“Trận pháp sư công hội mang lễ vật đến chúc mừng!”.
Người đến sau đều là đại nhân vật có quyền lớn thế mạnh trong cả vương thành.
“Thiên Nguyệt các Các chủ mang lễ vật đến chúc mừng!”.
“Cái gì…?”.
Một câu thông báo làm người từ tất cả các thế lực có mặt ở đây phải giật mình.
Thiên Nguyệt các sinh ý chỉ thua Đan các cùng Linh khí các một ít mà thôi nhưng về mặt nguy hiểm thì Thiên Nguyệt các hơn quá nhiều.
Người ta đấu giá chỉ là nghề bên ngoài, nghề bên trong là buôn bán tin tức, đắc tội một cái chết lúc nào không hay.
Mặc dù Thiên Nguyệt các ở đây chỉ là phân bộ nhưng các chủ của họ lại vô cùng thần bí, có nhiều lời đồn là các chủ Thiên Nguyệt các ở đây không giống ở các vương quốc khác mà có địa vị rất cao trong cả tổng bộ của Thiên Nguyệt các.
Từ lúc phân bộ Thiên Nguyệt các thành lập ở Vân Lam vương quốc thì chưa từng có một người nào nhìn thấy mặt các chủ của họ cho dù trong vương thành có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, vậy mà hôm nay lại bỗng nhiên xuất hiện còn là đến chúc mừng Vân gia cùng Dương gia.
“Tại sao? Chuyện gì đã xảy ra?”.
Lý Hải cùng Thạch Sơn choáng váng hỏi lẫn nhau.
2 đại gia tộc bọn họ không ít lần tìm cách giao hảo với Thiên Nguyệt các mà không được, bây giờ người ta lại đến chúc mừng kẻ thù của mình làm sao không để bọn hắn hốt hoảng.
“Không được phải bảo lại chuyện này, chuyện này có thể gây ảnh hưởng đến kế hoạch của 2 gia tộc ta”.
Lý Hải lập tức phân phó để người trở về truyền tin.
Trong lúc mọi người đều ngạc nhiên thì xuất hiện một thiếu nữ che mặt với thân hình kiều diễm, tóc đen mượt dài nhẹ bay, đôi mắt to tròn xem thường chúng sinh, nàng mặc y phục màu trắng vừa với vóc người làm tôn lên vẻ đẹp của bản thân.
Nàng đi đến tất cả người ở đây đều ngơ ngác nhìn, mặc dù dung nhan đã bị che đi nhưng những người ở đây hoàn toàn có thể đoán được thứ phía sau chiếc khăn kia là một khuôn mặt xinh đẹp đến tuyệt trần.
Bên cạnh nàng là một lão bà ăn mặc dơn giản nhưng người có mắt nhìn kỹ sẽ thấy vật liệu làm ra y phục không phải bình thường.
Càng ngạc nhiên hơn là lão bà đi phía sau người thiếu nữ nói lên người thiếu nữ chính là Các chủ của Thiên Nguyệt các, bọn hắn không thể tưởng tượng được một thiếu nữ nhỏ tuổi như vậy lại có thể làm Các chủ của một thế lực tầm cỡ như vậy.
“Tiểu nữ Bạch Linh đại diện Thiên Nguyệt các đến chúc mừng”.
Bạch Linh đi đến phía trước khách sáo nói.
“Được Thiên Nguyệt các Các chủ đến chúc mừng là vinh hạnh của chúng ta”.
Liễu Mộc khách khí nói.
Dương Thiên cũng đến nói vài câu khách sáo rồi cả ba cùng tiến vào trong, khách quý như thế bọn hắn không thể để người bên dưới tiếp, Đan các, Linh khí các,… đều chỉ là quản sự này nọ đến mà thôi không đủ tư cách để bọn hắn tiếp.
*******
Diệp Thiên đứng từ trên đảo nhìn xuống quan sát hết thảy.
- Tên: Bạch Linh
- Cấp: 55 (Huyền Quang cảnh tầng 5)
“Xem ra cô nàng các chủ này không đơn giản”.
Diệp Thiên bất ngờ nhìn thông báo.
Hắn nhìn Bạch Linh không đến 20 tuổi lại có thể có tu vi thế này thì không bình thường tý nào.
Vân Phong đám người đã hơn 20 tu vi mới nhiêu đó, chiến lực hiện tại càng thua cả hắn.
Nhưng càng ngạc nhiên hơn là lão bà đi bên cạnh nàng.
- Tên: Trúc Ly
- Cấp: 77 (Đan Linh cảnh tầng 7)
“Thiên Nguyệt các quả nhiên không tầm thường, chỉ một phân bộ lại có một cao thủ như vậy tọa trấn”.
“Không, lão bà này là tùy tùng của cô nàng kia thì đúng hơn”.
Diệp Thiên suy đoán.
“Cảm giác bị nhòm ngó hôm đó…”.
*******
“Giờ lành đã đến, hiện tại có thể khai trương”.
Một người thông báo nói.
Liễu Mộc cùng Dương Thiên bước lên trước cầm kéo rồi cùng cắt dây hoa khai trương.
“Hiện tại Thượng Vân lâu bắt đầu mở cửa, mọi người có thể tiến vào”.
Dương Thiên lớn giọng tuyên bố.
“Không biết Bạch các chủ muốn đi đâu, ta có thể đi theo giải thích cho người”.
Dương Thiên lập tức quay sang cười nói với Bạch Linh.
“Ta muốn xem tất cả mọi nơi ở đây, ta muốn xem nó có gì khác biệt với bình thường”.
Bạch Linh cười nói.
“Vậy trước tiên chúng ta đi một vòng nơi này đi, nơi này là trung tâm của mọi nơi có rất nhiều thứ mới lạ, ở trên cao nhất còn có thể ngắm nhìn khắp vương thành cực kì tuyệt vời”.