“Ngoan, em bị bệnh rồi, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe đã.”
“……”
Dung Ngữ chôn đầu trong chăn, thập phần thập phần …… oán niệm.
Lễ tình nhân cảm mạo, phát sốt…… công lý ở đâu.
“Anh……”
“Ừ?” Thần Dận khẽ vuốt mái tóc cậu em, dịu dàng nói,“Bị bệnh thì phải ngoan ngoãn chứ. Mà nói tiếp, hôm nay chúng ta hai người vẫn ở bên cạnh nhau mà, ở nhà hay ở bên ngoài chẳng phải đều giống nhau sao?”
“Lưu Niên sẽ không trở về sao?”
“Cậu ta đi ra ngoài hẹn hò rồi.”
“…… Hả?”
“Cho dù không hẹn hò cậu ta cũng không thể mặt dày ở trong này.” Thần Dận mỉm cười,“Phải không?”
“Hắc hắc……”
“Tiểu Ngữ, cơm chiều em chưa ăn, bây giờ có muốn ăn gì không?”
“Em muốn ăn cháo.” Dung Ngữ chớp chớp mắt,“Cháo tự tay anh nấu.”
“Được.” Thần Dận gật đầu,“Để anh đi làm.”
“Anh……”
“Ừ?”
“Cảm mạo thật khó chịu.”
“À…… Em lây bệnh cho anh là được rồi.”
Thần Dận cười cười, cúi đầu lên đôi môi của Dung Ngữ.
Trong phòng, ấm áp vô hạn.
14/2, lễ tình nhân.
Hôm nay là ngày lễ ngọt ngào của những người yêu nhau.
Yêu, là tình cảm có thể khiến lòng người trở lên ấm áp, tốt đẹp.
Cầu cho những người hiện còn độc thân sẽ sớm tìm được hạnh phúc thuộc về mình.
Cầu cho những người hữu tình trong thiên hạ sẽ sớm trở về bên nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT