"Các cô ấy đều nói, cậu với mái tóc trắng bạc ngày hôm đó, chói lóa tựa như thiên sứ."

______________________

Những ca khúc trình diễn LIVE gần như đều là những bài được fan hâm mộ yêu thích.

Trong lúc đó, A Tề, A Trạch và A Sâm cũng lần lượt làm MC.

Trước khi biểu diễn 《 Hạ Tuyết 》, là một đoạn thời gian nghỉ ngơi giữa chừng. A Trạch đưa Bass cho nhân viên công tác, sau đó đến hậu trường thay quần áo. Lục Tự Quang vẫn như thường ngày, ngồi trên đài cao trước bộ trống của A Sâm, rút thuốc ra hút, bình tĩnh nghe A Tề lần đầu tiên làm MC.

A Tề từng giáo huấn cậu, nói trong khi đang LIVE đừng có hút thuốc, nếu bị lạc giọng thì  làm thế nào. Nhưng mà cậu không cho là đúng. Giọng hát của cậu dường như trời sinh đã tốt, chưa bao giờ phải lo lắng.

A Tề đeo ghi-ta, "Mọi người khỏe chứ?"

Sau khi được fan nhiệt liệt đáp lại, A Tề mở miệng hỏi, "Đã mua album mới chưa vậy? Đều có thể hát chứ?"

"A...... Không biết nên nói cái gì đây a......" A Tề cười khổ nhìn Lục Tự Quang ngồi ở phía sau hút thuốc, "Muốn nói mấy câu không?"

Vẻ mặt kia quả thật rất buồn cười, không chỉ có fan, A Sâm mặc dù đang ngồi trước trống cũng nhịn không được nở nụ cười.

"Này trầm mặc nam (*), đừng cười nha." A Tề hoàn toàn không như bình thường, A Sâm căn bản không có nghĩ đến cậu ta sẽ hỏi như vậy, lập tức ngẩn ngơ.

(*) biệt danh của A Sâm vì tên này rất ít nói =]]]

A Tề túm chặt không buông, tiếp tục nói, "Cậu cũng nói hai câu đi, " không chỉ như thế, còn hỏi  fan phía dưới, "Có muốn nghe tên kia nói mấy câu không?"

A Sâm cười khổ, quay micro bên cạnh bộ trống sang, thanh thanh cổ họng, "Chào buổi tối, mọi người....... Hy vọng mọi người LIVE thật vui vẻ." Chỉ nói như vậy, liền coi như đã nói xong.

Fan hâm mộ dường như đã quen  A Sâm ít nói như vậy, mặc dù chỉ là một hai câu, cũng vỗ tay sôi nổi.

Trước đó, A Trạch nói, ở trên mạng nhìn thấy fan hâm mộ đặt ngoại hiệu cho y, gọi y là ông chú trầm mặc. Khiến  A Tề và Lục Tự Quang trêu chọc A Sâm rất lâu.

Đợi cho A Trạch thay đổi xong quần áo quay trở lại sân khấu, fan hâm mộ liền bộc phát ra một trận thét chói tai.

A Trạch đeo khuyên môi cười nhìn quần áo của mình, đi đến trước micro của mình, nghi ngờ khó hiểu hỏi, "Hơi lộ sao? Không có mà."

Lục Tự Quang hút một hơi thuốc cuối cùng, đi về giữa sân khấu, "Kế tiếp, 《 Hạ Tuyết 》......"

Cả buổi LIVE kéo dài gần ba giờ.

Những ca khúc cũ 《 Thiều quang đảo tự 》, 《 Hướng về nơi ấm 》, 《 Ánh lửa 》... và ca khúc trong album mới, từng bài từng bài được biểu diễn.

Sau khi hát xong toàn bộ hai mươi sáu ca khúc theo như dự định ban đầu, fan hâm mộ vẫn chưa thỏa mãn hô Encore (hát thêm lần nữa), trong đó bao gồm cả từ hai năm trước kéo dài đến nay, màn hợp tấu cực HIGH của A Sâm và A Trạch, còn có một đoạn đàn ghi-ta solo của A Tề.

Thời gian nghỉ ngơi cuối cùng, A Tề ở sau sân khấu hút thuốc, hưng phấn mà nói, "Hôm nay quả thực khá HIGH, không khí như vậy, tôi thật sự thích không chịu được!"

Khi bọn cậu quyết định chọn lựa ca khúc biểu diễn lần cuối cùng, chính là hát《To my last lover》.

Ca khúc này có thể xem như là ca khúc mang tính đại biểu nhất trong rất nhiều bài của Đảo thời kỳ đầu. Nhưng trước LIVE lúc bàn bạc ca khúc trình diễn, Lục Tự Quang lại nhất quyết loại bỏ bài này ra khỏi những tiết mục biểu diễn.

A Tề hiểu được suy nghĩ của cậu, cũng rất đồng ý.

Tiếc rằng lúc kết thúc cuối cùng, Lục Tự Quang còn chưa lên đến sân khấu, đã thâm tình đọc lên tên ca khúc vào micro, cũng giống như đang đối thoại trưc tiếp.

"Dành cho người yêu cuối cùng của tôi."

Ca từ quen thuộc lại một lần nữa được cất lên, trong lòng nghĩ đến, nhưng đã không phải là khuôn mặt tương đồng.

My weakness - Sự yếu đuối của em

And the way in which I hurt you - Là cách mà em đã làm tổn thương anh

Disappear into the darkness. - Tan biến vào trong bóng tối

I know we cannot back the clock and return. - Em biết chúng ta không thể quay ngược đồng hồ và quay trở lại

I will never forget the tenderness you showed me. - Em sẽ không bao giờ quên những dịu dàng anh dành cho em

You live on in each new day. - Anh là những ngày mới đang đến

Your memory brightens the sky. - Ký ức của anh soi sáng cả bầu trời

Đây là ca khúc đầu tiên Lục Tự Quang viết lời.

Những fan hâm mộ theo chân Đảo đã lâu, đều vô cùng quen thuộc với ca khúc này. Đối với bài hát này, fan dường  như cũng có  một thứ tình cảm nồng hậu mà lại không thể giải thích, vào thời khắc cuối cùng của buổi LIVE, toàn bộ hội trường đồng ca.

Hát xong âm cuối cùng, Lục Tự Quang mở mắt ra. Trước mắt hiện lên, là ánh đèn chiếu rọi trên đỉnh đầu, có chút chói mắt.

Cố An Khang. Anh thật sự, sẽ là người em yêu cuối cùng.

Dưới sân khấu có người khóc.

Có những fan đi theo ban nhạc đã thật lâu, đều rõ thái độ làm người của bọn họ, thời gian xa cách đã lâu, lúc lại được nghe ca khúc này lần nữa, ánh mắt rưng rưng. Giống như niềm yêu thích đối với ban nhạc này, sớm đã không phải là đơn thuần mà nông cạn chạy theo ngôi sao.

Muốn bọn họ tiếp tục tự do vui vẻ mà làm âm nhạc, muốn bọn họ được hạnh phúc.

Rất nhiều fan hâm mộ đều biểu đạt  nguyện vọng như vậy.

Lúc kết thúc LIVE đi xuống, Lục Tự Quang trịnh trọng cúi đầu thật sâu về phía dưới sân khấu, vẫy vẫy tay với fan, sau đó bước xuống đài. A Tề cùng A Trạch đem Pick (móng gảy) vẫn chưa dùng hết kẹp trên micro ném xuống dưới, A Sâm cũng đứng lên, quăng dùi trống ra thật xa.

Vẫn giống như trước kia, A Sâm cõng A Trạch, chạy từ đầu này đến đầu kia sân khấu. Fan hâm mộ vui vẻ thét chói tai......

Sau cùng, fan còn nói buổi LIVE này HIGH chưa từng có, cũng không quên được thâm tình của Lục Tự Quang lúc biểu diễn 《To my last lover》cuối cùng.

Các cô ấy đều nói, Lục Tự Quang với mái tóc màu bạc ngày đó, chói lóa tựa như thiên sứ.

Hết chương 40.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play