làm Hoàng ở dưới cũng sướng âm ỷ theo không dứt. Grandall thì cực kỳ hài lòng tiến muốn chúc mừng, nhưng thấy Milenia từ đầu tới chân trùm kín mít chả biểu lộ ra vui hay buồn gì, thành ra ông ta chỉ đành đứng mất hứng bên cạnh nhìn thôi vậy.
Hoàng thấy kế hoạch của mình đã thành công rực rỡ, toàn thân lâng lâng bay bổng, mặt mũi hớn hở thiếu điều xăm lên trán: “đó là em gái tôi” nữa mà thôi. Nhưng khi nhìn lên sân khấu thấy Milenia nhất quyết giữ trạng thái đen thui đó thì chán hẳn, đã mất công trang điểm nửa ngày trời mà cô ta không khoe ra thì còn có tích sự gì nữa. Vì thế Hoàng đành phải tự mình ra tay, hắn di chuyển lại gần sân khấu rồi búng tay vài cái về phía Milenia.
Lúc này buổi lễ coi như đã hoàn tất, tuy Grandall đang đứng xụ mặt một đống vì mất hứng nhưng có vẻ chẳng ai thèm quan tâm. Trion đang dặn dò bảo bối mới của mình vài thứ, đồng thời quay sang bảo các học viên cũ chuẩn bị đưa tất cả trở về khoa. Bất ngờ lúc này vài cơn gió mạnh nổi lên, đồng thời có thứ gì đó từ dưới bắn lên lật tung chiếc áo trùm đầu của Milenia ra, khiến toàn bộ khuôn mặt của cô ta lộ ra trước mắt mọi người.
Grandall là người đầu tiên thấy được cảnh này, và phản ứng của ông ta chỉ gói gọn trong năm chữ:
- Chúng ta... hẹn hò nhé.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT