- Này Harry, tại sao trong thế giới phù thủy lại vẫn còn chế độ nô lệ chứ nhỉ? - Hermione ngồi đối diện với hắn tại dãy bàn của Gryffindor để ăn sáng - cả đêm qua tớ đã suy nghĩ về việc đám gia tinh đó bị bắt làm việc mà không được trả 1 đồng lương nào cả.
Hắn ngồi đối diện mà cảm thấy hơi đau đầu khi nghe Hermione nói đến vẫn đề của lũ gia tinh. Tối hôm trước hắn chỉ dẫn Hermione tới nhà bếp để dỗ dành cô bé nhưng đã quên béng mất là Hermione là 1 người cực kỳ quan tâm đến quyền lợi của đám sinh vật này.
- Hermione à, trên đời này chẳng có gì là bình đẳng đâu - hắn ngắt lời Hermione - nhất là trong thế giới phù thủy này, nơi mà con người có được quyền năng mạnh mẽ nhờ phép thuật thì họ sẽ tiến hành nô dịch những chủng tộc khác.
Nghe hắn nói vậy thì Hermione liền xụ mặt.
- Sao cậu có thể nói vậy chứ, đám gia tinh đó cũng có phép thuật kia mà, mình đã tận mắt nhìn thấy vài con gia tinh sử dụng phép tương tự như Độn Thổ trong khuôn viên trường mà những phù thủy khác chẳng thể nào làm nổi bởi phép chống Độn Thổ được ếm quanh trường - Hermione phản đối - theo mình quan sát thì đám gia tinh đó còn kỳ diệu hơn phù thủy nhiều.
- Đám gia tinh có thể Độn Thổ vì phép chống Độn Thổ không dành cho phép thuật của gia tinh. Trường Hogwarts cần lũ gia tinh dùng được phép thuật để chúng có thể phục vụ trường - hắn đáp lại - và hơn hết chính việc lũ gia tinh sở hữu phép thuật nên chúng mới bị nô dịch. Con người là giống loài ích kỷ, họ sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào có quyền năng giống như mình được tồn tại.
Yêu tinh mặc dù gian xảo nhưng bù lại chúng lại không hề sở hữu phép thuật. Trái lại gia tinh là họ hàng gần với yêu tinh lại có được 1 hệ thống phép thuật riêng nên mới trở thành mục tiêu cho các phù thủy.
Gia tinh mặc dù có phép thuật nhưng bất kể là về quyền năng hay số lượng đều thua xa phù thủy nên bị nô dịch là điều không thể tránh khỏi. Qua nhiều thế hệ, cách suy nghĩ của gia tinh cũng dần thay đổi và bắt đầu tự coi mình là nô lệ của phù thủy.
Đám gia tinh này là 1 chủng loài mang phép thuật giống như phù thủy nên chỉ cần 1 con có biểu hiện của việc bất tuân hay muốn có quyền lợi thì nó cần phải bị tiêu diệt ngay lập tức.
Hermione nghe hắn nói thế thì không nói gì nữa nhưng trên mặt cô bé hiện rõ lên vẻ không phục.
- Hermione này, nếu cậu quan tâm đến đám gia tinh thì cũng tốt thôi nhưng tốt nhất là đừng nên tiêm nhiễm vào đầu chúng nó ý tưởng về quyền bình đẳng vì 1 khi bị phát hiện ra thì kết cục của chúng chính là cái chết - hắn nói.
Mỗi 1 giống loài đều sẽ có 1 địa vị riêng của nó nên hắn chẳng hơi đâu đi can dự vào những trật tự đã có từ trước.
Chỉ là Hermione là 1 người của thế giới hiện đại nên rất coi trọng sự công bằng hơn nữa cô còn là 1 cô bé tốt bụng nên có lẽ Hermione sẽ không chịu ngồi yên.
Nhưng cho dù Hermione có làm gì đi chăng nữa thì cũng chẳng thể thay đổi được thực tế nên hắn để mặc cô bé thích làm gì thì làm.
Kể từ đó Hermione cứ luôn chìm vào những cuốn sách lịch sử về những cuộc chiến của lũ yêu tinh với con người để tìm hiểu thêm về lịch sử của gia tinh.
Hắn cũng tập trung vào học tập phép thuật nên cũng không để ý nhiều tới Hermione.
Trong suốt 1 thời gian sau đó hắn vẫn biểu hiện như 1 đứa học sinh tiêu biểu khi đứng đầu tất cả những môn liên quan đến phép thuật. Riêng môn lịch sử và chiêm tinh đều bị hắn vứt qua 1 bên và chỉ hoàn thành những tiêu chuẩn bình thường.
Tại lớp học bay mới được thêm vào thì do hắn chẳng có quá nhiều hứng thú với việc bay bằng 1 cái chổi nên hắn không thể hiện ra tài năng của mình nên đương nhiên là không có chuyện hắn được đặc cách vào đội tuyển Quidditch.
Mọi chuyện diễn ra cũng rất là bình thường mà không có sự kiện đặc biệt gì cả cho tới ngày 31/10, cũng là ngày Halloween.
Buổi sáng hắn vừa dùng bữa sáng là món bánh bí ngô vừa tự hỏi tại sao phù thủy cũng mừng lễ Halloween và Giáng Sinh cùng Phục Sinh chẳng lẽ họ cũng tín ngưỡng Thiên Chúa như người thường sao?
Sau khi ăn xong thì hắn cùng với Hermione đi tới lớp học Bùa Chú của giáo sư Flitwick ở trên tầng 3.
Hôm nay đám học sinh sẽ được học về 1 trong những bùa chú cực kỳ nổi tiếng mà hầu như ai là fan của bộ tác phẩm Harry Potter đều biết, Wingardium Leviosa.
Sau khi giới thiệu kỹ càng về bùa chú này thì giáo dư Flitwick bắt đầu chia đám học sinh ra thành từng cặp 1 để thực tập. Như mọi khi hắn và Hermione chẳng bao giờ được xếp chung thành 1 cặp do 2 người đều là người đứng đầu lớp và luôn được xếp cặp với những người kém nhất để giúp đỡ họ.
Và lần này hắn vẫn lại được xếp cặp với Ron còn Hermione thì đang đau khổ hướng dẫn Neville cách thực hiện bùa chú này.
Có vẻ như thế giới này đang tạo cơ hội để hắn và Ron tiếp tục trở thành đôi bạn thân như trong truyện nên mỗi khi chia nhóm hắn đều được chia ra cùng với Ron. Nhưng bản thân hắn chẳng có hứng thú gì với việc kết bạn với thằng nhóc Ron này nên cũng chỉ cùng nó thực tập mà chẳng nói chuyện gì nhiều.
- Wingardium Leviosa - hắn khiến cho 1 cái ghế gỗ bay lơ lửng trước mặt của Ron để làm mẫu cho cậu ta.
- Ồ, giỏi lắm! Mọi người mau nhìn Harry đã thành công rồi này - giáo sư Flitwick vỗ tay nhiệt tình - 10 điểm cho nhà Gryffindor.
Sau khi được hắn làm mẫu thì Ron cố gắng thực hiện bùa chú này nhưng chẳng thể nào khiến cho sợi lông vũ nhẹ cực kỳ trước mặt cậu ta bay lên chứ đừng nói gì đến việc khiến cho cái ghế bay lên như hắn.
Bây giờ những phép thuật đơn giản như thế này đã chẳng còn chút khó khăn nào với hắn khi mà hắn đã nắm khá chắc lý thuyết phép thuật của năm học đầu tiên.
Hắn có lợi thế hơn hẳn những phù thủy khác là hắn sở hữu lượng INT cực kỳ kinh người dẫn đến việc học phép thuật của hắn trở nên cực kỳ dễ dàng.
Thực ra những học sinh của Hogwarts đều nắm giữ khả năng học tập rất vượt trội nhờ vào những cây đũa thần của chúng nhưng những kiến thức về phép thuật quá mức sâu rộng nên để có thể trở nên giỏi ở 1 môn học là rất khó.
Đặc biệt là đối với những người như Ron khi mà cậu ta phải sử dụng cây đũa phép cũ nát của người anh Charlie để lại thì lại càng khó.
Căn cứ vào thiên phú mỗi người mà họ sẽ có được những cây đũa phép khác nhau để gia tăng tối đa lợi thế của thiên phú đó.
Chiếc đũa của Ron không chỉ cũ mà nó còn hoàn toàn không hợp với khả năng phép thuật của cậu ta dẫn đến chỉ số được tăng thêm vốn phải là rất nhiều lại bị giảm sút mạnh khi Ron cầm lấy nó.
Điều này gián tiếp hạ thấp khả năng học tập và điều khiển ma lực của Ron xuống rất nhiều so với những phù thủy sở hữu cây đũa thần của riêng mình.
- Cậu nên thay cái đũa đó đi - hắn nói.
Ron thấy hôm nay bỗng nhiên hắn cởi mở nói chuyện với mình thì hơi ngạc nhiên sau đó đáp:
- Nhà mình nghèo lắm, mẹ chẳng có tiền mua đũa thần mới cho mình đâu.
Nghe Ron nói vậy thì hắn không biết phải nói sao về gia đình Weasley nữa. Mặc dù hắn biết rằng với những đồng lương ít ỏi của Arthur Weasley thì sẽ khó mà cung cấp đầy đủ mọi thứ cho nhiều đứa con như vậy.
Nhưng mà ít ra thì cũng phải mua 1 cây đũa thần tử tế cho con mình vì đó là thứ quan trọng nhất của 1 phù thủy. Trong khi mà Molly Weasley sẵn sàng bỏ 1 đống tiền ra mua mấy quyển tiểu thuyết của Gilderoy Lockhart cho năm học thứ 2 và thà rằng mua 1 con cú cho Percy thì họ lại không thèm bỏ ra 10 Galleon để mua đũa phép cho Ron.
-------☆☆☆☆-------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT