[An thần hoàn]: Mồ hôi, tôi thật là nam mà, không phải fangirl đâu.

[Amoxicillin]: Tốt quá! Mau đến YY thử âm.

[An thần hoàn]: Hả?

[Amoxicillin]: Kịch ngắn của group chúng ta là [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc], còn thiếu một người diễn vai Tiểu Cúc Thỏ, cần thanh âm thiếu niên, nếu có thể gần với thanh âm của trẻ con càng tốt hơn.

[An thần hoàn]: Thanh, thanh âm trẻ con? Tôi có lẽ…

[Amoxicillin]: Cậu cứ tới thử trước xem sao, không phải thanh âm trẻ con cũng không sao, group chúng ta vốn ít nam lắm rồi, hơn nữa toàn là giọng ông chú không hà. Tuy rằng cũng có thể tìm người quen nhờ thu giùm, nhưng mà, dù sao cũng là quà của cả group, bọn này vẫn hy vọng tận dụng hết khả năng xài thanh âm của người trong group. Tiểu An cậu bao nhiêu tuổi? Trăm ngàn lần đừng nói cho tôi biết cậu cũng là giọng ông chú nghen!

[An thần hoàn]: Ách, hẳn không tính là chú… Nhưng mà tôi chưa bao giờ phối âm hết á…

[Amoxicillin]: Không cần lo lắng, chúng ta chỉ làm kịch mừng sinh nhật, đại đa số mọi người trong group cũng không phải dân chuyên nghiệp, chủ yếu là tâm ý thì tốt rồi.

[An thần hoàn]: … Được rồi.

[Amoxicillin]: Vậy đến kênh YY đi, thử một lần, nếu không thích hợp cũng không sao, cậu đừng quá áp lực trong lòng.

Amoxicillin gởi tới một chuỗi số cho An Hân, An Hân vội vàng tải YY về máy. Kỳ thật trước kia lúc tìm các nhóm fans cũng có nhìn thấy số kênh YY này, có lẽ là kênh YY chính thức của Bạch Dược, bất quá bởi vì khi đó không có YY nên cũng không để ý lắm.

Sau khi vào kênh, [An thần hoàn] lập tức tiến vào bên trong phòng tiếp đãi màu đỏ có tên [Dược phòng nhiệt tình tiếp đãi].

Phòng này tuy rằng không lên tới mấy trăm người như kênh ca nhạc, kênh nói chuyện phiếm gì đó, bất quá cũng rất náo nhiệt, An Hân đeo tai nghe vào, đã bị thanh âm nói chuyện chấn động đến mức màng tai có chút đau. May mắn rất nhanh có một thanh niên lên tiếng ngăn cản.

“Các vị im lặng một chút nào, bạn nhỏ Tiểu Bạch mã (*), nếu đi dạo mời gõ 1, chơi đùa mời gõ 2, sung sướng mời gõ 3, đùa giỡn mời gõ 4, bị đùa giỡn mời gõ 5.”

(*) Mã ở đây là chỉ mã giáp, account hoặc clone. Trong YY, mỗi mã giáp sẽ được khoác một màu áo khác nhau tùy vào thời gian tham gia và cống hiến. (cái này giải thích theo hiểu biết sơ sài của ngộ, bạn nào biết bổ sung thêm giúp ngộ nhá:3)

“Xí, Tử Mã đại nhân, cậu hôm nay càng ngày càng không có giới hạn, cư nhiên ngay cả Tiểu Bạch mã cũng muốn đùa giỡn!” Một giọng nữ ngữ khí mềm mại lại đầy trêu đùa lập tức vang lên, tiện đà cô còn nói tiếp, “Tiểu Bạch mã, đừng để ý Tử Mã vô lương. Nhìn tên của cậu hẳn là trong group [Chúng ta thích uống thuôc] đến phải không?”

Trong kênh trước mỗi cái tên đều là biểu tượng mã giáp màu sắc đa dạng, chỉ có cậu là khoác áo màu trắng, cho nên An Hân lập tức liền hiểu ra là đang nói cậu. Nhưng mà sau khi cậu cắm microphone trên tai nghe vào, nói mấy câu lại phát hiện đối phương không hề phản ứng, mới vô lực mà nhanh chóng gõ lên mấy chữ trên màn hình.

[An thần hoàn]: Đúng vậy, tôi đến tìm Amoxicillin.

“Amoxicillin sao, không biết có ở đây hay không nữa, hôm nay tôi không thấy cô ấy, buzz cô ấy thử xem.” Giọng nữ kia đáp.

[An thần hoàn]: A, là cô ấy bảo tôi đến.

“À à, được, vậy kêu cô ấy lên đón cậu hoặc là tự cậu đi tới phòng của group các cậu đi.”

An Hân phát hiện lúc giọng nữ kia vang lên thì trước một cái nick áo cam sẽ có một cái đèn màu xanh lá nho nhỏ sáng lên, tiếp theo đó lại có một nick áo màu tím khác cũng sẽ có một cái đèn màu xanh lá sáng lên một cái, sau đó An Hân ngạc nhiên phát hiện mình từ áo trắng đã biến thành áo hồng.

Người áo tím tên [Tử Tiểu Nguyệt Vu] nói, “Tên không tệ, so với cái tên Tả Lập Đình lần trước đỡ hơn nhiều, bổn đại gia thưởng cho cậu áo hồng.”

Áo màu cam tên [Đêm xuân khổ đoản] nói, “Tử Mã tối hôm qua có phải bị công quân nào đó cường bạo rồi hay không? Hôm nay lại phấn khởi như vậy? Đây là của nhà Thích uống thuốc, cậu cho áo hồng lung tung cẩn thận bị Thần y bắt phạt quỳ!

[Tử Tiểu Nguyệt Vu] nói, “Cô cút đi, tôi là công! Phi phi phi! Tôi là thẳng!! Hơn nữa Thần y dám bắt tôi phạt quỳ? Tôi liền lột áo của anh ta! Lột sạch trơn, ha ha ha…”

[Mimi Box]: →_→ Còn nói là thẳng nữa chứ…

[Tiểu vân quán tử]: Cầu hiện trường! (ˉ﹃ˉ)Lột sạch gì đó thiệt kích thích!! Chờ mong Thần y vồ tới áp đảo Tử Mã!

Trên kênh bình luận mấy người khác mã giáp khác lập tức spam một đống biểu tình chảy nước bọt(ˉ﹃ˉ).

An Hân nhìn thế nào cũng cảm thấy màu hồng này thật sự rất nữ tính, xem xét trên kênh tin tức, An Hân mới biết hóa ra màu tím là màu của người sở hữu kênh, màu cam là tổng quản lý kênh, còn mấy người màu vàng khác là quản lý toàn kênh, màu đỏ và màu hồng là quản lý kênh nhỏ, màu lam là thành viên, màu lục và lục nhạt là khách mời và khách quý.

[An thần hoàn]: Tử Mã đại nhân, tôi không thể lấy màu lam sao…

Trước nay An Hân chưa từng dùng YY, bản thân cũng chỉ là người qua đường, với sở thích của An Hân thì vẫn là màu lam và màu lục dễ nhìn hơn. Bất quá bởi vì An Hân nghĩ màu lục là dành cho khách quý được đặc biệt mời đến, nên không dám hỏi.

Tử Tiểu Nguyệt Vu nghĩ An Hân là sợ làm khó anh ta, vì thế nói, “Tiểu An Tử cậu thật săn sóc trẫm, nhưng mà ý trẫm đã quyết, trẫm phong cậu làm áo hồng của trẫm, ai dám phản đối liền tha ra ngoài chém!”

[An thần hoàn]: = =b mồ hôi~, hóa ra áo hồng là hậu cung… Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy so sánh ra màu lam vẫn dễ nhìn hơn, cầu áo lam.

Kỳ thật, An Hân nói hậu cung chỉ là tìm cớ mà thôi, không ngờ người nói vô tâm, người nghe cố ý.

Tử Tiểu Nguyệt Vu lập tức đắc ý nói, “Hậu cung sao, chà, không tệ ha! Vậy hôm nay liền thành lập hậu cung luôn đi! Nhóm phi tử hậu cung còn không mau lại đây thỉnh an cho trẫm!”

[Tiểu thiên quán tử]: Hậu cung (⊙0⊙)!!

[Tiểu vân quán tử]: Tử Mã đại nhân anh dám ở sau lưng Thần y đại nhân lập hậu cung sao!

Trong phòng có một áo hồng khổ bức khác cũng bị kéo vào.

[Tiểu sắc bình tử]: (# ̄▽ ̄#) Tiểu Cường cậu đã ở trong hậu cung rồi sao~ Tôi lập tức đi mua cho cậu một lọ KY, cậu phải ngoan ngoan khiến cho hoàng thượng vui vẻ nha~

[Tiểu cường bình tử]: Ách…

[Đêm xuân khổ đoản]: = = Tiểu Cường, tôi muốn đi nói cho Thần y biết.

[Tiểu cường bình tử]: Đêm Xuân tỷ (T^T)…



Trong kênh còn đang nháo loạn, đột nhiên nghe thấy tiếng nước chảy, An Hân lập tức phát hiện bốn phía yên tĩnh, tập trung nhìn lại hóa ra cậu đã bị kéo vào trong phòng [Chúng ta thích uống thuốc].

[Amoxicillin] nói: “Xin lỗi nha, vừa rồi nghe điện thoại, đám rút gân trên kia gần đây đặc biệt thiếu đánh, bất quá chỗ phòng chuyện phiếm càng loạn hơn nhiều, tôi thường trực tiếp treo acc trong phòng của nhóm chúng ta nhiều hơn.”

Thanh âm của Amoxicillin vô cùng trầm ổn, xem như là thanh âm ngự tỷ trong truyền thuyết đi. Bất qua ở trong group cô ấy đã khiến cho người ta có loại cảm giác đại tỷ rồi, thanh âm như vậy ngược lại không khiến An Hân quá bất ngờ.

[An thần hoàn]: À, hình như chỉ có áo tím với cờ cam mới có thể nói, những người khác đều đang viết bình luận thôi.

[Amoxicillin] nói, “Cờ cam? Phụt, cậu là nói áo cam sao? Ha ha ha, vậy tôi cũng là cờ vàng nè, không tệ!”

[An thần hoàn]: Hả?

[Amoxicillin] nói: “Tử Mã hóa ra còn sống sao, tôi còn nghĩ cậu ta giống như bình thường tiếp tục giả chết chứ, vậy tôi đi chào hỏi cậu ta đã, cậu xem kịch bản trong phần bản tin trước đi.”

[An thần hoàn]: Được.

Lúc Amoxicillin không có mặt, An Hân cũng không vội vã lập tức đi xem kịch bản, ngược lại bắt đầu nghiên cứu các kênh nhỏ ở đây, bản thân đang ngồi trong phòng [Chúng ta thích uống thuốc] thuộc kênh lớn [Group fans]. Bên cạnh đó còn có một [Group chính thức], bên trong có bốn kênh nhỏ phân biệt là [Dược bình tử], [Dược bình tử], [Yếu hạp tử] và [Dược hạp tử], bốn kênh nhỏ này không phải phòng tiếp khách của [Group chính thức], mà là tự mình có một kênh riêng, lập tức xuất hiện chênh lệch cấp bậc với các kênh nhỏ khác, các group fans này bên trong đều có không ít người. Nhưng trong các nhóm thuộc [Group fans] thì lại ít người hơn rất nhiều, có phòng thậm chí một người cũng không có. Kênh đầu tiên trong [Group fans] là [Dược đoàn tử], [Chúng ta thích uống thuốc] là kênh nhỏ nằm tuốt phía sau, phía sau của bọn họ cũng chỉ có một kênh nhỏ tên [Dược gia chưởng quầy].

Cỏ: Khúc này có ai hiểu gì không?Dịch cái này đau hết cả đầu 。・゚゚*(>д<)*゚゚・。

Đại loại là trong các group fans của Bạch Dược trên YY thì có 2 kênh lớn là [Group chính thức] và [Group fans], trong đó kênh [Group chính thức] là bự nhất, trong kênh này lại có 4 kênh nhỏ (đã kể bên trên), còn [Group fans] quy mô nhỏ hơn, hơn nữa cái kênh [Chúng ta thích uống thuốc] của đám Amoxicillin lại còn nằm gần cuối, vậy đó  ╮ (  ̄▽ ̄ ”) ╭ 

Ngoại trừ các loại kênh dành cho fan, trong các kênh khác còn có đại sảnh ca hát, phòng khảo hạch ca sĩ, phòng nghỉ cho ca sĩ, khu thử giọng, khu nói chuyện phiếm, khu treo acc giả chết (?), phòng họp cao cấp vân vân… Ngoài ra còn có rất nhiều kênh khác đặt bằng đủ loại ký hiệu tên gọi.

Trong những kênh nằm tận gần cuối, An Hân nhìn thấy bên dưới có một kênh gọi là [Nhà riêng của Bạch Dược], phía dưới còn có vài kênh tạo thành kiểu bản đồ phòng ở. An Hân có chút kích động, cậu rê chuột kéo lên trên cùng nhìn thấy Amoxicillinvẫn còn đang ở kênh tiếp khách, thế này mới an tâm lại kéo chuột xuống tuốt bên dưới. Tuy rằng hiện tại bên trong [Nhà riêng của Bạch Dược] một người cũng không có, nhưng mà An Hân nhịn không được vẫn muốn đi vào dạo một vòng, tuy rằng cậu hoài nghi bên trong và bên ngoài cũng chẳng có gì khác biệt.

Bình phục tâm tình lại một chút, An Hân dùng ngón trỏ tay phải khẩn trương nhấp chuột vào kênh kia… Kết quả, người không được vào, chỉ là nhảy ra một khung yêu cầu nhập mật mã…

An Hân thất vọng tắt đi khung đối thoại, lúc này cậu mới phát hiện phía trước kênh đó còn bỏ thêm biểu tượng khóa, vì thế cậu ngoan ngoãn ngồi canh bên trong phòng [Chúng ta thích uống thuốc] bắt đầu xem kịch bản.

Đoạn kịch bản này tất cả đều là lời thoại của nhân vật tên là [Tiểu Cúc Thỏ], bất quá xem nội dung hẳn là đoạn đối thoại trong film [Alice lạc vào xứ thần tiên]…

Tiểu Cúc Thỏ (nôn nóng): Trời ơi trời ơi, buổi nói chuyện về dược phẩm của Hồng Tâm Cúc Trưởng sắp bắt đầu rồi, mình sẽ đến muộn, đến muộn mất thôi!

Tiểu Cúc Thỏ (tức giận): Ngươi là ai? Sao lại xông vào hội thảo nghiên cứu dược phẩm của chúng ta?!

Tiểu Cúc Thỏ (khẩn trương): Xuỵt, xuỵt, Hoàng Qua (dưa chuột)tổng công bị phán xử tử hình!

Tiểu Cúc Thỏ (thần bí): Hắn nhân cơ hội trong lúc Hồng Tâm Cúc trưởng đang thí nghiệm dược phẩm mà áp y… (khẩn trương) Xuỵt! Không được cười, sẽ bị Hồng Tâm Cúc Trưởng phát hiện đó!

Tiểu Cúc Thỏ (cười): Không được, thí nghiệm thuốc như vậy là không được, còn có quá trình thật dài nữa mà!

Tiểu Cúc Thỏ (thét chói tai): Oh my God! Oh my God! Ngươi áp Cúc Trưởng!! Đợi Cúc Trưởng tỉnh lại ngươi sẽ bị chém đầu! A a!! Ngươi không được lại đây!

Xem xong kịch bản An Hân liền 囧, đây là nội dung gì thế này, quỷ dị bỏ mợ luôn.

Cỏ: Xin lỗi chứ, kịch đam mỹ có khác, toàn Cúc Thỏ, Cúc Trưởng, rồi Hoàng Qua tổng công… థ­_థ

Lúc này Amoxicillin rốt cục từ bên trên trở lại, “Tôi về rồi đây, xem kịch bản chưa?”

[An thần hoàn]: Xem rồi.

Amoxicillin cảm thán nói, “Ai~~~, kỳ thật hiện tại đã không thể xem là kịch ngắn nữa rồi, biên kịch cô nương thậm chí mới viết lại xong kỳ một còn chưa chắc là đảm bảo nữa. Kỳ thật kịch này có thể nói Tiểu Cúc Thỏ mới là nhân vật chính, nhưng đã thử mấy người, cảm giác đều không đúng.”

[An thần hoàn]: Tôi cảm thấy có thể tôi cũng không quá hợp a…

Amoxicillin lại nói, “Trước mở mic nói vài câu tôi nghe thử xem.”

An Hân nhìn thấy trên màn hình viết mấy chữ [Ấn phím F2 để nói chuyện], thử ấn xuống, quả nhiên nhìn thấy điểm nhỏ màu lục trước tên mình sáng lên, cậu có chút không yên lòng nói, “Này? Cái… Cái kia…”

Ai ngờ, Amoxicillin vừa nghe thanh âm An Hân lập tức nói, “Tốt lắm, chọn cậu luôn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play