Chiều hôm ấy con Quyên dắt ba nó qua nhà thằng Tuấn chơi tiếp, hôm nay nó sửa soạn trông thật lộng lẫy và đang tỏ ra rất vui vẻ. Tuấn thì đang canh me ông già lơ là để biến đi qua nhà mợ Tám ông Quân bên Phú Lâm. Thằng chả nãy giờ nhắn tin hối thúc mấy bận khiến nó cũng muốn quýnh đít lên. He he con Quyên qua đúng là cơ hội vàng cho nó đây rồi! Vừa ngồi xuống ghế ông Hùng đã vào thẳng vấn đề:
– Anh Tấn này, được sự tư vấn của một người quen, gia đình tôi dự định đưa con bé Quyên sang Singapo để kiểm tra sức khỏe lại cho kỹ lưỡng!
Ông Tấn cố gượng cười dù trong lòng đang rầu thúi cả ruột vì chuyện của công ty:
– Oh! Gia đình anh quyết định vậy thì quá tốt rồi!
Ông Hùng khoanh tay dựa lưng vào ghế:
– Nhưng ngặt nổi con Quyên nhà tôi muốn phải có cháu Tuấn đi cùng…
Tuấn đang cầm ly nước lên uống, nó buông ra và ho sặc sụa, nó trừng trừng nhìn con Quyên trong khi cô ả này đang e thẹn núp đầu vào vai bố. Ông Hùng cười khẩy:
– Nếu như gia đình anh đồng ý thì biết đâu đổi lại tôi sẽ giúp đỡ một phần nào đó khó khăn mà anh Tấn đang gặp phải. Còn không thì…
Con Quyên nhìn thằng Tuấn như cầu khẩn:
– Đi nha anh Tuấn…
Thấy ông Hùng lăm le, Ông Tấn la lên:
– Ấy chết! Anh Hùng đừng khách sáo quá như vậy, tất nhiên là tôi sẽ tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất cho sức khỏe của cháu Quyên mà, không cần anh Hùng phải giúp đỡ gì đâu, tôi hy vọng mình sẽ xoay sở được…- Anh Tấn này, tôi nghĩ là với tình hình này của Vạn Cát Tường thì tôi e là muốn khắc phục lại sẽ rất khó khăn đấy!
Vừa nói ông Hùng liếc nhìn thằng Tuấn một cách đầy khiêu khích, nó chả buồn ngó lại chỉ cười trừ. Ông Tấn cúi đầu im lặng. Ông Hùng nói thêm:
– Bé Quyên nhà tôi cũng nói là hình như nó không thích Tuấn giao du với thằng nào tên Quân nữa thì phải… tôi nghĩ là….
Tuấn trợn mắt lên:
– Dạ thưa chú Hùng: Quyên có cả cái quyền thích hay không thích cháu chơi với ai nữa sao?
Nó ngó lên trời mà cười một mình rồi khoanh tay lại. Ông Tấn ra lệnh cho Tuấn:
– Mày im lại, không được cãi!
Ông Hùng lại nói:
– Tôi thấy cháu Tuấn nhà mình rất may mắn nên được cháu Quyên ưu ái thật nhiều vậy mà cháu ấy lại không biết nắm bắt cơ hội mà không phải ai cũng có được!
Tuấn cười, thái độ nó bổng nhiên trở nên nhỏ nhẹ khác thường:
– Thế giờ chú Hùng nói thẳng ra xem chú cần gì và cháu sẽ được gì trong cái hợp đồng này! Nếu cảm thấy có lợi thì chú cho cháu vài ngày để suy nghĩ và hội ý, cháu sẽ trả lời sau! Và trong hợp đồng thì cháu nghĩ sẽ là không thích hợp lắm nếu như chú có đệm thêm một số từ ngữ như là: “nếu anh đồng ý thì biết đâu đổi lại” cháu muốn nhấn mạnh từ “biết đâu”, cháu cũng không đồng ý cả từ hăm dọa “Còn không thì…” của chú nữa!- Vậy cậu muốn gì?
Tuấn thẳng thừng:
– Đơn giản lắm chú: đó là sự tôn trọng chứ không phải là sự ban ơn của chú rót xuống cho gia đình con!- Cậu… thật là hống hách! Nếu như con Quyên nó mà không…- Dạ, cái đó thương nhân người ta gọi là kẻ biết nắm bắt thời cơ đó chú! Con thấy đôi bên cùng có lợi mà…
Ông Tấn nạt lớn:
– Tuấn, mày không được ăn nói hổn láo với chú Hùng!
Ông Hùng đang tỏ ra rất kiên nhẫn:
– Vậy cậu muốn tôi phải làm gì? Nói đi!- Ấy chết sao chú lại nói vậy? Con nào có muốn gì đâu! Chú cứ đưa yêu cầu của mình ra trước đi!- Cậu sẽ đi Singapore với con Quyên!
Tuấn cười:
– Chuyện đó con sẽ hội ý lại! Còn gì nữa không ạh?
Quyên lắc tay ba nó ra vẻ nhắc nhở. Ông Tấn mỉm cười vì thằng con của mình hình như nó bắt đầu biết thương ba mẹ rồi thì phải và rất có khả năng nó chịu đi với con Quyên. Ông Hùng nói thêm:
– Về việc của cậu Quân…
Ông Tấn xen vào:
– Anh Hùng đừng lo, chuyện của thằng Quân gia đình tôi sẽ giải quyết triệt để mà, nhất định tôi sẽ có biện pháp mạnh mẽ và cứng rắn hơn để…
Tuấn khoát tay với ông Hùng:
– Dạ thôi! Coi như chắc chắn con từ chối điều thứ nhất! Mọi thứ chấm dứt ở đây!
Ông Tấn đập tay xuống bàn cái ầm:
– Thằng ôn con kia. Thằng Quân nó là cha mày hay tao là cha mày hả? Tao cấm tiệt mày liên hệ với thằng kia rồi mà, không thì tao liều mạng với mày!
Tuấn cằn nhằn ba:
– Ba.. đó là sở thích cá nhân của con mà, đâu có tổn hại đến ai thì làm sao mà có thể đem ra đổi chát được! Nhất định con không đồng ý.
Miệng con Quyên méo xệch như sắp khóc, nó cào cấu tay ba nó và nói:
– Khoan! Anh Tuấn… nếu anh không chịu bỏ thằng Quân thì cái đó từ từ tính sau, còn vụ đi Sing thì… ba… ba nói đi ba!
Ông Hùng vò đầu bức tai:
– Rồi được rồi tạm thời chỉ nói về điều kiện thứ nhất thôi: Cậu sẽ đi Sing với con Quyên! Đổi lại cậu muốn tôi phải làm gì?
Ông Tấn nghe tim mình run run, trong khi đó thằng Tuấn lại tỉnh bơ:
– OK, vậy coi như xong, chuyện chú sẽ làm gì thì con sẽ hỏi lại ý ba con! Có gì chúng ta sẽ bàn sau chú ha!
Ông Hùng thấy thái độ khẩn trương của thằng Tuấn hình như muốn đuổi mình nên cũng đành đứng dậy cáo từ ra về. Trước khi đi, con Quyên còn không quên quay lại dặn dò:
– Đi nha anh Tuấn!…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT