Loanh quanh vài phút Tịnh Yên đã thấy một nhánh lá Thảo mọc leo cao tít bên gốc cây cổ thụ. Khổ nỗi muốn hái phải dùng rìu chặt đứt cành đi. Mặc dù hơi mất công nhưng cô vẫn sẽ làm bởi sức khoẻ của Linh Lan là quan trọng nhất.
Cô ôm chặt thân cây, rặn vài giọt nước mắt, mặt phụng phịu: " Cổ thụ à xin lỗi nhà mi nha, có trách thì trách con nhỏ lá Thảo đã bé rồi còn thích trèo cao hại mày phải chặt một cành để cho nó trèo xuống hic hic "
Đúng lúc Leo đi qua, anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy Tịnh Yên mặc dù mặc váy hết sức điệu đà, thục nữ vậy mà lại cầm cái rìu. Hai mắt dán chặt vào thân cây cổ thụ và hình như đang chuẩn bị hành sự. Cây cổ thụ chính là cây mà Lous thích nhất, lại do một tay công chúa Diana chăm sóc, vun vén vì thế anh ko thể thấy chết ko cứu.
" ĐỢI ĐÃ, cây cổ thụ là một tay công chúa Diana chăm sóc và hoàng tử Lous vô cùng thích. Cô ko được phép làm tổn hại tới nó " Anh cứ ngỡ cô sẽ dừng tay khi nghe tới hai danh hiệu vô cùng cao quý như công chúa và hoảng tử. Tuy nhiên đó là suy nghĩ một chiều từ anh còn với Tịnh Yên thì anh đã nhầm......
Nếu đã là của công chúa Diana thì cô càng phải phá đi công sức của ả khiến những cố gắng của ả trở thành công cốc. Riêng hoàng tử Lous là cái gã sai người bắt cô và Linh Lan ở đây, gã thích hay quý thì tuỳ, việc của cô chính là phá, càng phá cho hỏng thì càng tốt.
Mặt Leo méo xịch nhìn cây cổ thụ chết dần chết mòn, cay đắng hỏi cô: " Rốt cuộc nó có thù oán gì với cô thế? " Tịnh Yên dừng tay, liếc xéo Leo: " Chủ nhân làm thì đầy tớ phải gánh "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT