“ Không… không phải, ta không phải có ý đó. Học viện Hà Bắc là thánh địa đối với những Nguyên Sư tuổi trẻ như chúng ta. Vi phạm luật lệ trường chính là xúc phạm học viện. Có cho mười lá gan, ta cũng không dám ah ” Ngô Cẩu thần sắc đại biến, còn cho là Sở Dao Dao đang bắt bẻ, tìm lỗi để nghiêm phạt mình. Vì vậy vội vàng giải thích

Không thể không nói, Ngô Cẩu lời này đúng là đủ hùng hồn. Để Sở Dao Dao không bắt bẻ được. Mới cả, Sở Dao Dao cũng không có quá để tâm Ngô Cẩu. Hiện tại, nàng để ý nhất, là làm sao trả thù được Lục Đạo

“ Được rồi, cậu không cần ở đó nịnh hót làm gì, mang theo đồng bạn của cậu rời khỏi đây đi. Nể tình lần đầu, ta tha cho cậu lần này. Nếu lần sau còn tái phạm, ta sẽ theo đúng luật mà làm. Dù cho cậu có là đại thiếu Ngô gia đi chăng nữa” Sở Dao Dao lạnh nhạt nói. Chỉ là thần sắc nàng cực kì nghiêm nghị. Rất rõ ràng, nàng nói được, làm được

Ngô Cẩu vội vàng gật đầu liên tục, sau đó nhanh chóng mang theo đám chó săn chạy đi. Mặc dù hắn muốn trả thù Lục Đạo, nhưng Sở Dao Dao đã ra mặt, hắn không thể không buông thả, đợi cơ hội khác

Cho đến chuyện này có bị đám quý tộc châm chọc hay không, Ngô Cẩu chỉ cười nhạt. Đến cả Trần thiếu cũng không dám đắc tội Sở Dao Dao, hắn chỉ là một quý tộc nhỏ nhoi mà thôi, nào dám không nghe lời

“ Ngô Cẩu, mày muốn đi… hỏi qua ý kiến tao chưa?”

Bỗng, một thanh âm lạnh nhạt vang lên để tất cả mọi người giật mình. Ngay đến cả Ngô Cẩu, cũng bởi vì một tiếng này mà đứng lại, ánh mắt đầy khó tin nhìn Lục Đạo. Chỉ là ngay lập tức, hắn vội vàng quay đầu, trong lòng run sợ cực kì

Lạnh… thật là lạnh quá

Đó là từ để miêu tả sắc mặt hiện tại của Lục Đạo. Hiện tại Lục Đạo, nào có vẻ tươi cười như vừa rồi.

Cả gương mặt tuấn mỹ hoàn toàn bao phủ một tầng băng sương. Không chỉ gương mặt hắn, mà thân thể hắn cũng toát lên từng đợt lạnh giá khí tức, để người xung quanh rét run

Lục Đạo bây giờ, tựa như một khối băng ngàn năm, so với Bùi Ngọc Lan còn lạnh hơn

Thậm chí đến cả Thúy Kiều cùng Mục Niệm Từ cũng run rẩy, sắc mặt trắng bệch nhìn Lục Đạo.

Đặc biệt là khéo hiểu lòng người như Thúy Kiều, nàng biết, chồng mình bây giờ đang ở giới hạn cuối cùng của phẫn nộ. Khí tức lạnh giá kia… chính là sát khí

“ Chồng!! anh bình tĩnh chút” Thúy Kiều lo lắng. Nàng sợ Lục Đạo gây gổ với Ngô Cẩu, từ đó bị nhà trường kỉ luật.

Sở Dao Dao đã đứng ra hòa giải, nếu Lục Đạo làm căng lên, tức là dám bỏ ngoài tai lời nói của phó Hội Trưởng. Đây không chỉ đắc tội phó hội trưởng, mà còn vi phạm luật lệ của học viện. Nếu Sở Dao Dao báo cáo cho nhà trường, chắc chắn sẽ bị xử phạt

“ Chị Niệm Từ, mang vợ em tránh sang một bên đi” Lục Đạo không trả lời Thúy Kiều, mà hướng về phía Mục Niệm Từ, nhàn nhạt nói.

" Lục Đạo, em..."

" Chị Niệm Từ, em bảo chị mang vợ em tranh sang một bên" Lục Đạo cắt lời nàng, nói lại

Lần này, ngữ khí uy nghiêm vô cùng. Tựa như phát ngôn của bậc đế vương, để cho Mục Niệm Từ có loại cảm giác không dám phản kháng

Mục Niệm Từ nhìn Lục Đạo một cách cực kì chăm chú, cuối cùng không có mở miệng ngăn cản. Mà lôi kéo Thúy Kiều, một bên nhỏ giọng

“ Thúy Kiều!! đừng cản cậu ấy”

“ Nhưng mà…”

“ Yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu”

Thấy Mục Niệm Từ mang Thúy Kiều đi. Lục Đạo lại nhìn Ngô Cẩu, chậm rãi nói ra

“ Vừa nãy bọn mày muốn đập ta một trận, tao cũng không quá để ý, dù sao một lũ rác rưỡi như bọn mày, tao không coi vào mắt. Thế nhưng, bọn mày ngàn lần không nên nhục mạ Thúy Kiều" Ngừng lại một chút, hắn gằn từng tiếng một

“ Bọn mày.... đúng là muốn chết ah ”

- Ầm

Chữ “ chết” vừa nói ra, trên người hắn bộc phát kinh thiên khí sát khí. Khủng bố sát khí hóa thành thực chất, ngưng tụ thành từng đợt tử khí lượn lờ xung quanh Lục Đạo

Sát khí, băng lãnh dị thường, để Lục Đạo tựa như chung cực khối băng, để lòng người rét run, tựa như lâm vào hầm ngục hàn băng

Sát khí, tà ác kinh khủng, để Lục Đạo tựa như ma thần giáng lâm, để người chung quanh sợ hãi không thôi

Lục Đạo chỉ đứng đó, không có động tác gì, nhưng xung quanh hắn, không có lấy một ai đứng gần. Mọi người đều chủ động lùi xa hắn mấy bước, ánh mắt nhìn hắn, tràn đầy kinh khủng

Người cảm nhận rõ ràng nhất chẳng ai khác chính là Ngô Cẩu,

Hắn có cảm giác như mình đang ở trong cửu u địa ngục, không, so với cửu u địa ngục còn đáng sợ hơn. Trong lòng ngập tràn sợ hãi, suýt chút nữa thì quỳ xuống

Thời điểm gay go nhất, một tiếng trong treo mang theo vô tận phẫn nộ vang lên

“ Lục Đạo, cậu muốn làm gì!?”

Sở Dao Dao ánh mắt giận dữ nhìn Lục Đạo.

“ Làm gì… không phải tôi đã nói rồi sao!?” Lục Đạo liếc nàng một cái, nhàn nhạt nói

Mặc dù chỉ là một cái liếc mắt, thế nhưng Sở Dao Dao cũng không khỏi rùng mình. Quá lạnh… đây thật là ánh mắt của một con người sao

Bất quá, Sở Dao Dao rất nhanh ổn định tâm tình. Ánh mắt chằm chằm nhìn Lục Đạo, gằn từng tiếng nói ra

“ Vụ việc lần này, ta đã đứng ra giải quyết. Chuyện đã xong rồi. Cậu còn muốn gì nữa”

“ Đó là chị nói vậy, nhưng tôi đã đồng ý sao?”

Sở Dao Dao sửng sốt, có chút không dám tin nói ra

“ Cậu nói vậy là ý gì?”

“ Chị vẫn chưa hiểu sao!? tốt, vậy tôi nói cho ngươi biết. Quyết định của chị!! tôi… không.. đồng… ý” Những chữ cuối cùng, Lục Đạo nặng nề nói ra

Mà bốn chữ cuối, tựa như từng đạo lôi điện nổ tung trong lòng tất cả mọi người

Tĩnh lặng!

Toàn trường lập tức lâm vào im lặng. Ai nấy đều trợn tròn mắt nhìn Lục Đạo. Ta không nghe nhầm đó chứ!? Có người phản đối quyết định của Sở Dao Dao

Cho đến Sở Dao Dao, cũng ngốc lăng một trận.

Sau đó, gương mặt mỹ lệ của nàng thay đổi liên tục, từ xanh biến thành đỏ, từ đỏ biến thành đen, từ đen biến thành trắng, cùng cùng tất cả hội tụ lại thành một sắc mặt khó coi tới cực điểm

“ Lục… Đạo… cậu lại dám phản đối quyết định của tôi…cậu đừng khinh người quá đáng”

Sở Dao Dao quyền đầu nắm thật chặt, nghiến răng nghiến lợi nói ra

Nàng là ai? là phó hội trưởng của học viện, là người đại diện cho luật lệ của ngôi trường. Lời nàng nói, là mệnh lệnh mà các học viên phải nghe theo

Vậy mà Lục Đạo lại phản đối quyết định của nàng. Cũng chẳng khác gi coi thường lời nói của nàng, Sở Dao Dao há lại không tức giận

Hơn nữa, đối phương còn là người nàng hận nhất, càng để Sở Dao Dao lửa giận ngút trời. Nếu không phải còn một tia lý trí, nàng đã nhảy tới, cho Lục Đạo một trận rồi

“ Tôi không coi thường chị, chẳng qua chuyện này ta không muốn đơn giản vậy bỏ qua. Ngô Cẩu xúc phạm bạn gái ta, hắn phải chịu trừng phạt” Ngừng lại một chút, Lục Đạo cười đến ngạo nghễ

“ Xúc phạm cô ấy, thì dù cho là viện trưởng đến, cũng không cản được tôi trừng phạt đâu ”

Cuồng…

thật ngông cuồng…

Thật bá đạo…

Bá đạo đến mức làm cho không người nào không thể tưởng tượng nổi

Nhất thời, một đám nữ sinh gương mặt kích động, trong mắt hiện rõ hình trái tim, nhìn Lục Đạo tràn đầy yêu thương nhung nhớ. Vì bạn gái mình, sẵn sàng chống lại cả viện trưởng. Đây mới thực sự là nam nhân ah

Lại nhìn sang Thúy Kiều, ánh mắt đều ẩn chứa hâm mộ. Có thể được Phong Thần yêu thương như vậy... cô gái này thật có phúc

Mục Niệm Từ trợn mắt há hốc mồm, nàng hiện tại rốt cuộc minh bạch cái gì gọi là cường nhân. Ánh mắt nhìn về phía Lục Đạo, quả thực đều nhanh tỏa ánh sáng, hắn quả thực quá trâu bò ah

Sở Dao Dao nhìn chằm chằm Lục Đạo, giống là lần đầu tiên nhận biết hắn như vậy. Trong mắt nàng, Lục Đạo chỉ là một tên biến thái, lưu manh, kẻ đã làm bẩn sự trong sạch của nàng

Nhưng ngày hôm nay, Sở Dao Dao không thể không nhìn lại Lục Đạo. Người đàn ông này, vì bạn gái mình, lại dám sẵn sàng rời trường. Bực này đảm lượng, dù là tâm mang hận ý thì nàng vẫn không nhịn được một tia kính phục

Tuy vậy, kính phục thì kính phục, thế nhưng Sở Dao Dao nhất quyết không để Lục Đạo thực hiện được ý đồ của mình.

Luật lệ của học viên không cho phép học viên trong trường đánh nhau.

Nếu để Lục Đạo trừng phạt Ngô Cẩu, đây chẳng khác nào tát thẳng vào mặt Hội Học Sinh. Nàng há lại để chuyện đó xảy ra

Nghĩ đến đây, Sở Dao Dao trong lòng hạ quyết tâm, cắn răng nói ra

“ Tôi là hội phó Hội Học Sinh, nắm giữ kỉ cương của học viện. Cậu nếu còn muốn tiếp tục gây gổ với Ngô Cẩu, với danh nghĩa của phó hội trưởng hội học sinh, tôi sẽ đưa cậu ra ban kỷ luật của trường”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play