Chuyện xảy ra ở khu phía Tây vương thành làm mọi gia tộc, thế lực đều chú ý, tò mò muốn biết chuyện gì đang diễn ra nhưng Vân gia đã phái người đến trông coi không cho ai đến gần.

Diệp Thiên kẻ gây ra tất các sự oanh động đó thì vẫn không hề quan tâm tới những chuyện vặt này mà tập trung tu luyện nâng cao lực chiến.

Mười ngày không nhanh không chậm trôi qua, mặc dù quá trình thi công luôn làm người khác tò mò nhưng do không gây ảnh hưởng gì nên cũng không có gì to tác xảy ra.

Chỉ có những gia tộc lớn luôn cử người rình mò xem xét mà thôi.

“Mọi chuyện chuẩn bị xong rồi chứ?”.

Diệp Thiên ngồi trên sofa ở phòng khách hỏi Kim Sơn.

“Vâng mọi thứ đã chuẩn bị kĩ càng chỉ chờ hoạt động”.

Kim Sơn nói.

“Bên các ngưoi thì sao?”.

Diệp Thiên nhìn mấy người đối diện hỏi.

Trong phòng khách hiện tại còn có cả Liễu Mộc, Vân Phong, Dương Thiên, Dương Phượng Vũ và Dương Thiên Vũ nữa.

Dương gia đến là ngỏ ý muốn hợp tác làm ăn, Diệp Thiên cũng không từ chối dù sao Dương gia cũng nằm trong đối tượng cần hỗ trợ.

“Đã xong chỉ chờ xây xong khu phía Tây thôi”.

Liễu Mộc nói.

“Bên Dương gia ta cũng thế”.

Dương Thiên cười nói.

Nếu không phải Vân gia cùng Dương gia luôn giao hảo với nhau thì hắn cũng không biết được một tiểu hài tử như Diệp Thiên lại là người kiểm soát hết thảy.

“Đinh!”.

“Thi công hoàn tất!”.

Đang muốn nói chuyện Diệp Thiên liền thấy hệ thống thông báo.

“Xây xong rồi”.

Diệp Thiên nở nụ cười nói.

“Thật sao?”.

Dương Thiên hỏi.

Mặc dù có nghe giảng thuật sơ qua nhưng chưa từng chứng kiến mô hình nên hắn rất hiều kì khu phía Tây sẽ thay đổi ra sao.

“Đi xem thôi”.

Diệp Thiên nói rồi lấy ra 4 cái dây chuyền, đưa một cái cho Kim Sơn, một cái cho Dương Thiên, cuối cùng là Dương Thiên Vũ

“Fly”.

Diệp Thiên đeo dây chuyền lên ra lệnh, lập tức Diệp Thiên lơ lửng bay trên không.

“Fly… Fly…”.

Những người dùng dây chuyền đều bắt chước Diệp Thiên ra lệnh.

Vân Phong cùng Dương Phượng Vũ thì Diệp Thiên đã cho trước lúc học viện tranh tài để phòng hờ.

“Oh…”.

Mấy người khác đã biết cảm giác bay là thế nào nhưng Dương Thiên cùng Kim Sơn thì chưa nên hai người có vẻ thích thú, nhất là Dương Thiên Vũ lập tức bay lung tung khắp nơi.

“Đi thôi”.

Liễu Mộc đi phía trước những người khác thì bay phía sau.



“Wohh… không thể tin được”.

Khi đến Khu phía tây cả đám đều há hốc mồm nhìn khung cảnh phía trước.

Hai tòa nhà lớn cao 50 tầng đặt song song nhau ở giữa, bên ngoài được làm bằng kính nên nhìn qua cứ như một tòa nhà trong suốt vì đang phản chiếu cả bầu trời.

Đây là hai tòa kiến trúc quan trọng trong các kiến trúc ở đây, là khách sạn, nơi mua sắm, khu vui chơi,… Bên trong trang trí cực kì bắt mắt xa hoa và rộng rãi, khu mua sắm trang phục Diệp Thiên đã lựa chọn kiểu truyền thống để không quá khác với văn hóa nơi đây.

Ngoài ra trang sức, giầy nón, đồ trang điểm,… chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều khách nữ giới vì những thứ đó ở thế giới này cực kì lạc hậu.

Khu vui chơi là một casino cỡ lớn đầy đủ loại hình giải trí, Diệp Thiên đã để Kim Sơn tìm người chuyên về mảng này rồi hướng dẫn các trò chơi ở đây để sau này làm ở đây, bên cạnh đó còn có quán rượu, ăn uống,…

Khách sạn là dành cho những tầng trên cùng nhất vì ở đó có thể nhìn khắp vương thành, khung cảnh không khác gì một đế vương nhìn ngắm giang sơn là bao.

Phía trước còn có một cái đài phun nước cực lớn, buổi tối là thời gian trình diễn của nó.

Bên cạnh 2 tòa nhà là một cái đấu trường được xây theo hình dáng hoàn chỉnh của Đấu trường La Mã, ở đây sẽ tổ chức đấu thú hoặc người nếu họ tự nguyện.

Một bên khác là một trường đua, Diệp Thiên mua không ít xe với kiểu dáng khác nhau để thay thế kiệu đưa của người ở đây, nó chắc chắn sẽ được tiếp đón.

Xung quanh còn rất nhiều những kiến trúc nhỏ khác để người khác thuê hoặc mua khiến khu phía Tây trở thành một thành phố nhỏ, tất cả mặt đường đều được trải nhựa và trồng nhiều loại cây ra hoa theo mùa để trang trí.

Mỗi một con đường khác nhau đều là một loại kiến trúc khác, có một vài con phố nhỏ rất thơ mộng thích hợp cho một đôi, có con phố lại rực rỡ với nhiều loại hoa màu được trồng khắp nơi.

Mọi món đồ dùng năng lượng đều được hệ thống thay đổi thành dùng huyền thạch thay thế, một chiếc xe chỉ cần 1 viên hạ phẩm huyền thạch thì có thể chạy liên tục 3 ngày, để duy trì 2 tòa nhà lớn mỗi tháng Diệp Thiên phải bỏ ra vài vạn huyền thạch nhỏ nhoi.

Bên dưới hai tòa nhà lớn là bãi đậu xe, bên dưới nữa là một kho hàng không lồ, Diệp Thiên đã mua dự trữ rất nhiều thứ để vào nên trong thời gian ngắn sẽ không có thiếu hụt.

Điều đáng chú ý nhất là trên không trung của Khu phía Tây, 12 hòn đảo nhỏ với những kiến trúc cổ điển cùng một con thác chảy từ trên xuống không khác nào tiên cảnh đang lơ lửng bay xung quanh khu phía Tây.

12 hòn đảo này là nơi đắt giá nhất của khu phía Tây này, trên mỗi đảo đều có một cái Tụ Linh trận, huyền khí gấp 3 lần nơi khác, chỉ cho thuê chứ không cho bán.

“Đi tham quan một chút đi”.

Diệp Thiên cười nói rồi như hướng dẫn viên du lịch dẫn cả đám đi từng nơi vừa đi vừa giải thích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play