Từ Khê La hướng về Tây Nam hơn 200km, có một quân doanh rất lớn, bên ngoài có tường cao, đề phòng sâm nghiêm, tựa như ngục giam. Bách tính địa phương dường như sợ hãi chỗ đó, nên thường không đến gần chỗ đó.
Lúc này, một đoàn quân chạy nhanh đến quân doanh, cả một đoạn đường đầy bụi, nhìn rất hoành tráng.
Lính gác cửa chính vừa nhìn thấy đoàn xe liền mở cánh cửa bảo vệ bằng điện tử, lập tức đứng ở bên cạnh nghiêm cúi chào.
Đoàn xe không có giảm tốc độ, trực tiếp chạy ào cửa chính, hướng thẳng vào bên trong theo con đường xi măng, đến tận khi đứng trước một tòa nhà mới dừng lại.
Chung quanh tòa nhà này là một sân rộng, khắp chốn đều là quân nhân, đang đang tiến hành huấn luyện, các loại tiếng súng, tiếng nổ mạnh, tiếng kêu đinh tai nhức óc. Tuy rằng chỉ là đầu mùa xuân, nhưng những người vừa xuống xe lại cảm nhận được một sự nóng bức áp người.
Hai chiếc xe chạy phía trước là xe cảnh vệ mở đường, thượng tướng Ban Địch An bước xuống từ chiếc xe bọc thép chống đạn thứ 3, xuống xe cùng với gã không phải là một quan quân mặc quân phục, mà là một thanh niên mặc âu phục giày da.
Ở đây chỉ có số ít những quan quân cao tầng mới xem qua tin tức liên quan về cậu, biết cậu chính là người Trung Quốc mới tới, làm trợ lý tổng thống, Lăng Tử Hàn. Trong thế giới đầy quân phục mê màu (loại quân phục xanh mà có nhiều vệt màu rằn ri), cậu mặc một bộ âu phục, áo sơmi tuyết trắng, cravat màu tối, giày da sáng loáng đều đặc biệt chói mắt, mà khuôn mặt tái nhợt cùng vóc người thon gầy càng thêm nhã nhặn, thậm chí mang lại cảm giác yếu đuối.
Ban Địch An bên miệng ngậm xì gà Havana (1), thân thể vốn là cường tráng đứng bên cạnh Lăng Tử Hàn lại càng thêm nổi bật, nhìn rất khổng lồ. Gã rất thích cảm giác này, ngẩng đầu nhìn tràng diện náo nhiệt trong sân huấn luyện, hắc hắc cười nói: “Lăng tiên sinh, đây chính là căn cứ huấn luyện bộ đội đặc chủng của chúng tôi, cậu cứ tự nhiên thị sát, chỉ dạy bọn họ.”
Lăng Tử Hàn nhìn xung quanh một chút, ôn hòa cười nói “Tôi không rõ lắm, cũng phải học tập mà thôi, nào dám chỉ dạy ai?”
Lúc này, một vị trung tá bước tới trước mặt bọn họ, Lăng Tử Hàn vừa nhìn liền biết, tuy rằng y mặc quân phục B quốc, nhưng tướng mạo là người phương Tây, da trắng, mũi cao, chắc là huấn luyện viên đặc chiến từ Mỹ do Ban Địch An mời tới.
Vị trung tá đó bước tới trước mặt bọn họ, bình tĩnh nghiêm, sau đó chào theo nghi thức quân đội kiểu Mỹ, dùng tiếng Anh gọi: “Tướng quân.”
Ban Địch An chạm vào vành nón, hoàn lễ xong, lập tức cười nói: “Nào, để tôi giới thiệu 1 chút, vị này chính là trợ lý sự vụ an toàn tổng thống tân nhiệm, Lăng Tử Hàn tiên sinh, vị này là tổng huấn luyện viên bên chúng tôi, trung tá John Black.”
Black lập tức kính chào theo nghi thức quân đội với Lăng Tử Hàn.
Lăng Tử Hàn mỉm cười tiến lên bắt tay với y: “Trung tá tiên sinh, hân hạnh.”
Tâm tình Ban Địch An nhìn qua rất tốt, đi đầu đến sân huấn luyện. Gã cười với Black: “Lăng tiên sinh lúc còn ở Trung Quốc cũng từng là quan quân trong bộ đội đặc chủng, ở trong đại đội Dã Lang nổi danh, cũng là trung tá, hiện chuẩn bị thành (ngạch quân dự bị) thượng giáo, được xem là chuyên gia đặc chủng tác chiến. Hôm nay tôi dẫn Lăng tiên sinh đến xem, cũng muốn nhờ cậu ấy chỉ giáo chút công tác ở đây.”
Black có hơi bất ngờ, lập tức cười nói: “Vậy thật tốt quá, hoan nghênh thượng cấp đến đây chỉ dạy.”
Lăng Tử Hàn mỉm cười lắc đầu: “Tôi ngây người ở quân đội hơn nửa năm, vì sức khỏe không tốt nên xuất ngũ, nên trong phương diện này không thể chỉ dạy được ai điều gì. Nghe nói trung tá tiên sinh đến từ vùng châu thổ nơi có quân đội tiếng tăm lừng lẫy, ngài mới là chuyên gia, tôi phải học tập từ ngài mới đúng.”
Black khoảng chừng 30, thân hình cao lớn cân xứng, tướng mạo anh tuấn, vừa nhìn bước đi của y là biết y đã từng nhận huấn luyện nhiều năm, toàn thân ẩn chứa lực lượng rất mạnh, nét mặt cũng rất tự tin.
Nghe được Lăng Tử Hàn dùng mỹ ngữ biểu thị ý khiêm tốn, y rộng rãi cười nói “Tôi luôn muốn cùng quý quốc giao lưu, đáng tiếc không có cơ hội. Hôm nay nếu Lăng tiên sinh tới đây, xin hãy chỉ giáo nhiều hơn, đừng khách khí.”
Y rất thành khẩn nói muốn cùng quan quân đặc chiến đến từ Trung Quốc giao lưu, Ban Địch An cũng có dụng ý khác, lập tức trợ giúp, ở một bên cao giọng cười nói: “Đúng vậy đúng vậy, Lăng tiên sinh, trước đây cậu là trung tá bộ đội đặc chủng, nhất định cao minh hơn bọn họ rồi. Hiện tại cậu tới nước tôi phụ trách sự vụ Quốc Gia An Toàn, quân đội cũng thuộc phạm vi công tác của cậu, dù thế nào cậu cũng phải làm mẫu cho bọn họ cả. Giờ cậu làm gương, để cho bọn họ học tập theo cũng tốt.”
“Quả thật không được.” Lăng Tử Hàn lắc đầu, mỉm cười nói. “Sức khỏe của tôi, chỉ sợ chưa được mấy chiêu đã bị loại rồi.”
Ban Địch An ha hả cười “Lăng tiên sinh quá khiêm nhượng. Trước đây cậu đã từng ở trong bộ đội đặc chủng, hiện tại còn là cục trưởng Bộ Quốc An, thân thủ khẳng định nhất lưu.”
Lăng Tử Hàn rất bình tĩnh: “Mặc dù tôi đã từng ở trong bộ đội đặc chủng, nhưng chủ yếu là chỉnh sửa giáo trình cho bọn họ, hoàn toàn thuộc về văn chức. Còn ở Bộ Quốc An, tôi làm ở nội bộ đốc tra, không phụ hành động, ngay cả chỉ huy cũng không có, đừng nói tới việc tự mình ra tay. Dù ở đâu thì tôi cũng là nhân viên văn chức. Lần này tới quý quốc, chủ yếu cũng là làm cố vấn cho tổng thống, không tham gia hành động gì. Nếu như Black tiên sinh có hứng thú, tướng quân cũng lên tiếng, tôi có thể sắp xếp thời gian, để đoàn huấn luyện viên đặc chiến đi cùng tôi với đoàn huấn luyện viên bên Black tiên sinh giao lưu một chút.”
“Thật tốt quá.” Black nhất thời đại hỉ. “Tôi rất muốn cùng “Dã lang” tiên sinh đại danh đỉnh đỉnh kia tỉ thí một trận.”
Lăng Tử Hàn quay đầu nhìn về phía Ban Địch An, ôn hòa mà nói: “Nhưng cũng cần phải nghe ý kiến của tướng quân.”
Ban Địch An suy nghĩ một chút, lúc này mới nói: “Thời gian này tạm thời không được. Hải quân quý quốc sắp tới có đến đây viếng thăm, chúng tôi có khá nhiều hoạt động, tạm thời không thể tham gia được bên này. Tiếp theo giữa hai nước chúng ta lại có diễn tập quân sự liên hợp, chờ khi quân diễn kết thúc, chúng ta hãy sắp xếp cuộc giao lưu của hai đoàn đặc chiến vậy.”
Lăng Tử Hàn lập tức gật đầu: “Được, nghe ý kiến của tướng quân.”
Black rõ ràng có chút thất vọng.
Ban Địch An cũng nhàn nhã, hài lòng đi dạo quanh sân huấn luyện.
Lăng Tử Hàn mấy ngày nay bị gã kéo đi khắp nơi, nhưng vẫn bất động thanh sắc, thủy chung khách khí lễ phép mà mỉm cười, rất tôn trọng gã, thái độ càng thêm khiêm tốn, khiến gã rất thỏa mãn. Thế nhưng, gã có thể cảm nhận được, người thanh niên này có một ý chí rất mạnh, với những ngôn từ có ý gây sự của các thuộc hạ của gã cùng một số kẻ thăm dò khác thì người thư sinh nhìn qua văn nhược này luôn có biện pháp uyển chuyển thoát khốn, chưa bao giờ rơi vào bẩy rập.
Có thể, đây chính là bản năng thiên phú của một người xuất thân từ bộ môn tình báo.
Ban Địch An đứng ở trước tòa nhà, nhìn một tiểu đội bộ đội đặc chủng đang luyện tập tay không leo thang. Lăng Tử Hàn đứng ở bên cạnh gã, cũng ngửa đầu nhìn.
Bỗng nhiên, Ban Địch An hỏi cậu: “Lăng tiên sinh vẫn chưa kết hôn à?”
Lăng Tử Hàn nói: “Đúng, vẫn chưa.”
“Tổng thống chúng tôi cũng đang độc thân, ông ấy rất thích thanh niên.” Ban Địch An mỉm cười. “Ông ta luôn kiên trì mời cậu tới đảm nhiệm trợ lý cho ông ta, đảm nhiệm sự vụ Quốc Gia An Toàn quan trọng như vậy, ngay từ đầu chúng tôi không tán thành. Thế nhưng, đợi khi thấy được cậu, mọi người đều hiểu, Lăng tiên sinh, khí chất của cậu rất khác biệt, nhìn vừa phiêu lượng lại tiêu sái, khiến người khác phải mê muội.”
Lăng Tử Hàn thấy gã mỉm cười hiền hòa lại có thể nói ra câu nói tàn độc đó, nhưng vẫn bất động thanh sắc, mỉm cười nói: “Tướng quân quá khen. Tôi bất quá chỉ là một người thường, trước đây cũng chỉ là nhân viên công vụ Trung Quốc, hiện tại đến làm nhân viên tạm thời cho tổng thống tiên sinh, cũng chỉ vậy mà thôi, hoàn toàn không có sự phức tạp nào như bên ngoài tưởng tượng. Còn về phần khí chất bề ngoài gì đó, phó tổng thống tiên sinh của quý quốc cùng bạn đời của y, còn có đại tá Lâm Tĩnh đến đây huấn luyện, đều xuất sắc hơn tôi rất nhiều. So với bọn họ, quả thật tôi rất bình thường, đặc thù duy nhất chỉ có thân phận của cha tôi mà thôi, nhưng nó cũng không liên quan gì tới tôi cả.”
“Những người mà Lăng tiên sinh nhắc tới quả thật đẹp ngoài tốt trong, vừa có khuôn mặt đẹp, mà khí chất cũng tốt.” Ban Địch An đưa tay cầm lấy điếu xì gà, mỉm cười quẩy tàn thuốc ra không trung. “Thế nhưng, khí chất quý tộc của Lăng tiên sinh lại không ai trong bọn họ có được. Đây chính là khí khái trời sinh. Bọn họ xuất thân bình dân. Tất nhiên đều kém Lăng tiên sinh.”
Lăng Tử Hàn mỉm cười lắc đầu: “Tướng quân, tôi không được xem là quý tộc. Cha tôi cũng chỉ là nhân viên công vụ quốc gia mà thôi.”
“Lăng tiên sinh quá khiêm nhượng, Lệnh tôn đại danh đỉnh đỉnh, trên đời đều biết, cũng không phải chỉ là một nhân viên công vụ bình thường.” Ban Địch An đang cười, nhưng nụ cười lại ẩn chứa quỷ dị.
Lăng Tử Hàn đi cùng gã vòng quanh, chỉ nhìn nhưng lại không nói gì, cũng không hỏi gì.
HẾT CHAP 20
Mục lục
(1) Xì gà La Habana là một trong những loại xì gà có chất lượng hàng đầu trên thế giới, Có mặt trên 150 quốc gia và trở thành một biểu tượng của đất nước Cuba, đây là mặt hàng xa xỉ của những người thuộc tầng lớp quý tộc, điều đặc biệt là những điếu xì gà Cuba nổi tiếng được sản xuất bằng phương pháp thủ công
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT