Mấy người liền được dẫn đi khắp nơi trong khách sạn. Khách sạn Elect Q.2 này cũng thật rộng, rộng nhưng không phải nhiều tầng.
Tiếng điện thoại ai đó trong nhóm đang reo.
- Khách sạn rộng, lại lịch sự, phong cách bày biện, sắp xếp hợp lý thế này, thì khách hẳn sẽ bị hút tới đây!
- Nhân viên có đông không, nếu như mà khách sạn đông khách!
Văn Hoàng, Phan Thùy Lưu, Thu Thi ngờ vực mà hỏi mấy cậu trai đang dẫn mấy người đi xem khách sạn, liền đã có người trong nhóm trả lời:
- Nhân viên phục vụ hơn ba mươi người luôn túc trực, mấy anh chị quản lý không sợ phải thiếu người gọi phục vụ!
- Đông, với chị Lưu, tối nay hai anh chị đi làm trước nha!
- Cũng được!
Hoàng Hiểu Đông liền gật đầu mà không từ chối, vẻ mặt hắn vẫn bình thường nhưng Phan Thùy Lưu thì lại đang nhăn mặt, thầm than trong lòng “tối nay đi làm”, “mình vẫn chưa chuẩn bị gì”.
Nhóm mấy người bọn họ cũng đã rời khỏi khách sạn, ngay cả Phan Thùy Lưu, Hoàng Hiểu Đông đã nhận việc làm ngày hôm nay, nhưng hai người lại cũng đã ra về, vào khoảng giờ này cũng đã mười giờ, khoảng thời gian làm việc vẫn còn chưa tới:
- Đông, tối nay gặp, buổi tối làm việc sẽ rất lạnh!
- Ơ, da trâu mà không biết lạnh, cô nên mặc nhiều áo thì sẽ tốt hơn!
Hoàng Hiểu Đông trả lời Phan Thùy Lưu, câu nói của hắn không mấy dễ nghe, nhưng lại như nói trúng điều gì đó, Phan Thùy Lưu cười nhưng lại tỏ vẻ ngại ngùng:
- Mình về trước đây!
Khoảng thời gian này lại trôi qua rất nhanh, vào khoảng mười bảy giờ ba mươi phút đã thấy Hoàng Hiểu Đông đạp xe tới cổng vào khách sạn, thẻ nhân viên liền được đưa cho bảo vệ đang gác ở đây xem, hắn liền chạy xe vào, Phan Thùy Lưu cũng một lúc sau liền thấy chạy vào.
Ở trong văn phòng khách sạn, Phan Thùy Lưu đã đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Hoàng Hiểu Đông đang nói chuyện với những nhân viên văn phòng, hắn đang lấy giấy tờ gì đó, Phan Thùy Lưu ho nhẹ cũng đi tới giống như Hoàng Hiểu Đông. Rời khỏi đây khi đã đi tới một chỗ ngồi làm việc ở trong văn phòng khách sạn xem một chút bàn làm việc của mình, Phan Thùy Lưu, Hoàng Hiểu Đông đã gặp nhau ở ngoài khách sạn.
- Cậu đang trọ ở chỗ nào!
Phan Thùy Lưu đã hỏi.
- Ở gần đây à! Cái chung cư cũ, Lưu!
Hoàng Hiểu Đông nhìn cô liền nói. Nhưng vẻ mặt Phan Thùy Lưu đã ngạc nhiên rõ ra, vẻ bất ngờ hiện rõ, miệng liền hơi ấp úng.
- Chung cư cũ, mình cũng đang ở chung cư!
- Vậy thì sao, Lưu!
Hoàng Hiểu Đông vẻ mặt ngớ ngẩn nhìn Phan Thùy Lưu hỏi như là không thấy có gì là không ổn, hay là hắn vẫn chưa hiểu ý của Phan Thùy Lưu, “chung cư cũ thì là chung cư cũ”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT